Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2257: Bị Truy Nã

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Vậy thì cùng chết ở trong này đi.

Thiên Kỳ hơi trầm ngâm, trong mắt lộ ra một tia quyết liệt.

Hắn rất rõ ràng trạng thái của mình bây giờ.

Đã không có lực đánh một trận.

Cách duy nhất có thể làm là tự bạo.

Thiên Kỳ nói xong thì nghịch chuyển kinh mạch.

Xoát!

Đúng lúc này một đạo kiếm quang phá vỡ trời cao, xẹt qua cổ bốn tu sĩ của Vạn Độc Môn, bọn họ kêu lên một tiếng đau đớn rồi bưng bít yết hầu ngã xuống.

Thiên Kỳ không khỏi giật mình.

Tình huống như thế nào?

Ngay sau đó chuôi chiến kiếm này liền trở về trong tay một thanh niên.

Thanh niên hài hước nhìn Thiên Kỳ mỉm cười nói.

- Vừa rồi ngươi muốn tự bạo?

- Hừ.

Thiên Kỳ hừ lạnh một tiếng.

- Đệ tử Thiên Tà Tông các ngươi đối đãi với ân nhân cứu mạng như vậy?

Diệp Hạo nhíu mày.

Thiên Kỳ đang định nói cái gì thì nghe được hàng loạt tiếng kêu đau đớn.

Hắn vội vàng nhìn bốn sư đệ sư muội của mình.

- Độc tố đã xâm nhập phủ tạng của bọn họ.

Diệp Hạo lúc này lạnh nhạt nói.

- Giải độc đan trong tay ngươi đã không còn hiệu quả.

- Ngươi hiểu đan đạo?

Thiên Kỳ tựa hồ ý thức được cái gì.

Diệp Hạo đi tới bên người một cô gái, kết đan ấn đập vào trong cơ thể nàng, tiếp đó lấy ra một cây chủy thủ cắt dứt cổ tay của nàng làm máu đen cuồn cuộn tuôn ra.

Máu đen chảy một hồi thì chuyển lại thành màu đỏ tươi, hai ngón tay Diệp Hạo quẹt qua vết thương của cô gái một cái, vết thương của nàng lập tức hồi phục với tốc độ kinh khủng.

- Linh Tê Chỉ?

Thiên Kỳ giật mình.

- Ngươi vậy mà biết Linh Tê Chỉ?

Diệp Hạo tò mò.

- Linh Tê Chỉ là một thủ đoạn trị liệu thương thế vô thượng, tương truyền dù bây giờ Luyện đan Tổng các cũng không có ai nắm vững.

Thiên Kỳ kinh nghi mà nhìn Diệp Hạo.

- Vì sao ngươi biết thủ đoạn đã thất truyền?

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo nói xong giúp ba đệ tử còn lại của Thiên Tà Tông trị liệu.

Đương nhiên trong đó bao gồm cả Thiên Kỳ.

Qua nửa canh giờ sau, bốn thanh niên nam nữ từ từ hồi phục chỉ còn hơi suy yếu.

- Tạ Diệp công tử.

Bốn thanh niên nam nữ cùng nhau hướng Diệp Hạo hành lễ.

Bọn họ rất rõ ràng Diệp Hạo đã cứu mạng của mình.

- Một chút việc nhỏ, không cần phải nói.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Vạn Độc môn lần này tổng cộng đến năm đệ tử, trong đó Bạch Hồng Siêu mạnh nhất hiện tại không biết tung tích.

Thiên Kỳ lúc này chậm rãi nói.

- Bởi vậy ngươi cần cẩn thận Bạch Hồng Siêu.

- Chỉ cần Bạch Hồng Siêu dám hiện thân thì ta dám giết.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Thực lực Bạch Hồng Siêu rất mạnh.

Thiên Kỳ nhìn thấy Diệp Hạo không xem ai ra gì thì ngưng tiếng nói.

- Ngươi vẫn lo lắng Bạch Hồng Siêu tìm tới ngươi?

Diệp Hạo nhìn Thiên Kỳ một cái.

- Nếu không phải Vạn Độc Môn đánh lén hạ độc, ta đã sớm đánh chết bốn tên gia hỏa kia.

Lông mày Thiên Kỳ giương lên nói.

- Còn có Bạch Hồng Siêu cũng không phải đối thủ của ta.

- Vậy chúc ngươi may mắn.

Diệp Hạo nói xong câu đó xoay người rời đi.

- Lúc này đi sao?

Thiên Kỳ nhìn Diệp Hạo nói đi là đi, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Tiểu thư, nếu muốn đuổi theo thì nên đi ngay.

Lúc này một thiếu nữ bên người Thiên Kỳ mở miệng nói.

- Nói bậy bạ gì?

Trên mặt Thiên Kỳ nổi lên một tia ửng đỏ.

- Tiểu thư, Diệp công tử ưu tú như vậy, có gì xấu hổ?

Thiếu nữ kia trừng mắt.

- Ta thấy tiểu nữ tử như ngươi động xuân tâm rồi.

Thiên Kỳ trừng thiếu nữ kia một cái.

- Hắc hắc.

Thiếu nữ kia cười khanh khách.

. . .

Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo rời đi về hướng đỉnh núi.

Hắn cảm thấy trên đỉnh núi chắc chắn sẽ có đồ tốt.

Rất nhanh Diệp Hạo phát hiện càng đi lên đỉnh núi thì bản thân càng bị áp chế gắt gao.

Đúng.

Áp chế.

Giống như gánh vác một ngọn núi trên lưng.

Nằm trong trạng thái này chiến lực Diệp Hạo bị áp chế trong vô hình.

Nhưng Diệp Hạo lại không hề từ bỏ dự định.

Hắn tiếp tục leo trèo.

Cứ như vậy cũng không biết leo trèo bao lâu Diệp Hạo cảm thấy hô hấp cũng trở nên chật vật.

Hắn ý thức được bản nguyên công pháp của Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã không chống đỡ được bản thân đi về phía trước.

Ngay khi Diệp Hạo chuẩn bị chuyển đổi công pháp thì đột nhiên con ngươi co rụt lại, bởi vì hắn thấy được một đạo thân ảnh mặc ngân y nằm ở xa.

Diệp Hạo tung người một cái xuất hiện bên người đạo thân ảnh kia.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần phát hiện người nọ đã thân tử đạo tiêu.

- Đáng tiếc.

Ngay sau đó Diệp Hạo liền muốn rời đi.

Nhưng một mai vũ tiễn lại đâm xuyên qua trời cao đâm vào lưng hắn.

Diệp Hạo loé lên một cái tránh thoát vũ tiễn.

Hắn âm trầm nhìn phía xa nói.

- Ai?

- Vì sao ngươi giết đệ đệ ta?

Nơi xa một nữ tử xinh đẹp người mặc quần dài tức giận nhìn Diệp Hạo quát.

- Đệ đệ ngươi không phải ta giết.

Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

- Giảo biện.

Nữ tử xinh đẹp kia vừa nói vừa lấy ra một mai vũ bắn về phía Diệp Hạo.

Thân hình Diệp Hạo lóe lên lần nữa tránh đi một tiễn kia.

- Đệ đệ ngươi không phải ta giết.

Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng lời ngươi nói?

Đôi mắt nữ tử xinh đẹp kia lóe lên một tia hàm sát.

- Ngươi không ngại kiểm tra cẩn thận vết thương của đệ đệ ngươi một lần.

Diệp Hạo quẳng xuống câu nói này rồi xoay người rời đi.

- Chạy đâu.

Nữ tử xinh đẹp đằng không đuổi tới Diệp Hạo.

Diệp Hạo không cùng nữ tử xinh đẹp kia giao phong, mà thúc giục Bát Phương Trấn Thế Quyết nhanh chóng rời đi.

Nữ tử xinh đẹp đuổi một hồi thì ngừng lại, khuôn mặt nàng âm trầm nhìn Diệp Hạo rời đi.

- Dù ngươi chạy đến chân trời góc biển, ta cũng sẽ vì đệ đệ báo thù.

Ngẫu nhiên nữ tử xinh đẹp trở về bên thi thể đệ đệ nàng, nàng ôm lấy cẩm y nam tử bước đi về dưới núi.

Đi ước chừng một canh giờ sau lại đụng phải ba thanh niên, ba thanh niên kia thấy một màn như vậy sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

- Tú công chúa.

- Ai hạ thủ với Ninh Vương Tử?

Bạch Tú vung tay lên khắc họa chân dung Diệp Hạo giữa không trung.

- Hắn đã giết đệ đệ ta.

Bạch Tú nói tiếp.

- Các ngươi hiện tại tung tin tức cho toàn bộ tu sĩ ở Đệ Nhất Danh Sơn biết, ai cung cấp tin tức của hắn ban thưởng trăm vạn trung phẩm Thần thạch, nếu ai có thể giết hắn thì ban thưởng ngàn vạn.

- Ngàn vạn Thần thạch?

- Tú công chúa, ngàn vạn Thần thạch có phải hơi nhiều?

- Đúng vậy Công chúa chúng ta phải thận trọng cân nhắc a?

Bạch Tú lạnh lùng nói.

- Chúng ta không nhất định phải cung cấp ngàn vạn trung phẩm Thần thạch, phải biết Đệ Nhất Danh Sơn không bao giờ thiếu tài nguyên, chúng ta có thể dùng tài nguyên đến thay thế thần thạch. Còn nữa chỉ cần có thể báo thù cho đệ đệ, dù táng gia bại sản thì có sao?

Sau khi tùy tùng của Bạch Tú ban bố tin tức thì toàn bộ tu sĩ của Đệ Nhất Danh Sơn đều biết chuyện này.

- Tiểu tử kia là ai mà ngay cả Vương Tử của Bạch Tích Vương triều cũng dám giết a?

- Bất quá Bạch Ninh cũng không yếu, nói thế nào cũng là Tiềm long, nói như vậy tiểu tử kia cũng không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận