Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2307: Trả Tích Phân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Không có việc gì, một chút tích phân mà thôi.

Bạch y thiếu nữ cảm thấy Diệp Hạo sợ mất mặt, bởi vậy đưa lệnh bài trong tay cho chấp sự kia.

Vị chấp sự kia nhận rồi nói:

- Dùng bao lâu thời gian?

- Bao nhiêu ngày thì trừ lệnh bài của ta.

Bạch y thiếu nữ nhẹ nhàng nói.

- Tôn tiểu thư quả thật nhân hậu.

Vị chấp sự kia nhịn không được nói.

Bạch y thiếu nữ chỉ cười cười, nhận lấy lệnh bài rời đi.

- Ngươi biết nàng là người ai?

- Tôn Lộ ngươi cũng không nhận ra?

Vị chấp sự kia kinh ngạc nói.

- Không biết.

- Tôn Lộ tiểu thư là Tam công chúa Thần Hạc vương triều.

- Thần Hạc vương triều?

Diệp Hạo trước đó không lý giải hết Nam Vực, bất quá bây giờ cũng không phải tiểu bạch.

Hắn biết rõ Thần Hạc Vương triều là một Vương triều Cường đại ở Nam Vực.

Bất quá cái này cùng hắn không có bao nhiêu quan hệ.

- Tốt rồi, ta muốn đi vào tu luyện.

Diệp Hạo ngay sau đó đi vào tu luyện thất.

Đến nơi, hắn khoanh chân ngồi xuống.

Những năm nay, tu vi hắn được thời gian áo nghĩa trợ giúp đã sớm tới gần tới Thiên Thần cảnh tầng chín, mà lúc Diệp Hạo thôn phệ năng lượng trong thể nội Minh Long giúp tiểu thế giới, không tránh khỏi hấp thu một chút.

Bất quá bị Diệp Hạo cưỡng ép trấn áp xuống.

Thế nhưng toàn thân hắn lại bị Long huyết đổ vào, cái này lần nữa kích thích tu vi Diệp Hạo.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn vừa trở lại Nam Đẩu thư viện đã muốn tiến về phòng tu luyện.

Theo thời gian trôi qua, chấn động trên người Diệp Hạo ngày càng mạnh mẽ, thời điểm đạt tới cực hạn phá mở huyệt khiếu trong cơ thể. Sau một khắc pháp lực cuồn cuộn như sóng thủy triều từ trên người hắn tràn ngập ra ngoài.

Thiên Thần cảnh tầng chín.

Sau khi đột phá cần củng cố cảnh giới, nếu không sẽ có nguy hiểm.

Diệp Hạo không lo lắng bị hạ xuống, bất quá hắn lại phải thật tốt thể ngộ cảnh giới này.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Diệp Hạo ở trong này nửa tháng.

Nửa tháng sau, hắn vẫn không rời đi, mà tiếp tục tu luyện.

Minh Long hiện thế để Diệp Hạo có một loại cảm giác cấp bách.

Hắn đưa cho mình một mục tiêu ngắn hạn.

Nhanh chóng đột phá đến Tử Thần cảnh.

Bởi vì đến Tử Thần cảnh, Vạn Cổ Bất Diệt Quyết có thể được một lần tăng lên.

Một tháng!

Hai tháng!

Ba tháng!

Diệp Hạo ở nơi này tu luyện ba tháng, lại không biết tâm tình Tôn Lộ thật không tốt.

Bởi vì nửa tháng trước nàng cầm tích phân đi hối đoái một quyển công pháp lại bị cáo tri bên trong tích phân trong lệnh bài không đủ.

Không đủ?

Làm sao có thể?

Tôn Lộ kiểm tra một chút tiêu phí ghi chép mới phát hiện có một tông đại ngạch tiêu phí.

Tu luyện thất tiêu phí?

Những ngày nay, nàng một mực đều ở bên ngoài, khi nào đi tu luyện thất?

Bất quá ngay sau đó nàng nghĩ đến Diệp Hạo.

Chẳng lẽ vị kia hơn hai tháng một mực tu luyện trong Thiên cấp phòng?

Nghĩ tới đây Tôn Lộ đen mặt lại.

Chần chờ thật lâu Tôn Lộ vẫn quyết định không đi quấy rầy Diệp Hạo, nhưng ai có thể nghĩ tới nửa tháng trôi qua Diệp Hạo vẫn không đi ra?

Hắn định tu luyện bên trong bao nhiêu ngày đây?

Phải biết Tôn Lộ nàng bình quân một ngày cũng không kiếm được 27 tích phân?

Thời điểm Tôn Lộ thần sắc xoắn xuýt thì một nữ tử uy nghiêm đi tới phòng nàng.

- Đại tỷ, sao tyr lại tới đây?

Tôn Lộ nhìn thấy nữ tử này, vội vàng đứng lên chào.

Tôn Hà nhìn Tôn Lộ một cái, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Vũ Hóa Thuật tu luyện thế nào?

- Vũ Hóa Thuật…Vũ Hóa Thuật.

Nhìn thấy Tôn Lộ ấp úng Tôn Hà nhíu mày:

- Thế nào?

- Ta —— ta.

- Tam muội.

Ánh mắt Tôn Hà trở nên sắc bén:

- Xuất hiện biến cố gì?

- Không…không.

Tôn Lộ nói gấp.

- Ngươi chuẩn bị để cho ta điều tra?

Nghe vậy Tôn Lộ đành phải nói ra:

- Ta còn chưa hối đoái Vũ Hóa Thuật?

- Vì sao?

- Tích phân không đủ.

- Tích phân làm sao lại không đủ?

Tôn Hà nói xong lấy ra lệnh bài bên hông kiểm tra, không qua bao lâu thời gian kinh nghi bất định hỏi:

- Ai tiêu phí tích phân của muội?

- Cái này.

- Nói.

Tôn Lộ đành phải nói chuyện phát sinh qua một lần.

Trên mặt Tôn Hà lộ ra thần sắc âm tình bất định:

- Tiểu tử kia khinh người quá đáng.

Nói xong, Tôn Hà quay người đi đến tu luyện thất.

Tôn Lộ lo lắng xảy ra chuyện vội vàng đuổi theo.

Hai nữ đến tu luyện thất ,Tôn Hà gọi chấp sự phụ trách khu vực này ra.

- Tam muội ta ba tháng trước xuất tích phân cho tu luyện thất nào?

Vị chấp sự kia vẫn còn ấn tượng đối với chuyện này.

Hắn cũng khá khinh thường Diệp Hạo.

Ba năm ngày cũng thôi đi, đàng này đến ba tháng.

- Cái này.

- Mời ngươi lập tức kết thúc cung cấp năng lượng tu luyện.

Tôn Hà trầm giọng nói.

Vị chấp sự kia gật đầu một cái, chấm dứt vận chuyển linh lực trong phòng tu luyện.

Cũng không lâu sau, Diệp Hạo đẩy cửa đi ra.

- Vì sao gián đoạn vận chuyển linh trận?

Diệp Hạo thần sắc bất thiện mà nhìn chấp sự nói.

- Ngươi biết ngươi ở bên trong tu luyện bao lâu chưa?

Vị chấp sự kia tức giận nói.

- Quên.

- Ta cho ngươi biết, ngươi tu luyện ba tháng.

Vị chấp sự kia trừng mắt nhìn Diệp Hạo nói ra.

- Ba tháng sao?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói:

- Cái này có quan hệ đến việc ngươi gián đoạn linh trận vận chuyển?

Vị chấp sự kia hận không thể một bàn tay đập nát Diệp Hạo.

Chẳng lẽ ngươi không biết ba tháng này, ngươi tiêu hao hết bao nhiêu tích phân?

- Ngươi lấy đi tích phân của tam muội ta?

Lúc này, giọng nói lạnh lùng vang lên.

Lúc này, Diệp Hạo mới nhìn về phía Tôn Hà.

Nhìn thấy Tôn Hà đồng thời Diệp Hạo cũng nhìn thấy Tôn Lộ.

Lúc này, hắn mới nhớ tới bản thân dùng tích phân của Tôn Lộ.

- Xin lỗi, ta quên dùng tích phân của cô.

Diệp Hạo nhìn xem Tôn Lộ, ánh mắt lộ vẻ áy náy.

- Một câu xin lỗi là muốn xóa hết hơn hai ngàn tích phân?

Tôn Hà cười lạnh nói.

Diệp Hạo nhìn Tôn Hà một cái nói:

- Ta đã nói đó hiểu lầm, tích phân của tam muội cô, ta sẽ trả.

- Vậy bây giờ trả.

Tôn Hà hướng về Diệp Hạo nói.

Trả?

Ngươi lấy gì trả?

- Chờ một lát.

Diệp Hạo nói xong thông qua lệnh bài liên lạc Bạch Sùng Thiên.

Lúc này, Diệp Hạo cứ nhìn Tôn Hà nói:

- Bạch trưởng lão nói khoảng ba phút sẽ đến đây.

- Bạch trưởng lão nào?

- Bạch Sùng Thiên.

Nghe vậy Tôn Hà có một loại cảm giác im lặng:

- Ngươi nói sau ba phút Bạch Sùng Thiên trưởng lão sẽtới xử lý chuyện này?

- Thế nào?

- Ngươi có phải không biết Bạch Sùng Thiên Trưởng lão là ai?

- Đại trưởng lão Nam Đẩu thư viện.

- Ngươi cảm thấy Đại trưởng lão Nam Đẩu thư viện sẽ quen biết loại người như ngươi?

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày:

- Cô nương, nói chuyện không nên cay nghiệt như vậy?

- Ngươi nói ta cay nghiệt?

Tôn Hà giống như mèo bị dẫm đuôi.

- Chẳng lẽ không đúng?

Diệp Hạo trầm mặt đáp.

Diệp Hạo cảm thấy mình rất có kiên nhẫn.

Nhưng mà Tôn Hà vẫn không ngừng mà châm chọc khiêu khích hắn.

Thực nghĩ tính tình mình rất tốt à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận