Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2256: Thiên Tà Tông Gặp Nguy Hiểm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tuyết Trích Tiên ở Thị Thần Cảnh dùng tài nguyên Hợp Thần Cấp sơ kỳ, mà nàng ở Môn Thần Cảnh càng dùng tài nguyên Tử Thần cấp.

Nhưng vô luận Khương Phi Minh hay Hứa Minh Tâm vừa mới bắt đầu đã dùng tài nguyên Hợp Thần cao giai.

Dù kém đi nữa cùng là Hợp Thần trung giai.

Cho nên có thể hiểu vì sao chiến lực của Tuyết Trích Tiên thấp nhất trong đám tu sĩ.

Nhưng cục diện trong phút chốc cải biến.

Bởi vì đến Thiên Thần Cảnh Tuyết Trích Tiên dùng tài nguyên Vương Cấp sơ kỳ.

Diệp Hạo không ra tay trợ giúp Tuyết Trích Tiên vì nàng không nguy hiểm đến tính mạng.

- Hạo Nhiên Thiên Lôi.

Tuyết Trích Tiên đánh ra Hạo Nhiên Thiên Lôi thì chiến kiếm trong tay đã biến thành một vòng kiếm quang, đâm vào trái tim thiếu nữ trước thần sắc kinh ngạc của nàng.

- Ngươi…ngươi.

Thiếu nữ kia chỉ Tuyết Trích Tiên muốn nói gì, đáng tiếc lúc này một tia chớp đánh xuống vỗ thân thể mềm mại của nàng thành mảnh vỡ.

Mà lúc này, Tuyết Trích Tiên cũng co quắp ngồi dưới đất thở hổn hển.

Sau khi sử dụng một kiếm kia năng lượng trong cơ thể nàng đã không còn lại chút gì.

Diệp Hạo đi đế bên người Tuyết Trích Tiên nói.

- Không chứ?

- Không sao.

Tuyết Trích Tiên cười đáp.

- Rất lâu không chiến đấu thoải mái như vậy.

- Hảo hảo mà cảm ngộ một phen.

Diệp Hạo cười nói.

Tuyết Trích Tiên kết thúc không bao lâu thì Tư Mã Thành cũng kết thúc chiến đấu.

Sau khi Tư Mã Thành nghĩ ngơi thì ra tay trợ giúp Hứa Hàn Tâm, hai ngươi liên thủ chém giết đối thủ, sau đó tiếp tục trỡ giúp Khương Phi Minh.

Khi đã chém giết tất cả đối thủ ba người đều không còn chút sức lực nào, bất quá họ biết lúc này là thời điểm cảm ngộ tốt nhất, nên gắng gượng chịu dựng cảm giác hôn mê mà ngồi xuống hồi tưởng cảnh chiến đấu vừa rồi.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một canh giờ!

Hai canh giờ!

Ba canh giờ!

Lúc này bốn người Tuyết Trích Tiên lần lượt thức tỉnh.

Trên mặt mọi người ai cũng tràn đầy thần sắc hưng phấn.

- Xem ra các ngươi lĩnh ngộ được không ít.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ta rốt cuộc minh bạch vì sao trưởng bối nói chỉ có chiến đấu mới có thể kích phát tiềm lực.

- Đến nơi này rốt cục không cần câu nệ thân phận.

- Sau đại chiến này ta có cảm xúc thật lớn.

- Ta hiện tại muốn đại chiến sinh tử.

Nhìn bốn người Diệp Hạo cười nói.

- Từ giờ trở đi chúng ta tách ra a.

- Cái gì?

Sắc mặt đám người Mã Tư Thành hoàn toàn thay đổi.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động bên cạnh hắn xuất hiện bốn tôn phân thân.

- Đây là phân thân của ta, có được một phần ba chiến lực của bản tôn.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Phân thân của ta sẽ bảo hộ các ngươi an toàn.

- Diệp sư huynh, ta không mạnh lắm đâu.

Mã Tư Thành vội nói.

- Ngươi cảm thấy sức chiến đấu của phân thân ta không mạnh?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười.

- Ta không có ý này.

Sắc mặt Mã Tư Thành đỏ lên có chút lúng túng nói.

- Mã Tư Thành, ngày đó ngươi và ta giao thủ, ngươi cảm thấy ta dùng bao nhiêu chiến lực?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Tám thành?

Mã Tư Thành thử thăm dò.

- Không đến một thành.

Diệp Hạo nói xong sắc mặt Mã Tư Thành lập tức cuồng biến.

- Ngươi biết Sa tộc Sa Thông Thiên không?

Diệp Hạo lại hỏi.

- Sa tộc là Vương tộc độc lập tách ra từ nhân tộc, Sa Thông Thiên là thiên tài kinh diễm nhất của Sa Tộc.

- Vậy ngươi có biết Sa Thông Thiên bị ta dùng một tay trấn áp?

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Cái gì?

Mã Tư Thành không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Vì sao ta không biết chuyện này.

- Bởi vì việc này bị Đan Đạo Tổng Các đè xuống.

Diệp Hạo lại nói tiếp.

- Các ngươi biết Diệp Đan xuất hiện ít năm trước không?

- Biết rõ.

Hứa Hàn Tâm không cần suy nghĩ nói.

- Diệp Đan được vinh dự là đệ nhất đan đạo của thế hệ trẻ, hơn nữa còn nghe nói Diệp Đan là Chấp Pháp Sứ của Luyện đan Tổng các.

Hứa Hàn Tâm mới vừa nói đến đây ánh mắt đã bị hấp dẫn bởi lệnh bài trong tay Diệp Hạo.

- Đây là…Lệnh bài Chấp Pháp Sứ của Luyện Đan Tổng Các? Huynh…huynh chính là Diệp Đan?

Đám người Tư Mã Thành giật nảy mình.

Chấp Pháp Sứ của Luyện Đan Tổng Các còn có bối phận cao hơn cả Tông Chủ Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Ai không biết Luyện đan Tổng các là quái vật khổng lồ.

Thế nhưng bọn họ nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới Diệp Hạo lại là Diệp Đan trong truyền thuyết.

Mà cho tới bây giờ bọn họ mới tin tưởng lời Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo mạnh đến nỗi bọn họ không thể lý giải.

- Diệp sư huynh, vì sao ngươi nói cho chúng ta biết chuyện này?

Tư Mã Thành không hiểu.

- Ta nói nhiều như vậy chỉ muốn nói cho các ngươi biết phân thân của ta đủ để che chở các ngươi an toàn.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Còn nữa, ta nói cho các ngươi biết thêm một bí mật, khi các ngươi ra khỏi Đệ Nhất Danh Sơn thì tất cả ký ức sẽ bị chém đi.

- A.

Mã Tư Thành lúc này cũng nghĩ đến điểm này.

- Chúng ta không thể ghi chép lại sao?

Khương Minh Phi suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi cảm thấy quy tắc thiên địa sẽ không đề phòng phương diện này à? Bất luận ngươi dùng cách gì lưu lại thì cũng sẽ bị cưỡng ép chém đi.

Mã Tư Thành khẽ lắc đầu.

Diệp Hạo lúc này nói.

- Tốt rồi, tiếp xuống các ngươi ở Đệ Nhất Danh Sơn tu hành cho tốt.

Ngay sau đó Diệp Hạo nhìn Tuyết Trích Tiên một cái nói.

- Ở trong này không cần e ngại bất luận kẻ nào.

- Vâng.

Tuyết Trích Tiên gật đầu.

Diệp Hạo thả người bay về nơi xa.

Mấy người Tuyết Trích Tiên cũng phân biệt bay về các hướng khác nhau.



- Vạn Độc Môn, các ngươi thật hèn hạ.

Thiên Kỳ chống kiếm âm trầm nhìn bốn bóng người phía xa.

Bên người Thiên Kỳ có bốn thanh niên nam nữ sắc mặt đều biến thành màu đen.

Bốn người này chính là các sư đệ sư muội của hắn.

- Hèn hạ?

Nghe vậy một thanh niên mặt hắc ý đừng đối diện Thiên Kỳ cười lạnh nói.

- Thiên Tà Tông các ngươi mà cũng nói ra được mấy lời này?

- Thiên Tà Tông bọn ta làm việc quang minh chính đại, không giống Vạn Độc môn các ngươi tàn nhẫn bá đạo.

Thiên Kỳ lạnh lùng nhìn đối phương nói.

- Thiên Kỳ, hiện tại nói lời này thì có ý nghĩa gì?

Thanh niên hắc y đối diện nói.

- Nếu ngươi không thúc thủ chịu trói thì bốn sư đệ sư muội của ngươi sẽ vẫn lạc.

- Thiên…sư huynh, đừng nghe hắn.

- Thiên sư huynh, không cần lo cho bọn ta.

- Thiên sư huynh, huynh tự mình phá vây đi là được.

- Thiên sư huynh, cho dù huynh thỏa hiệp, hắn cũng sẽ không giải độc cho bọn ta đâu.

Thanh niên hắc y đối diện vẫn ung dung nhìn Thiên Kỳ.

Hắn không một chút lo lắng.

Bởi vì thời gian càng lâu thì hắn càng có lợi.

Ánh mắt Thiên Kỳ lóe lên mộ trận cuối cùng quyết định chủ động xuất kích, nhưng vừa mới vận chuyển năng lượng thì sắc mặt của hắn biến đổi, vì rất khó điều động năng lượng trong cơ thể.

- Không xong, độc tố xâm nhập kinh mạch!

Trong lòng Thiên Kỳ có dự cảm xấu.

- Độc tố xâm nhập kinh mạch.

Thanh niên hắc y đối diện ha ha cười nói.

- Thiên Kỳ a Thiên Kỳ, ngươi ngàn vạn lần không nên kéo dài thời gian với bọn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận