Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2265: Tam Cấp Linh Tủy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo theo Tà Tổ đi về phía tây, đến một nơi sơn cốc thì ngừng lại.

-Chướng khí mãnh liệt quá.

Diệp Hạo nhìn cửa vào chướng khí đủ mọi màu sắc ngoài sơn cốc, biến sắc hô.

-Chướng khí này còn không đả thương được ngươi mà.

Tà Tổ cười nhạt nói.

-Ta muốn biết ngươi làm cách nào xác nhận được trong đó có linh Tủy?

Diệp Hạo cảm thấy có một số việc vẫn nên nói rõ ràng trước thì tốt hơn .

-Ta cảm nhận được mạch đập của Linh tủy?

-Linh tủy còn có mạch đập?

-Vạn vật đều có mạch.

Tà Tổ nói đến đây hỏi lại

-Không tin?

-Có một số việc vẫn thẳng thắn một chút tốt hơn.

Diệp Hạo bình thản nói :

-Trước đó ngươi nói cần ta trợ giúp.

-Trong sơn cốc ngoại trừ cảm nhận được Linh tủy, ta còn cảm nhận được mạch đập của một vị kinh khủng.

Tà Tổ nghiêm túc nói

-Công pháp tu luyện của tôn kia rất có thể là Hoàng cấp.

-Chẳng lẽ là Đằng Xà?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động.

Nhưng mà trên mặt hắn lại không có bất kỳ thần sắc gì .

-Đi thôi.

Diệp Hạo nói xong uống một viên cửu đẳng Giải Độc Đan vào.

Cho dù Hạo Nhiên Chính Khí Quyết hay Bát Phương Trấn Thế Quyết đều có giải độc tùy theo năng lực.

Nhưng Diệp Hạo cảm thấy vẫn nên bảo trì trạng thái tốt nhất.

Dù sao cũng không ai biết trong sơn cốc rốt cuộc có cái gì?

Sau khi đi vào, giải độc đan toát ra một đạo ánh sáng năm màu bao trùm Diệp Hạo, nhưng mà độc tố bên ngoài cũng bắt đầu đốt cháy lồng ánh sáng.

Diệp Hạo thầm nghĩ chướng khí thật bá đạo.

Ngay sau đó hắn bước nhanh hơn.

Đến lúc bước ra khỏi phạm vi của chướng khí thì lồng ánh sáng năm màu của Giải Độc Đan đã ảm đạm tối tăm, bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán.

- Chướng khí này ngăn cách tu sĩ đặt chân đến đây.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Diệp Hạo luyện chế giải độc đan dù gì cũng là đan phương cổ xưa.

Vậy mà thiếu chút nữa không vào được.

-Linh tủy đâu ?

Diệp Hạo vừa nói xong đã phát hiện cảnh tượng trước mắt phát sinh biến hóa.

Hắn xuất hiện trong chiến trường cổ xưa.

Dưới chân của hắn là một đống đổ nát thê lương, mà xa xa là mấy ngàn yêu thú, vẻ mặt bọn chúng dữ tợn nhìn hắn.

Rống!

Rống!

Rống!

Bọn yêu thú gào thét đồng thời hóa thành một đạo sức mạnh như sắt thép đánh về phía Diệp Hạo.

-Trận pháp?

Diệp Hạo nhìn bốn phía thấp giọng nói

-Trận pháp này chủ động sáp nhập vào Thiên Địa đại thế.

Diệp Hạo nhìn ra điểm ấy thì biết rất khó phá giải trận pháp này thời gian ngắn.

Mà đúng lúc này mấy chục yêu thú đã vọt tới trước mặt hắn.

-Diệt hồn đao.

Diệp Hạo nhanh chóng chuyển đổi công pháp.

Diệp Hạo thôi động Diệt Hồn Đao thì một đạo gợn sóng vô hình chém về phía trước .

Mấy chục yêu thú kia trong khoảnh khắc đã bị trảm trở thành hư vô, sau đó Diệp Hạo chuyển Diệt Hồn Đao về phía không trung, Diệt Hồn Đao hóa thành trăm đạo đao lớn bé đánh về bốn phía xung quanh.

Lúc Diệt Hồn Đao chém đi toàn bộ thiên địa đều đang gào thét, bởi vì một số lượng lớn yêu thú bị chém tan nát.

Đến lúc Diệt Hồn Đao tiêu tán. Diệp Hạo từ giữa không trung rơi xuống, hắn thở hồng hộc mấy hơi thì nhìn về một đạo thân ảnh tái xanh cách đó không xa.

-Tiểu tử, ta lúc nào đắc tội ngươi?

Đằng Xà tức giận quát.

-Vị này nói cho ta biết nơi này có Linh tủy.

Diệp Hạo chỉ Tà Tổ vẫn còn bị vây trong trận pháp nói.

-Cháu trai này.

Đằng Xà hung hăng nhìn Tà Tổ một cái.

-Ta thật vất vả mới xông ra được, ngươi làm sao cũng phải bày tỏ một chút chứ?

-Cho ngươi.

Đằng Xà đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua rồi nghiêm mặt lại

-Một giọt linh tủy? Ngươi đuổi này ăn mày?

-Ngươi muốn bao nhiêu?

- Tám mười cân gì đi.

Đằng Xà xém chút ngã quỵ

-Tám mười cân? Linh tủy mà ngươi dùng cân để tính?

-Ở quê chúng ta có một quy tắc .

-Quy tắc gì ?

Đằng Xà có chút cạn lời hỏi.

Sao lại kéo tới quê nhà rồi?

-Huynh đệ gặp mặt phân một nửa.

Diệp Hạo nhìn Đằng Xà nói

-Ngươi ta mới quen đã thân, ngươi phải cho ta một nửa Linh tủy.

Mới quen đã thân đại gia nhà ngươi.

Vẻ mặt Đằng Xà cảm thấy mắc ói.

Nhưng lại không dám.

-Ta cho ngươi tối đa ba giọt.

Đằng Xà trầm giọng nói.

-Vậy không có gì nói.

Diệp Hạo nói xong triệu hoán Diệt Hồn Đao

- Đấu đi!

Đằng Xà nhất thời đen mặt.

-Có thể ít đi một chút không?

-Hai phần ba.

-Mới vừa rồi còn một phần hai mà.

Đằng Xà gấp gáp .

Trả giá kiểu gì thế?

-Ngươi mà nói nữa thì cũng không phải hai phần ba thôi đâu.

Diệp Hạo liếc Đằng Xà một cái.

Đằng Xà cắn răng lại rồi ném cho Diệp Hạo một bình ngọc nói

-Của ngươi.

Diệp Hạo dùng thần niệm quét một cái rồi nói

-Sao chỉ có chín giọt?

-Tổng cộng có mười lăm giọt thôi.

-Ta không tin.

-Trong mắt ngươi, ta là người không có nghĩa khí vậy à?

-Ngươi vốn cũng không phải người.

-Ngươi.

Nhìn Đằng Xà sắp tức điên thì Diệp Hạo mới thôi, sau đó tiếp nhận.

-Ta đã nói với ngươi vị này cũng không đơn giản.

Diệp Hạo chỉ Tà Tổ nói

-Đến lúc đó hắn nhất định sẽ cướp đoạt Linh tủy của ngươi.

-Hừ, ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi à?

Đằng Xà cười lạnh.

Đằng Xà chú ý tới Tà Tổ còn đang đang giãy giụa trong trận pháp .

-Trong cơ thể tiểu tử này có hai kiếp .

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói

-Dù đả thương nặng hắn cũng không cần giết hắn.

-Cái này còn cần ngươi nói.

Đằng Xà liếc Diệp Hạo một cái.

Nhưng mà lúc này nó nhìn ánh mắt Diệp Hạo không tàn bạo như trước.

-Chút nữa ngươi đưa hắn đến chỗ nào ?

- Cửa ra vào Sơn cốc.

-Bây giờ ta đi cửa sơn cốc chờ hắn.

Diệp Hạo nói xong xoay người rời đi.

Đến cửa sơn cốc trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ hưng phấn.

Lần này chiếm được mười giọt tam cấp Linh tủy.

Loại đồ vật này cho dù một giọt thì cũng có giá trên trời.

Mà đúng lúc này Diệp Hạo thấy thân ảnh Tà Tổ bị truyền tống ra ngoài , Diệp Hạo vội vàng giả bộ như hôn mê nằm bên cạnh Tà Tổ.

Chừng qua nửa khắc sau, Tà Tổ đột nhiên ngồi dậy, hắn trầm tư một chút nhìn Diệp Hạo đang nằm bên cạnh.

Rất nhanh hắn lấy trong tay ra một con sâu côn trùng to bằng móng tay, lúc Tà Tổ chuẩn bị ra lệnh thì Diệp Hạo lại 'Thức tỉnh', Tà Tổ vội vàng thu con sâu trùng kia vào trong tay áo mình.

Diệp Hạo giả bộ như nhức đầu nói

-Chúng ta đang ở đâu đây ?

-Chúng ta bị truyện tống ra ngoài.

Tà Tổ khẽ thở dài.

-Trận pháp kia quá biến thái.

Diệp Hạo lo lắng nói.

-Ai nói không phải?

Tà Tổ nói xong nhìn vào sâu trong thung lũng nói

-Trừ phi thực lực ta có thể bạo phát tăng lên, nếu không cũng không thể xông qua trận pháp. Thôi, xem ra Linh tủy trong sơn cốc vô duyên đi.

-Lần này thần hồn ta bị trọng thương, ta cần một chút thời gian mới có thể khôi phục.

Diệp Hạo phụ họa.

Nghr Diệp Hạo nói, Tà Tổ cũng cảm thấy thần hồn của mình cũng đau nhói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận