Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2301: Xin Lỗi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Mặc Lan đang định nói gì thì Tử Hiểu Yến lại khoác tay lên tay nàng.

Tư thái kia phảng phất như hai người là tỷ muội rất tốt.

Lâm Nguyệt Nhi nhìn ngốc.

Bất quá Tử Hiểu Yến là biểu tỷ Mặc Lan, nàng cũng không tiện nói gì.

Cứ như vậy, Tử Hiểu Yến cùng thanh niên kia đi theo một đoàn người Diệp Hạo tới tửu lâu.

Như Yên giao tiếp rất tốt.

Nàng khuấy động bầu không khí toàn trường lên.

Phải biết Diệp Hạo và Lâm Nguyệt Nhi cũng không nguyện ý phản ứng Tử Hiểu Yến cùng thanh niên kia, Mặc Lan và Tử Hiểu Yến có thù hận từ xưa tới nay.

Gặp tình hình này mà Như Yên còn có thể khuấy động không khí cũng không phải ai cũng có thể làm được.

- Ta là biểu tỷ của Mặc Lan - Tử Hiểu Yến, không biết tôn tính đại danh của công tử?

Tử Hiểu Yến bưng chén rượu lên lấy lòng hỏi.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Tử Hiểu Yến, nói:

- Ta nhớ trước đó cô rất khinh thường nhìn ta mà.

- Chuyện vừa rồi hy vọng công tử không nên để ý, Hiểu Yến hận không thể quất mình hai bạt tay.

Tử Hiểu Yến đỏ mặt nói.

- Vậy cô tát đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Tử Hiểu Yến lộ vẻ xấu hổ.

Nàng đang khách khí thôi.

Chẳng lẽ còn thực tát chính mình?

Nhưng Diệp Hạo lại nghiêm túc thế.

- Ngồi xuống uống rượu của các ngươi là được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

- Sau khi ăn xong chúng ta ai đi đường nấy.

Tử Hiểu Yến trở nên lúng túng.

Nàng nhìn về phía Mặc Lan xin giúp đỡ.

Mặc Lan lại coi như không thấy.

Hiện tại, Mặc Lan dù có ngốc cũng biết Diệp Hạo là một tồn tại cực kỳ kinh khủng.

Bằng không, người cao ngạo như Như Yên sao lại nịnh nọt hắn chứ.

Diệp Hạo đã có ý.

Nàng không dám giúp Tử Hiểu Yến cầu tình?

Còn nữa, nàng lại có tư cách gì?

Tràng diện lần nữa trở nên ngưng trọng.

- Diệp công tử, nửa tháng sau người có thời gian không?

- Làm cái gì?

- Tiến về Thủy Thế Giới.

- Ta đã có hẹn với người khác.

- Ai vậy?

Như Yên cảnh giác hỏi.

- Bạch Tiểu Bạch.

- Bạch Tiểu Bạch?

Như Yên hoảng sợ hô.

Giờ khắc này bị kinh hãi còn có Mặc Lan.

Bạch Tiểu Bạch là ai?

Người mà không ai dám trêu chọc trong Nam Đẩu thư viện.

Nghe đồn nàng là nữ nhi của Thần Hoàng!

Thần Hoàng đó!

Ai dám trêu chọc?

- Thế nào?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Ta chỉ tò mò Bạch Tiểu Bạch vì sao không hẹn ta?

- Nếu không cô đi hỏi một chút?

- Thôi được rồi.

Như Yên lắc đầu.

Tính tình Bạch Tiểu Bạch không quá tốt.

Mà hai bên chả có giao tình gì cả.

- Đến lúc đó chúng ta có thể cùng đi không?

Như Yên hỏi.

- Cô đi hỏi Bạch Tiểu Bạch xem.

Diệp Hạo giao cho Bạch Tiểu Bạch.

Khuôn mặt nhỏ của Như Yên lập tức xụ xuống:

- Đến lúc đó ta có thể hầu hạ công tử, chẳng lẽ người trông cậy vào Bạch Tiểu Bạch hầu hạ mình?

Như Yên nói Mặc Lan sợ hãi.

Như Yên nói cái gì?

Hầu hạ?

Muốn làm thị nữ à

- Để Nguyệt nhi theo ta là được.

Diệp Hạo nhìn Lâm Nguyệt Nhi bên cạnh nói.

- Nói về hầu hạ người khác, ta không cảm thấy Lâm Nguyệt Nhi sẽ tốt hơn mình.

Như Yên thổ khí như lan nói.

- Ta đi Thủy Thế Giới để lịch luyện, không phải vì ôn nhu hương.

Diệp Hạo nói đến đây dời chủ đề:

- Chúng ta vẫn nói chuyện khác thôi.

Như Yên có chút chán ngán thất vọng.

Những năm nay, nàng luôn muốn tiếp cận Diệp Hạo.

Đáng tiếc, hắn một mực tu luyện ở bên trong Công pháp điện.

Hiện tại thật vất vả mới có cơ hội, nhưng Diệp Hạo lại muốn cùng một chỗ với Bạch Tiểu Bạch?

Tử Hiểu Yến đã sớm mộng.

Thiên chi kiều nữ như Như Yên mà Diệp Hạo cũng coi thường?

Vậy bạc liễu như mình, Diệp Hạo chẳng phải càng chướng mắt?

Nghĩ như vậy, Tử Hiểu Yến hối hận.

Đợi sau khi cơm nước no nê, đám người Diệp Hạo đi ra ngoài.

Đại môn có một nữ tử duyên dáng sang trọng đang lộ vẻ áy náy, thấy hắn ra lập tức nói gấp.

- Diệp công tử, ta là lão bản của Cửu Thải Vũ Y các – Sắc Vi, bản điếm rất xin lỗi vì vừa rồi đã làm công tử không vui.

Nàng nhìn hai nữ tử bên người, nói tiếp.

- Ta đã mang Tầm Mai và tiểu Hoàn tới đây, Diệp công tử muốn xử lý thế nào thì tùy? Dù muốn giết các nàng, ta đều không có hai lời.

Sắc mặt Tử Hiểu Yến trở nên tái nhợt.

Lão bản Cửu Thải Vũ Y các thế nhưng là cường giả Hợp Thần cao giai, mà nghe đồn nàng ta còn là tình nhân của một cường giả Thần Vương.

Có thể nói, trong Thần Vực không ai không nàng mặt mũi cả.

Nhưng bây giờ nàng lại đến đây xin lỗi Diệp Hạo.

Như vậy, thân phận Diệp Hạo kinh người cỡ nào.

- Đã làm sai chuyện thì phải bị phạt.

Diệp Hạo nhìn Sắc Vi, thản nhiên nói.

- Diệp công tử, người có yêu cầu gì thì có thể nói ra.

Sắc Vi nói gấp:

- Chỉ cần ta có thể thỏa mãn đều sẽ đáp ứng.

- Cửa hàng của các cô làm cho ta khó chịu, ta muốn các ngươi đổ máu.

Diệp Hạo lạnh lùng nói:

- Chỉ đơn giản như vậy, nếu không phục thì cô có thể trả thù.

Sắc Vi yêu kiều cúi đầu hướng về Diệp Hạo:

- Diệp công tử, Cửu Thải Vũ Y các đi đến hôm nay không dễ dàng, còn xin người cho chúng ta một đầu sinh lộ, được không?

Cửu Thải Vũ Y có thể đi đến tình trạng hôm nay cũng bởi vì Luyện đan Tổng các.

Bởi vì đan bào của các đan sư Luyện đan Tổng các được Cửu Thải Vũ Y làm.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo một câu đã chấm dứt hợp tác giữa Luyện đan Tổng các và các nàng rồi.

Sắc Vi làm sao không sốt ruột cho được.

Sắc Vi nhìn thấy Diệp Hạo trầm ngâm nói tiếp:

- Đây là ba kiện trấn điếm chi bảo của Cửu Thải Vũ Y các, còn mời Diệp công tử nhận dùm.

- Cô cảm thấy ta muốn y phục của cô?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta không phải có ý đó.

Sắc Vi nói gấp.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút đưa túi càn khôn cho Lâm Nguyệt Nhi.

- Mười năm sau cô hãy đi nói chuyện hợp tác.

Diệp Hạo nói.

- Mười năm?

Sắc Vi cười khổ.

- Hiện tại, Cửu Thải Vũ Y các chúng ta đang trong thời kỳ tăng lên, nếu mất đi mười năm thời gian quý giá, chúng ta không biết lúc nào mới có thể lại phát triển.

- Ta chỉ nói mười năm sau cô bàn lại việc hợp tác, nhưng ta không có chắc là sẽ nhất định thành công.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Sinh tử của Cửu Thải Vũ Y Các các cô có liên quan gì đến ta?

Sắc Vi đành thở dài một hơi.

- Vậy theo diệp ý của công tử.

Trả thù?

Sắc Vi không có nghĩ qua.

Diệp Hạo có thân phận gì?

Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các.

Trên người hắn có ý niệm Chuẩn Hoàng - Vương Thương Sinh lưu lại che chở?

Mà ý niệm làm sao cũng phải đạt đến Vương cấp.

Mà vị phía sau mình kia cũng chỉ là Vương cấp sơ kỳ.

Không nói vị phía sau mình kia có phải đối thủ của ý niệm Vương Thương Sinh hay không? Dù hắn có thể chém giết ý niệm Vương Thương Sinh thì lại thế nào?

Động Diệp Hạo, Vương Thương Sinh không biết chắc.

Đến lúc đó, Luyện đan Tổng các nhất định sẽ nhổ tận gốc mạch này của nàng.

Đợi sau khi đoàn ngươi Diệp Hạo rời đi, ánh mắt Sắc Vi nhìn Tầm Mai và tiểu Hoàn đầy sát ý dữ tợn.

- Ta hận không thể lột da tróc thịt hai người các ngươi, biết không?

Tầm Mai cùng tiểu Hoàn không khỏi rùng mình một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận