Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2259: Thanh Niên Yêu Tà

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Con ngươi Diệp Hạo hơi hơi co rụt lại.

Hắn theo thanh âm nhìn sang, lúc này mới chú ý tới cách đó không xa có một bóng người.

Đạo thân ảnh kia toàn thân trắng như tuyết, lẳng lặng co quắp tại nơi đó.

- Một con bạch miêu.

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Diệp Hạo nói xong lông tơ cả người bạch miêu trong nháy mắt nổ tung, tiếp đó một đôi con ngươi hình thoi toát ra quang trạch yêu tà.

Bất quá lúc này hai con ngươi Diệp Hạo cũng toát ra quang trạch như ngọn lửa, nháy mắt xóa đi ánh sáng yêu tà kia.

Meo ô!

Bạch miêu kêu một tiếng đánh tới Diệp Hạo.

Tốc độ Bạch miêu nhanh như vậy, cơ hồ trong phút chốc đã đến bên người Diệp Hạo

Trong lúc vội vàng Diệp Hạo vận chuyển Bát Phương Trấn Thế Quyết, thân pháp khó khăn lắm tránh đi một đòn của đối phương.

- Có chút môn đạo.

Bạch miêu nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ngươi muốn đại chiến ở chỗ này?

Diệp Hạo đề phòng nói.

Thể nội Bạch miêu ẩn chứa uy thế thực sự quá cường đại, dù Diệp Hạo vận dụng Bát Phương Trấn Thế Quyết, trong thời gian ngắn cũng không thể trấn áp đối phương.

Quả thật Diệp Hạo có thể vận dụng Vạn Cổ Bất Diệt Quyết.

Nhưng hắn không muốn vận dụng Hoàng cấp công pháp.

Con ngươi hình thoi của Bạch miêu nhìn Diệp Hạo một hồi, lông tơ toàn thân mới chậm rãi thu về.

- Ngươi tới nơi này làm gì?

- Ta muốn dò xét bí ẩn của Đệ Nhất Danh Sơn.

- Bí ẩn hơn phân nửa ở đỉnh núi.

Bạch miêu chỉ chỉ vị trí đỉnh núi.

- Ta cũng nghĩ như vậy.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Chúng ta cùng dò xét đi.

Bạch miêu suy nghĩ một chút đưa ra đề nghị này.

- Tốt.

Sau đó hai người đề phòng hai bên bước về phía đỉnh núi.

Bất chợt bạch miêu hiếu kỳ mà hỏi thăm.

- Ngươi tu luyện Chuẩn Hoàng cấp công pháp sao?

- Đúng vậy.

- Đông Vực có được chuẩn Hoàng cấp công pháp chỉ có ba nhà, bất quá ba nhà này hiện tại cũng ở vào trạng thái ẩn thế.

Bạch miêu nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi từ nơi nào lấy được công pháp chuẩn Hoàng cấp?

- Huyết mạch ngươi không tầm thường.

Diệp Hạo không trả lời mà hỏi lại nói.

- Nhất mạch thiên sinh của ta là Vương cấp, ta bây giờ là Chuẩn Hoàng cấp huyết mạch, bởi vì ta đã dùng qua Bản Nguyên quả.

Bạch miêu thản nhiên nói.

- Ngươi lấy được Bản Nguyên quả ở đâu?

Diệp Hạo hỏi vội.

Bản Nguyên quả còn khan hiếm hơn so với Thiên Diễn đan.

- Ta lấy được trong một động phủ.

Bạch miêu thản nhiên nói.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy loại vật này có rất nhiều?

Bạch miêu mới vừa nói đến đây thanh âm đã im bặt.

Nó nhìn thấy cái gì?

Nó thấy được trên một gốc cự đại thụ mộc treo mấy chục Bản Nguyên quả.

- Bản Nguyên quả?

Diệp Hạo nhìn thấy những trái này này thì thốt to.

Bất quá vô luận Diệp Hạo hay Bạch miêu đều không tùy tiện đến hái những Bản Nguyên quả kia.

Bởi vì dưới Bản Nguyên quả thụ có một thanh niên yêu tà tóc trắng như tuyết lẳng lặng ngồi.

Người thanh niên này rất tà, rất yêu.

Một gương mặt mị hoặc chúng sinh, Diệp Hạo nhìn thấy cũng tâm động.

Rất nhanh Diệp Hạo thu liễm tâm thần.

Mẹ.

Gia hỏa này nam.

Thế nhưng trước đó vì sao bản thân không chắc chắn?

- Gia hỏa này còn đẹp hơn nữ nhân.

Trong mắt Bạch miêu toát ra quang trạch sâu thẳm trầm giọng nói.

Đúng lúc này thanh niên yêu tà mở mắt.

Ánh mắt của hắn giống như bảo thạch, phảng phất tinh không, thâm thúy vô biên.

Nhìn lên một cái thì có thể trầm mê.

- Không nghĩ tới lần này còn có thể gặp được hai tiểu tử thú vị.

Thanh niên yêu tà nhìn Diệp Hạo cùng Bạch miêu nhàn nhạt cười nói.

- Ngươi so với hai chúng ta còn không lớn hơn bao nhiêu đâu?

Bạch miêu hừ lạnh.

Thanh niên yêu tà cười cười bên người xuất hiện hai bóng người.

Bóng người thứ nhất dù đã dần dần già đi, nhưng trên người phóng ra ba động ngập trời, loại ba động này có thể làm lưu mờ trăng sao.

Đạo thân ảnh thứ hai khí vũ hiên giương oai hùng anh phát, cả người giống như một chuôi thần kiếm ra khỏi vỏ, có thể chém vỡ vũ trụ hồng hoang cùng nhật nguyệt tinh thần.

Sắc mặt Bạch miêu lập tức trở nên khó nhìn, hai bóng người này phách tuyệt thiên hạ, nó chỉ từng thấy trên người lão tổ trong tộc.

Lão tổ là nhân vật cấp bậc nào?

Chuẩn Hoàng!

- Tam Thế Luân Hồi Quyết.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Làm sao ngươi biết Tam Thế Luân Hồi Quyết?

Thanh niên yêu tà kinh ngạc hỏi.

- Tam Thế Luân Hồi Quyết là một bản nguyên chi thuật Chuẩn Hoàng cấp, nếu tam thế đều tu luyện đến Chuẩn Hoàng cảnh, đến lúc đó tam thế quy nhất thì có thể đưa Tam Thế Luân Hồi Quyết đẩy lên Hoàng cấp.

Diệp Hạo có chút thổn thức nói.

Vị này vô cùng kiên nhẫn.

Vì đưa Tam Thế Luân Hồi Quyết đẩy lên Hoàng cấp mà không tiếc chuyển thế trùng tu hai lần.

Mà bản thân thật sớm đã thu được Hoàng cấp công pháp, hơn nữa còn thuộc về đứng đầu trong Hoàng cấp.

Nói ra làm người tức giận quá.

Tam Thế Luân Hồi Quyết là công pháp được ghi lại trong bản chép tay của đệ nhất phó tướng Chu Tổ cho hắn.

Không hề nghi ngờ công pháp có thể khiến cho Chu Tổ ghi chép xuống khẳng định không tầm thường.

- Ngươi vẫn không trả lời vấn đề của ta.

Nam tử yêu tà nhìn Diệp Hạo nói.

- Chu Tổ.

Diệp Hạo bình tĩnh mở miệng.

- Dĩ nhiên là hắn?

Nam tử yêu tà lộ ra một tia kinh sợ.

- Ngươi biết Chu Tổ?

- Đời thứ hai của Ta và Chu Tổ có giao thủ qua, chúng ta đại chiến 300 chiêu nhưng ta thua.

Thanh niên yêu tà lạnh nhạt nói.

- Chu Tổ đặt chân Hoàng cảnh rồi à?

- Còn ở Chuẩn Hoàng cảnh?

- Hắn hiện tại ở đâu?

- Sâu trong U Minh Giới.

- Xem ra hắn ở U Minh Giới tìm kiếm đột phá a.

Thanh niên yêu tà trầm mặc một hồi nói.

- Nể mặt Chu Tổ, ngươi có thể lấy ba khỏa Bản Nguyên Quả.

Diệp Hạo xoa xoa đôi bàn tay nói.

- Tiền bối, có thể cho ta thêm hai khỏa không?

Thanh niên yêu tà trước mắt nhìn như chỉ có Thị Thần cảnh, nhưng đạo quả kiếp trước của người ta còn ở đây, nếu manh động thì hắn sẽ chết trong vài phút.

Bởi vậy Diệp Hạo gọi tiếng tiền bối này cũng hợp tình hợp lí.

Thanh niên yêu tà suy nghĩ một chút cười mỉm nói.

- Có thể, bất quá ngươi phải nợ ta một món nợ ân tình.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ vẫn lắc đầu.

- Ta cảm thấy ba khỏa Bản Nguyên Quả cũng không tệ.

Gia hỏa này hai đời trước cũng là Chuẩn Hoàng.

Diệp Hạo không cảm thấy nợ nhân tình của hắn không phải việc tốt lành gì?

Nhìn thấy Diệp Hạo nói như vậy trên mặt thanh niên yêu tà lộ ra thần sắc tiếc nuối.

Bạch miêu nhìn thấy Diệp Hạo lấy ba khỏa Bản Nguyên Quả lập tức cấp bách.

- Tiền bối, ta đến từ Cửu Mệnh Miêu tộc.

Bạch miêu nói gấp.

- Cửu Mệnh Miêu tộc?

Thanh niên yêu tà có chút động dung.

- Mạch này của ngươi còn không vẫn lạc?

- Nhất mạch của ta nhiều năm trước đã ẩn thế không ra.

Bạch miêu nói khẽ.

- Xem mặt mũi lão tổ nhà ngươi ngươi lấy một khỏa.

Thanh niên yêu tà suy nghĩ một chút nói.

- Tiền bối, vì sao hắn có thể lấy ba khỏa, ta chỉ có thể lấy một khỏa?

Vẻ mặt Bạch miêu ủy khuất.

- Bởi vì tương lai Chu Tổ có thể đặt chân Thần Hoàng cảnh, mà Lão tổ ngươi đời này vô duyên với Thần Hoàng.

Thanh niên yêu tà lạnh nhạt nói.

- Ta…tương lai của ta có thể đặt chân Thần Hoàng!

Bạch miêu trừng mắt với thanh niên yêu tà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận