Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2312: Quỳ xuống

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Đại Tuyền Thái Lang làm gì mà đắc tội với Diệp Đan?

Thương Tỉnh Đại Vương trầm giọng hỏi.

Thị vệ liền kể lại toàn bộ mọi chuyện một lần.

- Rõ ràng đã hoàn toàn chọc giận Diệp Đan.

- Tình huống này Diệp Đan làm sao thu tay đây?

- Chẳng lẽ để Đại Tuyền Thái Lang tự sát?

- Tương lai, Đại Tuyền Thái Lang có thể đặt chân đến Thần Vương, chúng ta làm vậy chính là tự chặt đứt cánh tay của mình.

- Đúng vậy.

- Thế nhưng nếu không tự sát, chúng ta sẽ bị toàn bộ luyện đan giới cô lập, dù tương lai Đại Tuyền Thái Lang đặt chân đến Thần Vương Cảnh thì sao? Chẳng lẽ có thể làm đối thủ của Diệp Đan? Chấp Pháp Sứ Luyện Đan Tổng Các đó? Tương lai dù không đặt chân được Chuẩn Hoàng thế nhưng trở thành Thần Vương cao giai.

- Cái này.

Cao tầng Phù Tang Vương Triều cãi vã.

Thấy một màn như vậy Thương Tỉnh Đại Vương cũng cảm thấy rất đau đầu.

Thật lâu sau hắn chậm rãi mở miệng nói.

- Việc cấp bách là tiêu trừ oán hận của Diệp Đan đối với chúng ta, vậy đi, Tả tướng, ngươi mang theo trọng lễ tiến về Nam Đẩu Học Viện một chuyến.

Một lão già đứng lên cung kính đáp.

- Tuân mệnh.

. . .

Nhưng không ngờ Diệp Hạo căn bản không muốn gặp.

Vì để cho Dược Vương Cốc, Cổ Đan Môn, Thần Thảo Các ba đại thế lực đan đạo phối hợp với mình mà Diệp Hạo đã bỏ ra cái giá không hề nhỏ.

Nói chính xác là tát nước ra ngoài.

Diêp Hạo dù không chỉnh chết Phù Tang Vương Triều cũng phải để họ thương cân động cốt.

Nhìn Long Huyết trong thùng gỗ từ từ giảm bớt trên mặt Diệp Hạo lộ ra thần sắc thống khổ.

Tắm rửa long huyết cho tới bây giờ cũng không phải một chuyện đơn giản.

Bởi vì Long huyết có thể tạo nhục thân ngươi.

Mà trước khi tạo thì cần phải tôi luyện.

Diệp Hạo còn có thể chịu đựng.

Bên kia Mã Bưu, Lâm Nguyệt Nhi, Mặc Lan lại kêu rên liên hồi.

Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua.

Ba ngày sau, Mã Bưu phát hiện mình đã đến cực hạn, bất kể tắm rửa Long Huyết thế nào cũng không thể hấp thu thêm một giọt.

Diệp Hạo chú ý đến điểm ấy liền để hắn phục dụng Linh Tủy.

Linh Tủy ngoại trừ có thể tăng cao tu vi còn có thể tăng lên tiềm lực.

Không qua bao lâu Mã Bưu phát hiện tu vi bản thân đã đạt đến Thiên Thần cảnh tầng chín cực hạn.

Lại tiếp tục muốn đột phá.

Bất quá Diệp Hạo bày một trận pháp trên người hắn.

Trận pháp này có thể ngăn cản Mã Bưu đột phá.

- Ngươi bây giờ phải không ngừng mà củng cố cảnh giới của mình.

Diệp Hạo nghiêm mặt nói.

- Đương nhiên loại quá trình này nhất định sẽ thống khổ, nhưng ta tin tương lai thu hoạch còn lớn hơn.

- Công tử, chỉ cần có thể tăng thực lực lên, tùy ngươi giày vò.

Mã Bưu cắn răng nói.

- Chờ ngươi đến cực hạn ta sẽ truyền thụ cho ngươi công pháp Hợp Thần cấp.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Hợp Thần Cấp?

Mã Bưu khẽ giật mình nói.

- Công tử, loại cấp bậc này ta học không được?

Long huyết đại quy mô tăng tiềm năng Mã Bưu lên.

Nhưng tương lai Mã Bưu cũng chỉ có thể đạt tới Sinh Thần cảnh.

Khoảng cách đến Hợp Thần cảnh còn cách một đại cảnh giới.

- Cái này ngươi không cần quản.

Diệp Hạo nói xong rời đi.

Lĩnh ngộ không được thì dùng Ngộ Đạo Hương.

Nếu vẫn không hiểu thì Diệp Hạo chỉ có thể vận dụng Thiên Diễn Đan.

Cũng may, Mã Bưu không để cho Diệp Hạo phải thất vọng, dùng Ngộ Đạo Hương trợ giúp lĩnh ngộ.

Diệp Hạo không cho Lâm Nguyệt Nhi Ngộ Đạo Hương, bởi vì nàng không cần thiết phải có nó.

Đến Tử Thần Cảnh tiềm năng của nàng còn có thể tăng lên, khi đó không có Ngộ Đạo Hương cũng có thể lĩnh ngộ a.

1 tháng!

2 tháng!

3 tháng!

Rất nhanh thời gian 6 tháng trôi qua, mà ngay hôm nay Mặc Thiếu Phàm đi tới Sinh Tử Lôi.

Rất nhiều đệ tử Nam Đẩu Học Viện đều chạy đến muốn nhìn một chút Mã Bưu làm sao để chống lại hắn?

Kỳ thật trong lòng bọn hắn nghĩ Mã Bưu khẳng định không phải đối thủ của Mạc Thiếu Phàm, bọn họ chỉ muốn nhìn Diệp Hạo bồi dưỡng Mã Bưu đến mức nào mà thôi.

Nửa năm trước Diệp Hạo dưới ánh mắt của hàng trăm người nói để Mã Bưu khiêu chiến Mạc Thiếu Phàm, như vậy Diệp Hạo nhất định có một ít thủ đoan bồi dưỡng Mã Bưu.

Nhưng tư chất Mã Bưu thật sự quá kém.

Nửa năm có thể bồi dưỡng đến đâu?

Mạc Thiếu Phàm cầm chiến kiếm trong tay lạnh lùng nhìn phía xa.

Hắn rất tự tin.

Hắn không cảm thấy mình thất bại.

Đúng lúc này trong mắt của hắn xuất hiện một bóng người.

Đạo thân ảnh kia cõng một chuôi chiến đao, toàn thân tràn ngập chiến ý ngập trời.

Mạc Thiếu Phàm không khỏi biến sắc.

- Làm sao có thể?

Cỗ này chiến ý, cuồn cuộn dồi dào.

Cho dù Mặc Thiếu Phàm toàn lực vận chuyển cũng chỉ khó khăn lắm mới thi triển bằng người ta mà thôi.

Vấn đề là thân ảnh kia càng gần Mạc Thiếu Phàm, cỗ chiến ý càng cường đại.

- Mã Bưu đây hả?

- Mã Bưu từ khi nào mạnh vậy?

- Giống như siêu nhân biến hình thế.

Ngay lúc tu sĩ toàn trường đang thảo luận Mã Bưu lại đi tới bên trên Sinh Tử Lôi Đài.

- Mạc Thiếu Phàm, chuẩn bị xong chưa?

Sắc mặt Mạc Thiếu Phàm biến đổi.

- Ta cảm thấy chúng ta không cần phải sinh tử tương bác.

- Ta hỏi ngươi chuẩn bị xong chưa?

Mã Bưu khí phách nói.

- Mã Bưu, ngươi cảm thấy ngươi có thể giết được ta?

Mạc Thiếu Phàm giận.

- Xem ra ngươi đã chuẩn bị xong.

Mã Bưu nói xong trên mặt lộ ra sát ý dữ tợn.

- Như vậy thì ngươi có thể chết rồi.

Nói xong chiến đao sau lưng hắn hóa thành một vòng đao quang.

Phảng phất như tấm lụa;

Giống như kinh lôi;

Chợt lóe lên.

Mà lúc Mã Bưu rút ra trường đao Mạc Thiếu Phàm đã mặc chiến giáp vào, cùng lúc đó hắn đồng thời chém ra một kiếm về hướng Mã Bưu.

Chỉ là một kiếm này mới đi được nửa đường đã gặp phải đao mang Mã Bưu chém ra.

Đao quang dễ dàng chấn vỡ kiếm quang, tiếp lấy đó tiến quân thần tốc đánh vào trên người Mạc Thiếu Phàm.

Mạc Thiếu Phàm chấn động toàn thân, sau đó ánh mắt dần ảm đạm xuống.

Chém ra một đao này xong Mã Bưu thu đao quay người rời đi.

- Chuyện gì vậy?

- Chiến đấu còn chưa kết thúc mà?

- Các ngươi mau nhìn.

Đám người lúc này mới chú ý tới cơ thể Mạc Thiếu Phàm nổ tung, mà theo cơ thể nổ tung còn có chiến giáp của hắn.

Một đòn miểu sát.

Ngay cả linh hồn cũng không trốn được.

Ánh mắt đám người nhìn Mã Bưu lập tức thay đổi.

Phải biết tương lai Mạc Thiếu Phàm thế nhưng có thể đặt chân tới Hợp Thần sơ kỳ.

Lại bị một gia hỏa chỉ có thể ở Tử Thần sơ kỳ giết chết?

Nói ra ai tin?

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Dù ngươi không muốn cũng phải tin.

Đúng lúc này có người ngăn cản đường đi của Mã Bưu.

- Có việc?

Mã Bưu nhìn đối phương lạnh lùng nói.

- Ta muốn gặp Diệp công tử, thỉnh cầu dẫn ta đi một lần.

Đại Tuyền Thái Lang nhẹ nhàng nói.

- Nửa năm trước công tử đã nói rất rõ.

Mã Bưu lạnh lùng nói.

- Ta cảm thấy chuyện vẫn còn có thể vãn hồi được.

Đại Tuyền Thái Lang nói tiếp.

Nửa năm nay Đại Tuyền Thái Lang rất áp lực.

Một vài cao tầng Phù Tang Vương Triều mấy lần đưa ra tấu chương để Đại Tuyền Thái Lang lấy cái chết tạ tội để hạ lửa giận của Diệp Hạo.

- Đại Tuyền Thái Lang, không ngờ ngươi còn chưa chết.

Từ nói xa truyền đến một âm thanh đạm mạc, không phải Diệp Hạo thì là ai?

Đại Tuyền Thái Lang vội vàng chạy đến trước mặt Diệp Hạo quỳ xuống.

- Diệp công tử, mong công tử cho ta một con đường sống.

Đúng vậy.

Quỳ.

Danh xưng Chân Long Đại Tuyền Thái Lang vậy mà quỳ xuống?

Một màn này khiến rất nhiều đệ tử mở rộng tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận