Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2260: Nghịch Thiên Tiểu Xà

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ta…tương lai ta có thể đặt chân đến Thần Hoàng?

Bạch miêu trừng mắt nhìn yêu tà thanh niên nói.

- Thần Hoàn không phải ngươi muốn đặt chân thì có thể.

Yêu tà thanh niên khẽ lắc đầu.

- Huyết mạch Chuẩn Hoàng Cấp là cơ bản để ngươi trở nên mạnh mẽ, đồng thời cũng giúp ngươi mạnh hơn trước.

Nói đến đây yêu tà thanh niên chỉ Diệp Hạo.

- Vị này mặc dù không hề có bất kỳ huyết mạch gì, nhưng xác suất hắn đặt chân đến Thần Hoàng lại cao hơn ngươi không ít.

- Xác suất hắn đặt chân tới Thần Hoàng cao hơn ta?

Bạch miêu nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

- Bát Phương Trấn Thế Quyết còn đáng sợ Tam Thế Luân Hồi Quyết của ta ba phần, dù trong rất nhiều Công Pháp Chuẩn Hoàng cấp cũng thuộc về đướng đầu.

Yêu tà thanh niên lạnh nhạt nói.

- Hai người các ngươi nếu đồng thời đến Chuẩn Hoàng cảnh giới sẽ phát hiện, trong tình huống đồng cấp bậc ngươi không phải đối thủ của hắn.

- Đợi đến khi Tam Thế Luân Hồi Quyết của ngươi lột xác thành Công pháp Hoàng cấp có phải có thể nghiền ép Bát Phương Trấn Thế Quyết?

- Lấy kinh diễm của Chu Tổ, nếu đặt chân tới Hoàng cấp, đẳng cấp Bát Phương Trấn Thế Quyết sẽ tùy theo đặt chân đến Hoàng cấp.

Yêu tà thanh niên lắc đầu.

- Đến lúc đó ai mạnh ai yếu, còn phải so tài qua mới biết.

- Chu Tổ kinh diễm như vậy sao?

Bạch miêu giật nảy mình.

Trong lòng Bạch miêu, thanh niên yêu tà rất kinh diễm.

Cho dù Lão tổ cũng không sánh được.

Nhưng hắn lại tôn sùng Chu Tổ như vậy?

- Được rồi, các ngươi có thể xuống núi.

Yêu tà thanh niên lúc này nhàn nhạt nói.

- Tiền bối, ta muốn biết vì sao chúng ta rời đi nơi này sẽ mất hết ký ức?

Diệp Hạo cả gan hỏi.

- Cái này ta cũng không biết.

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là đối phương cũng không biết việc này.

- Tiền bối ở Đệ Nhất Danh Sơn bao lâu rồi?

- Ta và các ngươi cùng nhau tiến vào Đệ Nhất Danh Sơn.

Yêu tà thanh niên nói khiến Diệp Hạo cùng Bạch miêu đều có một loại cảm giác hoang mang.

Trước đó hai người bọn hắn đều tưởng rằng yêu tà thanh niên là đại boss ở đây.

- Phía trên đỉnh núi có cái gì thế?

Bạch miêu chỉ vào phía trên.

- Ta đã từng leo tới nơi cao hơn, bất quá nơi đó có gì ta cũng không biết.

Yêu tà thanh niên lạnh nhạt nói.

- Ta nghĩ đáp án có lẽ ở trên đỉnh, đáng tiếc ta căn bản không đi được.

- Còn chưa thỉnh giáo đại danh tiền bối.

Diệp Hạo lúc này hỏi.

- Tà Tổ.

Yêu tà thanh niên nói.

- Tà Tổ?

Diệp Hạo ghi tại cái tên này vào trái tim.

- Tiền bối, ta muốn đi lên xem một chút.

Bạch miêu suy nghĩ một chú vẫn nói.

- Đi đi.

Tà Tổ thản nhiên nói.

Diệp Hạo cùng Bạch miêu liếc nhau một cái không hẹn mà cùng đi lên phía trên.

Bạch miêu không chịu thua.

Nàng cảm thấy mình có lẽ sẽ mạnh hơn Tà Tổ.

Diệp Hạo lại quá tự tin.

Hắn tự tin bản thân sẽ đi xa hơn Tà Tổ.

Hai người cứ như vậy không ngừng mà leo trèo.

Bò bò Bạch miêu dừng lại.

- Ta đi không được rồi.

Lúc này Bạch miêu gách chịu trọng lực khiến nàng nhanh muốn hỏng mất.

Nàng biết rõ tiếp tục leo trèo cũng không còn ý nghĩa gì.

Bởi vì dù đi nhiều hơn mấy bước thì có thể thấy được cái gì đây?

- Ngươi vẫn nên đi xuống đi.

Diệp Hạo quẳng lại câu này tiếp tục leo lên phía trước.

- Biến thái.

Bạch miêu nhìn thấy thân hình Diệp Hạo rất nhanh đã đi xa không cam lòng nói.

Đến lúc này Bạch miêu rốt cục cũng hiểu Tà Tổ vì sao nói tiềm lực Diệp Hạo lại lớn hơn nàng.

Lớn hơn thật?

Từ điểm này đã nhìn ra.

Bạch miêu không rời đi mà ở tại chỗ tu luyện.

Đây là nơi tôi luyện tu hành khó có được.

Nàng làm sao có thể ngốc nghếch từ bỏ?

Còn nữa nàng cũng muốn ở chỗ này chờ Diệp Hạo.

Nàng không cảm thấy Diệp Hạo có thể đi bao xa?

Diệp Hạo dù mạnh hơn nàng, nhưng mạnh hơn bao nhiêu.

Nhưng khiến Bạch miêu không ngờ tới là Diệp Hạo leo đến một lúc rồi vận dụng Vạn Cổ Bất Diệt Quyết.

Vạn Cổ Bất Diệt Quyết không để cho Diệp Hạo thất vọng.

Bởi vì sao khi Diệp Hạo vận dụng áp lực trên người giảm bớt không ít.

Cái này khiến Diệp Hạo ý thức được độ khủng bố của công pháp này.

Diệp Hạo đằng không mà lên như một con khỉ không ngừng mà leo lên khe núi.

Mau lẹ;

Nhanh chóng.

Mà lúc Diệp Hạo leo lên ngày càng cao, dần dần hắn vẫn cảm giác được áp lực.

Bất quá những áp lực này Diệp Hạo cũng không để ý, đợi đến lúc áp lực khiến Diệp Hạo hô hấp khó khăn, Diệp Hạo phát hiện mình đã đi tới đỉnh.

Trên đỉnh có một hồ nước đang cuồn cuộn tuôn ra khí nóng.

Trong hồ nước có một gốc cây Tùng, trên cây Tùng có một đầu tiểu xà.

Dáng dấp cây Tùng yểu điệu phóng xuất ánh sáng lộng lẫy vô cùng vô tận, Tiểu xà thè lưỡi rắn trong mắt phóng hàn mang sắc bén.

Diệp Hạo cảnh giác nhìn đầu Tiểu xà kia.

Trên người tiểu xà này Diệp Hạo cảm nhận được uy hiếp nồng đậm.

- Cút.

Tiểu xà mở miệng nói.

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn tiểu xà nói.

- Ngươi cũng phải có bản lãnh này.

Xoát!

Tiểu xà động lập tức đã vọt tới bên người Diệp Hạo, hai chiếc răng nanh tràn ngập khí tức khiên người ta nôn mửa cắn vào bả vai Diệp Hạo.

Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc toàn thân Diệp Hạo tràn ra khí tức cổ xưa, răng nanh Tiểu xà trong lúc nhất thời vậy mà không thể cắn nát bả vai Diệp Hạo.

Cùng lúc đó bàn tay Diệp Hạo chém tới bảy tấc của Tiểu xà, lân phiến toàn thân nó mở ra trạng thái phòng ngự đồng thời lướt ngang một tấc.

Bịch một tiếng bàn tay Diệp Hạo hung hăng chém vào tám tấc, Diệp Hạo chỉ cảm thấy bàn tay của mình phảng phất chém vào bên trên thần kim cứng rắn.

Tiểu xà lại bị Diệp Hạo đánh bay xa mấy mét.

Lưỡi rắn không ngừng thè ra, hàn mang trong mắt càng thêm dày đặc.

Diệp Hạo một bên vận chuyển Vạn Cổ Bất Diệt Quyết, một bên điều động Hồn Đao trong thức hải.

Tu luyện Vạn Cổ Bất Diệt Quyết ngưng tụ trong thức hải thành hai đại thần binh.

Một là Diệt Hồn Đao, một là Diệt Thần Kiếm.

Rút Diệt Hồn Đao từ trong thức hải ra lập tức nở rộ chấn dộng khiến ánh mắt Tiểu xà lộ ra một tia e ngại theo bản năng.

Diệt hồn đao tên như ý nghĩa chính là trảm diệt linh hồn.

Bất quá ngay sau đó trong mắt nói phun ra sát cơ dữ tợn.

ý.

Rống!

Theo nó mở ra miệng lớn thanh âm kinh khủng phảng phất hóa thành thiên quân vạn mã xông tới Diệp Hạo.

- Nhìn Diệt Hồn Đao của ta.

Diệp Hạo hừ lạnh.

Diệp Hạo tế ra Diệp Hồn Đao một đạo đao mang kinh khủng phảng phất xuyên qua toàn bộ thiên địa.

Thanh âm vô cùng vô tận kia cũng tan theo mây khói.

Đầu tiểu xà kia lập tức bay về sau vài trăm mét, nó thoạt nhìn cực kỳ uể oải.

Diệp Hạo mang theo Diệt Hồn Đao chuẩn bị chém đầu tiểu xà kia bỗng một giọng già nua vang trong tai Diệp Hạo.

- Tiểu gia hỏa, nể mặt ta, bỏ qua cho nó đi.

Diệp Hạo kinh nghi nhìn gốc Tùng nói.

- Ngươi là ai?

- Lúc Đệ Nhất Danh Sơn sinh ra thì ta cũng được sinh ra.

Gốc tùng kia lạnh nhạt nói.

- Ngươi với Đệ Nhất Danh Sơn quan hệ thế nào?

- Nói chính xác thì ta tuân theo ý chí của Đệ Nhất Danh Sơn.

- Ý chí gì?

- Chế tạo đệ nhất Thần Hoàng Đông Vực.

Nghe gốc Tùng kia nói thế, sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi.

- Ngươi không cần sợ hãi.

- Ta đang nghĩ có nên triệu hoán Triệu Tổ tới diệt Đệ Nhất Danh Sơn hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận