Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2297: Thần Hoàng Bí Văn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Pháp lực của Chuẩn Hoàng cao hơn cường giả Thần Vương đỉnh.

Hơn nữa Chuẩn Hoàng có một phần thuộc tính bất diệt, điều này khiến cho Thần Vương cường giả không dám khiêu chiến.

- Tổng Các Chủ đời thứ nhất của Luyện Đan Tổng Các và Luyện Khí Tổng Các không phải Thần Hoàng à?

- Người sáng lập của hai đại Tổng Các đã biến mất vô số năm.

Thái Sử Vĩnh Huy chậm rãi nói.

- Trừ phi Đan Đạo Tổng Các và Luyện Khí Tổng Các đứng trước nguy cơ sinh tử, nếu va chạm bình thường thì bọn họ sẽ không hỏi đến.

Diệp Hạo lập tức minh bạch lời nói của Thái Sử Vĩnh Huy.

- Hiện tại Luyện Đan Tổng Các và Luyện Khí Tổng Các là thế lực Chuẩn Hoàng cấp.

- Thì thế nào?

Diệp Hạo nghĩ một lát vẫn đáp.

Thái Sử Vĩnh Huy không tiếp tục khuyên nữa mà quay người rời đi.

Sau đó Diệp Hạo vẫn đợi ở công pháp điện.

1 năm!

2 năm!

3 năm!

Hắn ở đây đã 10 năm.

Nếu không phải Bạch Tiểu Bạch đến tìm thì hắn còn định tiếp tục tham ngộ.

- Lâm Nguyệt Nhi là người của ngươi?

Nghe Bạch Tiểu Bạch nói thế trong lòng Diệp Hạo có dự cảm xấu.

- Xảy ra chuyện gì?

- Lâm Nguyệt Nhi bị một tân sinh nhắm vào.

- Nói điểm chính.

- Tân sinh kia là vương tử của Phù Tang Vương triều, đoạn thời gian này đều đang theo đuổi Lâm Nguyệt Nhi

- Thư viện mặc kệ chuyện này?

- Đại Tuyền Thái Lang làm việc mịt mờ, thư viện cũng không thể hỏi.

- Hiện tại hắn ở đâu?

- Hiện tại hắn đang lịch luyện trong Chiến Lực tháp?

- Đi Chiến Lực tháp.

- Có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi, Đại Tuyền Thái Lang có tu vi Thiên Thần cảnh tầng chín.

Bạch Tiểu Bạch mới vừa nói đến đây bỗng phát hiện tu vi Diệp Hạo đã là Thiên Thần cảnh tầng tám.

- Mười năm ngươi lại tăng lên hai tiểu cảnh giới?

- Thế nào?

- Có ảnh hưởng đến căn cơ không?

- Cô cảm thấy ta sẽ làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo một cái.

- Trên người của ngươi không có thời gian chí bảo.

- Vì sao không nói ta nắm giữ thời gian áo nghĩa.

- Thời gian áo nghĩa là thứ Thần Hoàng mới có thể nắm giữ.

Bạch Tiểu Bạch hừ lạnh.

- Chẳng lẽ không có ngoại lệ.

- Có.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc hứng thú.

Hắn biết rõ nếu năm đó không phải nhờ một tượng đá thần bí, bản thân sẽ không thể nắm vững thời gian áo nghĩa.

Bây giờ nghĩ lại thì người đá kia chí ít cũng phải là Thần Hoàng, thậm chí cũng có thể vượt qua Thần Hoàng.

- Thần Hoàng chuyển thế trùng tu.

Bạch Tiểu Bạch trịnh trọng nói.

- Thần Hoàng không phải bất diệt à? Vì sao còn phải chuyển thế trùng tu?

- Thứ nhất, có Thần Hoàng vô vọng leo cảnh giới cao hơn nên lựa chọn chuyển thế trùng tu, đương nhiên toàn bộ Thần Vực không có mấy người lựa chọn điều này; thứ hai, có Thần Hoàng gặp kiếp nạn sinh tử, dưới tình huống đó không thể không chuyển thế trùng tu.

Bạch Tiểu Bạch nói.

- Bất quá Thần Hoàng dù sao cũng là Thần Hoàng, chuyển thế trùng tu sẽ mang theo một bộ phận năng lực đặc thù, tỉ như nắm vững thời gian áo nghĩa.

Diệp Hạo chấn động trong lòng.

Tuyết Trích Tiên chẳng phải nắm vững thời gian áo nghĩa sao?

Diệp Hạo đã từng hỏi Tuyết Trích Tiên làm sao học được thời gian áo nghĩa?

Nàng bảo tự nhiên học được

Chẳng lẽ Tuyết Trích Tiên là Thần Hoàng chuyển thế?

Nhưng nếu như vậy vì sao Tuyết Trích Tiên không biểu hiện ra tư chất Thần Hoàng cấp?

- Tu vi của cô còn chưa đạt tới Thiên Thần cảnh tầng tám?

Diệp Hạo cười nói.

- Ta đây không muốn tăng lên thôi.

Bạch Tiểu Bạch lật Diệp Hạo một cái.

- Nếu ngươi đã đến tầng tám thì không cần sợ Đại Tuyền Thái Lang.

Sau đó Diệp Hạo cùng Bạch Tiểu Bạch đồng hành đi tới Chiến Lực tháp.

Chiến Lực tháp là nơi tu luyện trọng yếu của Nam Đẩu thư viện.

Ở trong này sẽ gặp được đối thủ kinh tài tuyệt diễm nhất trong mỗi cảnh giới.

Gặp được đối thủ phong Vương là bình thường, thậm chí có cảnh giới cá biệt gặp được cấp bậc phong Hoàng.

Lúc này, rất nhiều đệ tử vây xem.

Ánh mắt bọn họ nóng bỏng nhìn lên tầng 36 Chiến Lực tháp.

- Không biết Đại Tuyền vương tử có thể vượt qua không?

Một thanh niên có chút thấp thỏm nói.

- Đại Tuyền vương tử là thiên tài mạnh nhất từ trước tới nay của Phù Tang vương triều chúng ta, nếu Vương tử không vượt qua nổi thì không biết còn ai có thể xông qua,

Một nữ tử phong thái thướt tha nhìn thanh niên kia một cái nói.

Thân hình của nàng có lồi có lõm.

Phong tình vạn chủng.

- Ngươi dáng dấp không tệ, đêm nay thị tẩm ta đi.

Đúng lúc này một thanh âm thong thả vang lên.

Na Mỹ nhìn Diệp Hạo, thần sắc lập tức băng lạnh.

- Ngươi có biết mình đang nói gì không?

- Ta đã nói rất rõ.

Diệp Hạo hài hước nhìn nàng.

- Không bằng hiện tại chúng ta đi thôi.

- Muốn chết.

Na Mỹ giận.

Nàng phóng về phía Diệp Hạo trong ống tay áo rộng xuất hiện một cây chủy thủ.

Trên chủy thủ hiện ra hào quang màu xanh lam, có độc.

Thân pháp Na Mỹ phiêu hốt bất định, nàng giống như u linh, quỷ dị xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

- Chết đi.

Na Mỹ nói xong đâm chủy thủ đến trái tim Diệp Hạo.

Nhưng đâm đến nửa đường Na Mỹ lại khiếp sợ nhìn thấy chủy thủ của mình bị hai ngón tay Diệp Hạo kẹp lấy.

Bất quá ngay sau đó trên mặt Na Mỹ lộ ra nụ cười.

- Chẳng lẽ ngươi không biết bên trên chủy thủ của ta có độc?

Răng rắc!

Sau một khắc Na Mỹ hoảng sợ nhìn thấy dao găm trong tay bị Diệp Hạo bẻ gãy, tiếp theo Diệp Hạo với tay ôm nàng vào ngực, cười nhạt nói bên tai nàng.

- Cô cảm thấy chút độc tố đó có thể làm bị thương ta?

Na Mỹ theo bản năng muốn giãy dụa.

Khi giãy dụa nàng mới phát hiện toàn thân mình mềm nhũn.

- Ngươi hạ độc ta?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Chơi độc với ta? Cô còn non lắm?

- Các ngươi còn nhìn cái gì?

Na Mỹ nhìn mấy chục thanh niên nam nữ phía xa.

Đám người lúc này mới tỉnh cơn mơ.

Tràng cảnh mới vừa thật quá mức rung động.

Na Mỹ là một Tiềm Long.

Theo lý thuyết toàn bộ Thiên Thần cảnh có thể tổn thương nàng không có bao nhiêu.

Nhưng người thanh niên trước mắt này nói trấn áp liền trấn áp.

Khi nghe được tiếng Na Mỹ gào thét, đám người mới lao đến.

- Lăn.

Diệp Hạo quát lớn.

Sóng âm cuồn cuộn hóa thành từng đạo lợi kiếm xuyên qua thức hải bọn họ.

Mười mấy tu sĩ nhao nhao phun máu ngã trên mặt đất.

Diệp Hạo lúc này nhìn Na Mỹ trong ngực nói.

- Thuộc hạ của ngươi không được tốt lắm.

Na Mỹ cảm giác được đại thủ Diệp Hạo đang du tẩu trên người mình thì tức giận quát.

- Ngươi biết ta là ai không?

- Ta không cần biết ngươi là ai?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Nói tóm lại hôm nay ngươi phải thị tẩm ta.

- Ngươi dám kêu công chúa Phù Tang vương triều thị tẩm?

- Công chúa Phù Tang vương triều rất tôn quý?

Diệp Hạo cười to nói.

- Mỗi con dân của Phù Tang vương triều đều tôn quý hơn ngươi vạn lần.

Đúng lúc này một thanh âm khàn khàn vang lên, tiếp đó đám người thấy một thanh niên thân mặc đồng phục võ sĩ đi ra từ Chiến Lực tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận