Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2295: Ngang Tay

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Hai người đánh nhau kịch liệt khiến cả bầu trời bị đốt cháy.

Lúc này, những cường giả đang ẩn mình xem trận chiến cũng biến sắc không ít.

-Sức chiến đấu của bọn họ đạt đến Tử Thần cảnh.

-Bạch Tiểu Bạch mạnh như vậy ta có thể hiểu, dù sao nàng là nữ nhi của vị kia, nhưng Diệp Đan dựa vào cái gì mạnh như thế?

Rewind 10 Seconds

-Thiếu niên chí tôn.

-Như vậy có thể hiểu được tại sao Vương Thương Sinh lại đưa chức vị quan trọng như vậy giao cho Diệp Đan?

-Nhưng không biết hai vị này ai nổi trội hơn?

Lúc cao tầng Nam Đẩu thư viện âm thầm trao đổi thì từ mi tâm Bạch Tiểu Bạch lại triệu hoán ra một bức tranh cổ lão.

Trên bức họa hình vẽ hỗn độn.

Thấy không rõ thiên địa âm dương.

-Diệp Đan, thứ này do ta lấy tinh thần ý chí của bản thân vẽ thành.

Ánh mắt Bạch Tiểu Bạch nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói

- Nếu ngươi có thể chống đỡ được thì ta sẽ cho ngươi một phần cơ duyên.

Sắc mặt Bạch Sùng Thiên không khỏi đại biến.

-Diệp Đan, đây là đại đạo cao nhất của Bạch Tiểu Bạch.

Bạch Sùng Thiên nhắc nhở.

-Cô chuẩn bị vẽ gì trên bức họa ?

Diệp Hạo hỏi.

-Vẽ thiên địa âm dương, vẽ Thiên Địa vạn vật, vẽ kim cổ tương lai.

Bạch Tiểu Bạch trang trọng nói.

Sắc mặt Diệp Hạo biến đổi.

-Ngươi muốn làm chủ sáng tạo vạn vật?

-Đây cũng là đạo của ta.

Bạch Tiểu Bạch nói đến đây thì nghiêm túc mà nhìn Diệp Hạo nói

- Đại đạo của ngươi là gì?

-Vậy cô nhìn cho kỹ.

Nói đến đây, đại thủ Diệp Hạo nắm vào hư không một cái, sau một khắc một lư đồng xuất hiện giữa không trung.

Thanh sắc lư đồng, trấn áp tứ phương.

Trong lư đồng dung luyện kinh văn áo nghĩa, tràn ra thanh âm cổ lão đại đạo.

-Ba ngàn đại đạo.

Bạch Tiểu Bạch giật mình

-Không ngờ ngươi còn có khí phách hơn ta, nhưng ngươi cảm thấy mình có thể đi đến cuối cùng?

- Cái này không cần cô quản.

Diệp Hạo nói xong thân ảnh không ngừng cất cao.

Một trượng

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Khi thân thể Diệp Hạo đạt đến cấp độ này thì cầm lấy thiên địa lư đồng đánh về phía bức tranh.

Hỗn độn trong bức trog tranh lập tức sống lại tràn ra mênh mông, chấn động vừa dầy vừa nặng.

Lúc cả hai đụng va vào nhau thì vùng thiên địa này đều phát ra từng đợt thanh âm gào thét, năng lượng vỡ nát bắn ra xung quanh như pháo hoa sáng chói.

Bạch Tiểu Bạch lảo đảo một cái, khóe miệng tràn ra một tia máu.

Thân hình Diệp Hạo khẽ run, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc.

-Ngươi là địch thủ mạnh nhất cùng cấp mà ta từng gặp.

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

-Cô cũng vậy.

Diệp Hạo trầm giọng đáp.

Bạch Sùng Thiên lúc này hiện thân

-Cục diện đã bình ổn cả hai đều thu tay đi, thế nào ?

Con ngươi Bạch Tiểu Bạch lóe lên một cái nói

-Diệp Đan, ta muốn giao dịch với ngươi?

-Giao dịch gì?

-Ta muốn U Minh Ngọc Tủy.

-Cô cảm thấy loại đồ như U Minh Ngọc Tủy ta có rất nhiều?

-Không cần biết, ta chỉ muốn hỏi ngươi có muốn giao dịch không?

-Không biết cô có thể bỏ ra tài nguyên gì?

-Bản Nguyên quả.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ vẻ kinh ngạc, nhưng mà ngay sau đó lắc đầu.

-Bản Nguyên quả bàn về giá trị còn kém hơn U Minh Ngọc Tủy.

-Thiên Diễn đan danh xưng chỉ có thể vượt qua một tiểu cảnh giới, mà Bản Nguyên quả lại có thể vượt qua một tầng.

Bạch Tiểu Bạch ngưng giọng nói

-Nói cách khác tương lai ngươi có thể đạt tới Thần Hoàng sơ kỳ, cũng có cơ hội đạt tới Thần Hoàng trung kỳ.

Nghe vậy Diệp Hạo lại nở nụ cười

-Bản Nguyên quả đối với thiên tài thì thật có hiệu quả này, nhưng cô ngươi ta ở mức độ này rồi thì cô cảm thấy sẽ còn hiệu quả như thế? Bản Nguyên quả có thể gia tăng chúng ta một tiểu cảnh giới cũng đã không tệ.

Sở dĩ có tình trạng này cũng vì bọn Diệp Hạo sử dụng luôn tài nguyên đứng đầu .

Điều này khiến hiệu quả của Bản Nguyên quả giảm bớt đi nhiều.

Bạch Tiểu Bạch trầm mặc không nói.

- Như vậy đi, ta cho ngươi mượn tử vong minh tưởng đồ của ta thể ngộ một ngày.

Lúc này Bạch Tiểu Bạch nói.

-Tử vong minh tưởng đồ?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

-Tử vong minh tưởng đồ do phụ thân ta ngẫu nhiên đoạt được, quan sát có thể khiến ngươi có sâu hơn cảm ngộ đối với Tử Thần cảnh.

Bạch Tiểu Bạch nhẹ nhàng nói.

-Không hứng thú.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ đã cự tuyệt.

-Phụ thân ta đạt đến Thần Hoàng, cũng có thể giúp ít cho ngươi .

Bạch Tiểu Bạch nói tiếp.

Trong lòng Diệp Hạo hơi kinh.

Nhưng mà trên mặt vẫn vô tình đáp

-Cô đưa tấm Tử vong minh tưởng đồ kia cho ta còn tạm được.

-Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Bạch Tiểu Bạch lắc đầu.

-Phụ thân ta từng nói Tử vong minh tưởng đồ kia rất có thể do người vượt qua Thần Hoàng viết.

Con ngươi Diệp Hạo co rụt lại.

-Một năm.

Diệp Hạo vươn một ngón tay

- Cho ta mượn một năm.

-Không được.

Bạch Tiểu Bạch cự tuyệt

-Tử vong minh tưởng đồ phụ thân ta từng khuyên không được cho người khác mượn, ta để ngươi thể ngộ một ngày đã vi phạm quy củ.

-Vậy thì không còn gì để nói.

Diệp Hạo nhún vai.

-Ba ngày.

Bạch Tiểu Bạch trầm ngâm một hồi nói

-Đây là cực hạn ta có thể làm được.

-Vậy cô cứ từ từ mà thể ngộ a.

Diệp Hạo xoay người rời khỏi.

Hắn không phải không có tài nguyên ngộ đạo. Hắn không cảm thấy Tử vong minh tưởng đồ kia có thể khiến cho thực lực hắn tăng thêm được bao nhiêu?

Chỉ có ba ngày mà muốn đổi lấy một giọt U Minh Ngọc Tủy?

Suy nghĩ nhiều.

Bạch Tiểu Bạch nhìn thấy Diệp Hạo rời đi thì cấp bách

-Tử vong minh tưởng đồ những năm nay đã ảm đạm vô quang, dựa theo phỏng đoán của phụ thân ta nhiều nhất thể ngộ một tháng.

Diệp Hạo không ngừng bước chân.

-Năm ngày, có được không?

-Sáu ngày, sáu ngày được không?

-Bảy ngày, ngươi không nên quá đáng.

-Tám ngày, Diệp Đan, nếu ngươi còn không đồng ý thì ta từ bỏ.

-Chín ngày, Diệp Đan, đại gia ngươi.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Bạch tức hổn hển chạy theo, Diệp Hạo cười nói

-Mười ngày.

-Được

Bạch Tiểu Bạch không cần suy nghĩ nói.

-Đưa ta

-Ngươi bây giờ còn chưa đạt đến Tử Thần cảnh, ngươi thể ngộ chỉ lãng phí thời gian.

-Nói cũng đúng, vậy chờ cô khi nào thì đến Tử Thần cảnh đến lúc đó ta lại đưa ngươi Linh tủy.

-Nếu đến lúc đó trên người ngươi không có linh tủy thì làm sao?

-Ta còn sợ trên người cô không có Tử vong minh tưởng đồ đây?

-Diệp Đan, Tử vong minh tưởng đồ ta nhất định sẽ cho ngươi, nhưng ngươi nhất định phải đưa Linh tủy cho ta.

-Yên tâm.

Sau đó Diệp Hạo rời khỏi.

Sau khi Bạch Tiểu Bạch trở lại phòng mình thì trong bóng tối vang lên một giọng già nua.

-Tiểu thư, người có sao không?

-Ngươi cảm thấy ta có việc sao?

Bạch Tiểu Bạch bưng một ly thủy tinh lên uống một ngụm, nhàn nhạt hỏi.

-Ta thấy vừa rồi khóe miệng tiểu thư tràn ra máu tươi.

- Do ta cưỡng ép bức ra thôi.

-Tiểu thư không sử dụng toàn lực?

-Nếu ta dùng toàn lực thì chắc trong vòng mười chiêu đã trấn áp Diệp Đan.

Bạch Tiểu Bạch nói xong, khóe miệng vẻ nên một đường cong.

-Diệp Đan tu hành hẳn là công pháp Thần Hoàng sơ kỳ, mà Thần Hoàng sơ kỳ có thể mạnh đến nước này thì dù trong Thiếu Niên Chí Tôn cũng xem như rất mạnh.

Bạch Tiểu Bạch thong thả nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận