Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2263: Vây Công Diệp Hạo

Vây công Diệp Hạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thanh niên kia cả tiếng kêu thảm cũng không thốt ra được đã hóa thành tro bụi.

- Chuyện gì thế này?

- Hạo Nhiên Thiên Lôi.

- Đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông xuất thủ?

- Hạo Nhiên Thiên Lôi lúc nào mạnh như vậy?

Lúc tu sĩ vây công đang kinh ngạc thì từng đạo từng đạo lôi đình rơi xuống, thời gian ngắn ngủi mấy hơi thở đã đánh chết mười mấy người.

- Đừng giết ta.

- Ta chỉ đi qua đường.

- Ta hỉ hiếu kỳ thôi.

- Tông môn ta có quan hệ sâu xa với Hạo Nhiên Chính Khí Tông đó?

Tu sĩ còn lại bị dọa sợ vội vàng hô to.

Nhưng lôi đình giữa không trung cũng không ngừng lại.

Vẫn chào hỏi bọn họ bằng những trận thiên lôi hoành tráng .

Không biết ai nói một câu mau trốn khiến tất cả mười mấy tu sĩ còn lại chạy trối chết.

Nhưng lúc này mấy chục đạo thân ảnh nháy mắt tản ra, đánh mười mấy tên tu sĩ này thành cát bụi.

Hoàng Linh Vân, Hoàng Kiến Nghiệp nhìn cảnh này có chút mông lung.

Cứ như vậy được cứu?

Bọn họ cảm thấy có chút mơ hồ.

Lúc này một đụng túi càn khôn lại hóa thành lưu quang xuất hiện trong tay một thanh niên.

Không phải Diệp Hạo thì còn ai vào đây?

-Diệp Hạo.

Ánh mắt Hoàng Linh Vân lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Linh Vân một cái

-Tình hình của cô hình như có chút không ổn.

-Rất không ổn.

Hoàng Linh Vân ứng tiếng.

-Bọn gia hỏa này vì sao truy sát các cô?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

Hoàng Linh Vân trầm ngâm một chút đang muốn mở miệng thì bị Hoàng Kiến Nghiệp ngăn trở.

-Tỷ tỷ.

Hoàng Kiến Nghiệp nháy mắt với Hoàng Linh Vân.

-Hoàng Kiến Nghiệp, ngươi liều mạng nháy mắt với tỷ tỷ ngươi có ý gì?

Diệp Hạo nhìn Hoàng Kiến Nghiệp một cái hỏi.

-Không...không có, ta nháy mắt lúc nào?

Hoàng Kiến Nghiệp mới vừa nói đến đây đột nhiên ý thức được cái gì

-Làm sao ngươi biết ta gọi là Hoàng Kiến Nghiệp?

- Hoàng Kiến Nghiệp - Đại biểu đan đạo tổng các tham gia cuộc tranh tài của tứ tông, ta làm sao không biết?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

-Đây chẳng qua là hư danh.

Hoàng Kiến Nghiệp giả bộ như không thèm để ý nói.

-Ngoại trừ Ngô Đức Chí ra thành tích của ngươi kém nhất trong bảy người.

Lời tiếp theo của Diệp Hạo khiến nụ cười trên mặt Hoàng Kiến Nghiệp đông lại.

-Ngươi...ngươi làm sao có thể biết rõ thành tích của ta?

-Bởi vì lúc ấy ta ở đó.

-Lúc đó cũng không có thế hệ trẻ.

Hoàng Kiến Nghiệp nói đến đây đột nhiên ý thức được cái gì, hắn quan sát Diệp Hạo từ trên xuống dưới một cái hoảng sợ nói:

-Ngươi chính là Diệp Đan mai danh ẩn tích?

-Ngươi cũng không ngốc lắm nhỉ.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Wow, ngươi ẩn tàng quá kỹ a.

Hoàng Kiến Nghiệp tiến tới bên cạnh Diệp Hạo cười khổ nói.

-Diệp công tử cư nhiên lại là người đứng nhất thế hệ trẻ đan đạo?

Hoàng Linh Vân nhìn Diệp Hạo với ánh mắt nóng bỏng.

Đối với Diệp Đan, Hoàng Linh Vân vẫn cảm thấy nhân vật cấp độ kia khoảng cách với mình rất xa.

Nhưng nàng không ngờ Diệp Đan dĩ nhiên là Diệp Hạo từng có giao dịch với mình.

-Ta không có nói ta là người đứng nhất đan đạo.

Diệp Hạo cười nói

-Bây giờ ta cũng nhận được hơn ngàn phong thư khiêu chiến.

-Những tên kia không có mấy người là chân tài thực học đâu?

Hoàng Kiến Nghiệp hừ lạnh nói

-Ta đi khiêu chiến mấy tên hung hăng nhất, kết quả bị ta dễ dàng ngược chúng. Bọn họ còn không phải đối thủ của ta, thì càng không thể nào là đối thủ của ngươi.

-Ta cảm thấy bây giờ các ngươi nên chữa thương đi.

Diệp Hạo chuyển chủ đề .

Hoàng Kiến Nghiệp lúc này mới chú ý tới trên người mình còn thương tích.

-Rất nhiều tu sĩ lập tức sẽ đến đây .

Hoàng Linh Vân trầm giọng nói

-Vừa rồi Đoạn Phi Hổ phát ra linh phù truyền tin.

-Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý nói

-Đến bao nhiêu, ta giết bao nhiêu.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy Hoàng Linh Vân và Hoàng Kiến Nghiệp liếc nhau rồi vội vàng ăn một viên Liệu Thương Đan vào điều dưỡng.

Khoảng chừng mười phút sau, hơn hai mươi đạo thân ảnh đã chạy tới đây.

Khi bọn hắn nhìn thấy hơn một trăm đạo thân ảnh nằm dưới đất, sắc mặt lập tức thay đổi.

Mà lúc này ánh mắt của bọn họ mới quay qua Diệp Hạo.

-Diệp Hạo.

-Hạo Nhiên Chính Khí Tông Diệp Hạo.

- Trọng phạm Bạch Tích vương triều truy nã Diệp Hạo?

-Nhanh lên thông báo Bạch Tú.

Hai mươi đạo thân ảnh nhìn thấy Diệp Hạo vội vàng đánh ra từng đạo từng đạo truyền tấn ngọc phù.

Diệp Hạo chỉ lẳng lặng nhìn toàn bộ quá trình đang xảy ra.

Điều này khiến hơn hai mươi tên tu sĩ rất hồ nghi.

Diệp Hạo chẳng lẽ ngốc sao?

Nhưng mà hơn hai mươi tên tu sĩ này cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, không thấy được hơn một trăm đạo thân ảnh đang nằm dưới đất kia sao?

Thời gian trôi qua càng ngày càng nhiều tu sĩ đến đây, mà những tu sĩ kia sau khi nhìn thấy Diệp Hạo cũng bắt đầu truyền tìn, ngắn ngủi nửa khắc đồng hồ ở đây hội tụ mấy ngàn thân ảnh.

-Diệp Hạo.

Thiên Tà Tông Thiên Kỳ chạy đến.

Nàng nhìn thấy Diệp Hạo đĩnh đạc đứng chính giữa giống như không có vấn đề gì thì không khỏi phẫn nộ.

- Sao ngươi không chạy?

Diệp Hạo nhìn Thiên Kỳ một cái nói

-Tại sao phải chạy?

-Ngươi có biết những tu sĩ đa phần đều tới để giết ngươi hay không ?

-Biết rõ.

-Ngươi...ngươi đang đùa với lửa?

-Ai đùa lửa còn chưa biết đâu.

Thiên Kỳ hơi chút trầm ngâm rồi dẩn theo bốn tên tướng sĩ đi tới bên cạnh Diệp Hạo.

-Các ngươi lại đây làm gì?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

-Ta với ngươi kề vai chiến đấu.

Thiên Kỳ giương mày lên nói.

-Ai kề vai chiến đấu với cô?

-Ngươi ghét bỏ ta?

Thiên Kỳ giận dữ.

-Đúng vậy.

-Diệp Hạo.

Thiên Kỳ tức Diệp Hạo sắp bể phổi rồi.

Lúc này Bạch Tê vương triều Bạch Tú dẩn theo ba tên tướng sĩ đi tới.

Bạch Tú nhìn Diệp Hạo ánh mắt tràn đầy sát ý dữ tợn nói

-Ngươi rốt cục không làm con rùa đen rút đầu nữa à?

-Lão tử những ngày nay đều tu luyện trên đỉnh núi.

Diệp Hạo liếc Bạch Tú một cái nói

-Ngươi cho rằng ta sợ ngươi?

-Hừ, tùy ngươi nói thế nào, cũng khó thoát khỏi cái chết.

Bạch Tú lạnh lùng nhìn Diệp Hạo

-Ai giết được Diệp Hạo ta tặng hắn một ngàn vạn trung phẩm Thần thạch, ngoài ra ta còn tặng thêm một chiến khôi Tử Thần cấp.

Bạch Tú nói xong mấy ngàn đạo thân ảnh ở đây nhìn Diệp Hạo ánh mắt càng ác liệt hơn .

-Ai động Diệp Hạo chính là đối địch với Thiên Tà Tông ta.

Thiên Kỳ mới vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang

-Ngươi đứng qua một bên, ở đây không có chuyện của ngươi.

-Ngươi không nhận ý tốt người khác như vậy .

Thiên Kỳ rất tức giận nói.

Diệp Hạo cười đi về phía Bạch Tú.

-Muốn giết ta bây giờ có thể động thủ.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Mấy chục đạo thân ảnh phóng về phía Diệp Hạo.

Cùng lúc đó giữa không trung rắc rắc một tiếng, từng đạo từng đạo kinh lôi tức khắc rơi xuống.

Mấy chục đạo thân ảnh kia rên khẽ một tiếng, trong nháy mắt hóa thành tro tàn.

-Hạo Nhiên Thiên Lôi?

-Hạo Nhiên Thiên Lôi có mạnh như vậy à?

-Đây là quần thể công kích?

-Quần thể công kích không nên mạnh như vậy chứ?

Một số tu sĩ có mặt còn đang hoài nghi thì cùng lúc càng nhiều tu sĩ vọt tới chỗ Diệp Hạo.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Lôi điện vô tình đánh giết từng tu sĩ xông lên.

Những tu sĩ vọt tới chỗ Diệp Hạo thì không ai có thể đến gần hắn mười trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận