Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2282: Minh Tướng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo nhìn trung niên một cái rồi thu hồi ánh mắt.

Thực sự không có hứng thú!

Từ lệnh bài trung niên treo bên hông, Diệp Hạo biết đối phương là bát phẩm trận sư.

Trong khi hắn là cửu phẩm.

Nhưng đám người Lâm Nguyệt Nhi lại vội vàng nghênh đón.

- Hồ đại sư, đoạn đường này không mệt chứ?

Thanh niên âm nhu lấy lòng nói.

Nghe vậy, Hồ Diệp Tùng lạnh nhạt đáp.

- Vẫn tốt.

- Nếu người đã đến đông đủ, chúng ta đi vào thôi.

Lâm Nguyệt Nhi nhẹ nhàng nói.

- Lâm tiểu thư, đừng quên ước định lúc trước.

Hồ Diệp Tùng nhìn Lâm Nguyệt Nhi nói.

- Hồ đại sư, ngươi yên tâm, đến lúc đó, bảo tàng lấy được có thể cho ngươi ba thành.

Lâm Nguyệt Nhi nghiêm túc nói.

- Vậy đi thôi.

Hồ Diệp Tùng vừa nói đến đây lại nhìn thấy Diệp Hạo.

- Tiểu tử này là như thế nào?

- Đây là huynh đệ ta.

Mã Bưu nói gấp.

- Mã Bưu, ngươi mang huynh đệ ngươi đi chịu chết sao?

Hồ Diệp Tùng nhíu mày.

- Tình huống Minh Thổ như thế nào, ngươi cũng không phải không biết?

- Cái này...

Mã Bưu ấp úng nói.

- Thôi, ngươi muốn mang là chuyện của ngươi.

Hồ Diệp Tùng nói.

- Nhưng đừng làm chậm trễ mọi chuyện.

- Sẽ không.

Mã Bưu vỗ bộ ngực bảo đảm nói.

Sau đó, một đoàn người bước vào chỗ sâu trong Minh Thổ.

Nửa đường, Diệp Hạo truyền âm dò hỏi Mã Bưu.

- Các ngươi phát hiện bảo tàng?

Mã Bưu suy nghĩ một chút truyền âm trả lời.

- Ba ngày trước, chúng ta tới Minh Thổ phát hiện một động phủ bí ẩn, đáng tiếc, trước động phủ có một trận pháp ngăn cản, bốn người chúng ta liên thủ vẫn không thể rung chuyển trận pháp kia.

- Các ngươi cảm thấy Hồ Diệp Tùng làm được?

- Chúng ta không nghĩ để Hồ Diệp Tùng phá trận pháp, hắn chỉ cần giúp chúng ta giảm bớt uy lực trận pháp thôi.

Mã Bưu thấp giọng nói.

- Không phải chúng ta không nghĩ qua tìm cửu phẩm trận sư, nhưng khó bảo đảm đối phương sẽ không hãm hại chúng ta, qua tổng hợp cùng cân nhắc mới tìm Hồ Diệp Tùng.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

Bốn người Mã Bưu ngoại trừ Lâm Nguyệt Nhi là Thiên Thần tầng chín, những người còn lại chỉ là Thiên Thần tầng tám.

Nếu tìm một cửu phẩm trận sư cũng không phải không có khả năng bị âm.

Đi tới phía trước thì xuất hiện từng đạo âm thanh gào thét.

- Không tốt.

- Minh Tướng.

- Không biết có bao nhiêu?

Đám người Lâm Nguyệt Nhi lập tức trở nên ngưng trọng.

Ngay sau đó, bọn họ quay lại bước về một bên khác.

Nhưng rất nhanh, bọn họ phát hiện Minh Tướng vượt quá tưởng tượng của mình.

- Mấy trăm Minh Tướng!

- Những Minh Tướng này đã vây kín chúng ta.

- Không trốn thoát được.

- Lấy ta làm trung tâm giết qua.

Lâm Nguyệt Nhi ý thức được điểm ấy nên xung phong làm đao nhọn.

Mã Bưu ném Diệp Hạo vào giữa bốn người.

- Ngươi chờ ở đây.

Diệp Hạo cười khổ.

Hắn là cao thủ đó.

Diệp Hạo cũng không thể cô phụ ý tốt của Mã Bưu.

Thời điểm Minh Tướng cách bọn họ trăm mét, Lâm Nguyệt Nhi chém ra một đạo kiếm quang.

Đạo kiếm quang này giống như dải lụa, nhanh chóng xuyên qua vài tên Minh Tướng.

Sau đó, đám người Mã Bưu thay phiên nhau xuất thủ, nhanh chóng đi về phía trước.

Ngay sau đó, Minh Tướng chặn đường bị xé xác thành từng mảnh.

- Giết.

Lâm Nguyệt Nhi quát lớn.

Nàng rất rõ ràng nếu không thể xé rách lỗ hổng chạy trốn ra ngoài, bọn họ sẽ vẫn lạc tại nơi này.

Những Minh Tướng này cũng không phải ăn chay.

Toàn bộ đều đạt đến cấp bậc Thiên Thần.

Dù tu vi xa xa không bằng bọn họ, nhưng số lượng lại nhiều hơn.

Đám người Lâm Nguyệt Nhi liều chết xung phong nhiều lần vẫn không thể xông ra vòng vây.

- Chẳng lẽ chúng ta phải bỏ mạng ở chỗ này sao?

Lâm Nguyệt Nhi không khỏi nghĩ đến.

Thấy một màn như vậy, Hồ Diệp Tùng trầm giọng nói.

- Ta sẽ sử dụng hai trận bàn, một cái ẩn chứa kiếm trận, một cái ẩn chứa vòng bảo hộ, đây là cơ hội duy nhất để chúng ta chạy ra ngoài.

Trước đó, Hồ Diệp Tùng không muốn sử dụng.

Bởi vì đây là lá bài tẩy của hắn.

Nhưng hiện nay không sử dụng thì không có cơ hội nữa.

Nghe được lời Hồ Diệp Tùng nói, mọi người nhất thời trở nên phấn chấn.

Thời điểm song phương đánh giáp lá cà, Hồ Diệp Tùng đồng thời sử dụng hai trận bàn.

Trận bàn ẩn chứa kiếm trận như một đầu Kim Long ngăn trở Minh Tướng xông lên phía trước, đám người Lâm Nguyệt Nhi lợi dụng kiếm trận, từ bỏ toàn bộ phòng ngự, điên cuồng xuất thủ.

Sau khi thoát khỏi trùng vây, bọn họ điên cuồng chạy tới bảo tàng.

Nhưng chạy không lâu lắm, bọn họ phát hiện năng lượng trong cơ thể mơ hồ tiêu hao hầu như không còn.

- Kết thúc rồi!

Mã Bưu khổ sở nói.

Sắc mặt đám người Lâm Nguyệt Nhi cũng trở nên khó coi.

Nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện đám Minh Tướng kia như gặp phải Hồng Hoang mãnh thú mà quay đầu chạy.

Đã xảy ra chuyện gì?

Đám người Mã Bưu đưa mắt nhìn nhau.

- Chẳng lẽ bọn nó bị chúng ta giết đến mức sợ?

Hồ Diệp Tùng trợn mắt hốc mồm nói.

- Chỉ có thể giải thích như vậy.

Lâm Nguyệt Nhi vội nói.

- Mọi người nhanh nuốt thần đan khôi phục tu vi.

Đám người thay phiên nhau lấy ra thần đan bổ sung năng lượng nuốt xuống.

Mã Bưu nuốt một viên, đưa cho Diệp Hạo một viên.

- Huynh đệ.

Diệp Hạo từ chối.

- Ta không tiêu hao bao nhiêu.

- Toàn bộ hành trình vừa rồi, hắn không hề động thủ thì tiêu hao cái gì?

Thanh niên âm nhu hừ lạnh.

- Nhưng ta cũng không cản trở.

Diệp Hạo nhìn đối phương một cái.

- Tiểu tử, ngươi có ý gì?

Thanh niên lộ vẻ bất thiện nói.

Hắn không nghĩ tới Diệp Hạo lại dám mạnh miệng?

Hắn cho rằng hắn là ai?

- Lập Cương, ngươi làm gì vậy?

Lâm Nguyệt Nhi trừng mắt hắn một cái.

- Ta nhìn tiểu tử này không vừa mắt.

Lập Cương tức giận nói.

- Nhiệm vụ của ngươi hiện nay là khôi phục tu vi, chứ không phải lãng phí thời gian nội đấu.

Lâm Nguyệt Nhi lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.

Lập Cương bình phục một hồi lâu mới ngồi xuống điều tức.

- Lập Cương rất nhỏ nhen, ngươi đừng chấp nhặt với hắn.

Mã Bưu thấp giọng nói với Diệp Hạo.

- Vậy sao tiểu đội các ngươi cho hắn gia nhập?

- Tiểu tử này là đệ tử chân truyền của Lan Kiếm tông, tiểu đội chúng ta không đắc tội nổi.

Mã Bưu cười khổ.

- Lan Kiếm tông?

Trong đầu Diệp Hạo lập tức xuất hiện tư liệu về Lan Kiếm tông.

Lan Kiếm tông là thế lực Hợp Thần cấp ở Đông vực.

- Đúng vậy, Lan Kiếm tông.

Mã Bưu gật đầu.

- Dù Lập Cương có kém nữa thì tương lai cũng có thể đạt đến Sinh Thần cảnh, mà đời này, chúng ta cũng không thể đạt đến cảnh giới này, ngươi nói chúng ta dám đắc tội vị này sao?

- Sao ta cảm thấy ánh mắt Lập Cương nhìn đội trưởng các ngươi không đúng?

- Cháu trai Lập Cương một mực theo đuổi đội trưởng chúng ta.

Mã Bưu thấp giọng nói.

- Đội trưởng chúng ta chỉ có thể tùy tiện ứng phó, bởi vì hắn có thanh danh không được tốt lắm.

- Các ngươi không lo lắng Lập Cương xé rách da mặt?

- Gia tộc Đội trưởng cũng có cường giả Hợp Thần cảnh.

Mã Bưu nói tiếp.

- Lâm gia ở Chính Khí vực, ngươi biết không?

- Lâm gia? Có chút ấn tượng.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Lâm gia lão tổ hình như là Hợp Thần sơ kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận