Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2290: Hối Hận

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Như Yên trầm ngâm một hồi rồi thay đổi bộ dạng ra vẻ đáng thương .

-Diệp sư huynh, lần này là Như Yên muội muội không đúng, ngươi cho ta một cơ hội sửa đổi, có được không?

Diệp Hạo đang muốn nói gì thì đại môn lại bị một cước đạp nát.

Một thanh niên thân mặc mãng bào nổi giận đùng đùng xông vào.

Khi hắn nhìn thấy cảnh tượng Diệp Hạo ôm Như Yên tròng mắt lập tức đỏ lên.

-Ta muốn ngươi chết.

Đấm ra một quyền.

Thanh âm gào thét vang dội cả phòng.

Một mãnh hổ gào thét nhào tới Diệp Hạo.

Mãnh hổ chưa đến, sóng âm đến trước rồi.

-Thiếu Hổ, dừng tay.

Như Yên lật đật hô to.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên, ngay sau đó phất phất tay.

Mãnh hổ kia giống như trải qua năm dài tháng rộng cằn cỗi mà biến mất, mà Thiếu Hổ đánh ra một quyền này cũng như một viên đạn pháo bị bắn ra xa.

May mà mỗi gian phòng đều có trận pháp, nếu không lần này Thiếu Hổ có thể xuyên qua toàn bộ Quần Phương trai.

Thiếu Hổ rơi xuống đất đồng thời phun một ngụm máu tươi, hắn vừa mới ngẩng đầu liền thấy một đôi giày màu trắng.

-Ngươi để ta chết?

Diệp Hạo từ trên cao nhìn xuống nói.

Thiếu Hổ mới vừa muốn nói gì Như Yên đã vội vàng nói nói

-Thiếu Hổ, vị này là Chấp Pháp Sứ Đan đạo Tổng các Diệp Đan.

Đan đạo tổng các Chấp Pháp Sứ - Diệp Đan?

Thiếu Hổ chấn động toàn thân.

Trước đây ít năm, danh tiếng Diệp Đan vang dội khắp nơi, Thiếu Hổ làm sao không biết.

Chính bởi vì biết rõ hắn mới hiểu được hai chữ Diệp Đan này có ý nghĩa cái gì?

Toàn bộ Thần Vực có mấy ai dám trêu chọc Diệp Hạo?

-Diệp công tử.

Thiếu Hổ vừa nói ra ba chữ này thì lại phun ra một ngụm máu tươi.

Diệp Hạo mặt không thay đổi nhìn hắn.

-Trước hừng đông ngày mai ta muốn thấy thành ý của tộc ngươi.

Quẳng xuống câu này xong Diệp Hạo nhìn Như Yên nói

-Sắp xếp cho ta một gian phòng mới.

-Diệp công tử, xin mời đi theo ta.

Như Yên vội nói.

Như Yên dẫn theo Diệp Hạo đi tới một gian phòng xa hoa rồi nói

-Diệp công tử, ta đi cùng ngươi.

-Không cần.

Diệp Hạo cự tuyệt

-Ngươi đi xem Thiếu Hổ.

-Diệp công tử bất mãn với ta?

Như Yên điềm đạm đáng yêu hỏi.

-Ta chỉ không muốn trở thành công cụ để ngươi lợi dụng tiến thân thôi .

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

-Như Yên chưa từng có nghĩ như vậy.

Như Yên rối rít nói

-Như Yên chỉ muốn gả cho Diệp công tử.

-Gả cho ta?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Hắn lúc này mới ý thức được chỗ tôn quý của thân phận Chấp Pháp Sứ này.

-Ta có thê tử.

Diệp Hạo nói .

Như Yên ngây người.

Vấn đề này nàng chưa nghĩ qua.

Dựa vào thân phận Như Yên gả cho Diệp Hạo, cho dù Quần Phương trai cũng sẽ không phản đối.

Nhưng muốn làm thiếp thì nàng có chút không tình nguyện.

-Không nên quấy rầy ta nghỉ ngơi.

Diệp Hạo phất phất tay.

Như Yên cắn môi ánh mắt chần chờ.

Diệp Hạo hiện tại chỉ là Chân Long.

Tương lai hắn có thể đi đến mức nào, ai cũng không biết được?

Lỡ như tương lai Diệp Hạo khó khăn lắm chỉ đặt chân đến Thần Vương thì sao ?

Bản thân chẳng phải lỗ lớn?

Bởi vậy Như Yên vẫn rời khỏi . . .

Như Yên ra ngoài thấy Thiếu Hổ đã rời đi.

Sau đó nàng đi về phòng mình.

Lúc này, một lão ẩu xuất hiện bên cạnh nàng.

-Nói chuyện với Diệp Đan thế nào rồi ?

-Hắn nói hắn có thê tử.

-Sau đó ngươi liền từ bỏ?

-Vụ đặt cược quá lớn.

-Ngươi sai.

Lão ẩu nhìn Như Yên hận sắt không thành thép nói

-Ngươi cho rằng làm cơ thiếp Diệp Đan là một chuyện rất mất mặt? Nếu như ngươi nghĩ như vậy thì sai hoàn toàn.

- Ý gì?

Như Yên giật mình.

-Diệp Đan tương lai dù không đạt được Chuẩn Hoàng, nhưng cũng phải là Thần Vương cao giai.

Lão ẩu nhìn Như Yên nghiêm túc nói

- Từ Chấp Pháp Sứ theo một ý nghĩa nào đó thì còn tôn quý hơn Các chủ phó, chẳng lẽ ngươi cảm thấy người như Vương Thương Sinh sẽ nhìn nhầm?

Như Yên kinh động.

-Ý của bà là tương lai Diệp Đan có khả năng đạt tới Chuẩn Hoàng?

-Đúng thế.

Trên mặt Như Yên lộ ra vẻ ảo não, nàng quay người chạy về phía phòng Diệp Hạo.

Nhưng mà lão ẩu kia lại khe khẽ lắc đầu.

Quả nhiên không qua bao lâu thời gian Như Yên liền vòng trở lại

-Hắn không mở cửa.

-Ngươi đã bỏ lỡ cơ hội.

Lão ẩu khẽ thở dài

-Hắn cao ngạo biết bao, làm sao có thể cho ngươi cơ hội thứ hai?

-Ta không cam tâm.

Như Yên cắn môi.

Nàng thật sự không cam tâm a.

Đây chính là cơ duyên to lớn.

-Diệp Đan xuất hiện ở đây có khả năng tiến về Nam Đẩu thư viện.

Lão ẩu suy nghĩ một chút nói

-Nếu ngươi muốn nối lại tiền duyên thì không ngại tiến đến nơi đó.

-Nam Đẩu thư viện?

Như Yên trầm ngâm một chút nói

-Vậy ngày mai ta sẽ khởi hành tiến về Nam Đẩu thư viện!

Sau khi biết được giá trị của Diệp Hạo, Như Yên đã không còn có thể bình tĩnh.

Lại nói Diệp Hạo.

Trong phòng ngủ một giấc ngon lành, thức dậy đẩy cửa đi ra ngoài.

Đập vào mi mắt là sắc mặt hư nhược của Thiếu Hổ, mà bên cạnh Thiếu Hổ còn có một trung niên.

-Diệp công tử.

Trung niên kia lên tiếng chào.

-Hôm qua thiếu chủ tộc ta có nhiều đắc tội, xin ngài đừng để trong lòng.

Ngay sau đó trung niên kia đưa tới một túi càn khôn

- Ta đại diện Bá Kim Hổ nhất tộc nhận lỗi với ngài.

Diệp Hạo quét mắt phát hiện trong hộp ngọc là một gốc Lão Sâm.

-Đây là một gốc Lão Sâm Vương

Kia trung niên nói tiếp

-Chỉ cần còn có một hơi thở thì có thể cứu sống.

Diệp Hạo đưa tay nhận lấy

-Chuyện lần này bỏ qua đi.

-Tạ ơn công tử.

Kia trung niên vội nói.

-Chuyện của ta không hi vọng thế lực khác biết được.

Diệp Hạo nói tiếp.

-Ta hiểu.

Bá Kim Hổ nhất tộc cũng không phải não tàn, làm sao sẽ tùy tiện truyền bá loại tin tức này?

Sau đó trung niên kia dẫn theo Thiếu Hổ rời đi.

Mà toàn bộ quá trình Thiếu Hổ không có nói câu nào.

Diệp Hạo duỗi lưng bộ dáng mệt mỏi rồi đi thẳng tới căn phòng Mã Bưu.

Gõ cửa một cái cũng không sau Mã Bưu trần truồng đi ra.

Diệp Hạo nhìn vào bên trong một cái thì thấy một nữ tử vóc dáng không tệ.

-Chuyện gì thế này ?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Tối qua ta hẹn.

Mã Bưu cười hắc hắc nói.

-Hèn chi.

Diệp Hạo bừng tỉnh đại ngộ.

Bởi vì Quần Phương trai không cung cấp loại phục vụ này.

-Ngươi hẹn ở đâu?

-Đan đạo.

-Ngươi là đan sư?

-Chân Thần tứ phẩm đan sư.

Mã Bưu ngại ngùng nói

- Không phải vì thu hoạch được một lệnh bài sao?

-Dung mạo ngươi cũng không có gì đặc biệt? Sao có thể hẹn được muội tử xinh đẹp như thế?

Diệp Hạo nghi ngờ nói.

- Cái này...cái này…đưa tiền.

Mã Bưu xấu hổ nói .

-Vãi thật.

Diệp Hạo dừng một chút. nói tiếp.

-Đợi chút nữa kéo ta vào nhóm.

-Ngươi còn cần hẹn sao?

-Ta làm sao lại không cần hẹn?

-Ca của ta ơi, Thôi Phàm như vậy mà ngươi muốn hành đã hành người ta ra bã? Cho dù Như Yên cũng nhìn ngươi với con mắt khác, đừng nói với ta rằng thân phận ngươi đơn giản nha.

Mã Bưu làm bộ dáng nhìn ra hết thực hư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận