Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2323: Tâm Huyết

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Hỏa Ly, ngươi chắc phải như vậy?

Thái Sử Vĩnh Huy không vui nói.

Hắn đã nói cho hắn mặt mũi.

Nhưng Hỏa Ly vẫn còn để nữ tử kia quỳ xuống xin lỗi.

Rõ ràng là đánh thẳng mặt hắn.

- Thái Sử Vĩnh Huy, ngươi không phải đối thủ của ta.

Hỏa Ly nói xong đi tới chỗ Thái Sử Vĩnh Huy.

- Nếu như ngươi không nói với nữ tử này, cũng đừng trách ta xuất thủ không lưu tình.

Nghe vậy sắc mặt Thái Sử Vĩnh Huy biến đổi.

Hắn bây giờ còn chỉ là Tử Thần cảnh tầng ba.

Mà Hỏa Ly cũng đã là Tử Thần cảnh tầng bốn.

Chênh lệch giữa song phương cũng đủ để nghiền ép hắn.

- Cứu ta.

Trong mắt nữ tử áo vàng tràn đầy bối rối.

Quỳ xuống cầu xin tha thứ?

Hôm nay nếu quỳ xuống cầu xin thì về sau nàng cũng đừng nghĩ tới việc lăn lộn ở Nam Vực.

Thái Sử Vĩnh Huy cắn răng đang định xuất thủ bỗng trên người Hỏa Ly đã tuôn ra từng đóa hỏa diễm.

Những ngọn lửa này phóng ra sức mạnh khủng bố.

Tu sĩ bốn phía biến sắc đồng thời nhao nhao lui lại.

Ai cũng không dám dính dáng tới.

- Không phải chỉ cao hơn một cảnh giới thôi sao?

Thái Sử Vĩnh Huy cắn răng một cái vọt tới Hỏa Ly.

Nhưng song phương vừa mới va chạm, Thái Sử Vĩnh Huy đã ý thức được bản thân đã sai.

Hỏa Ly mạnh vượt xa dự đoán của hắn.

- Hỏa Ly cách Tử Thần cảnh tầng năm cũng không còn xa.

Ý thức được điểm ấy Thái Sử Vĩnh Huy liền lui.

Thế thì còn đánh ra sao.

Phải biết hắn vừa mới củng cố Tử Thần cảnh tầng ba thôi.

Chênh lệch giữa song phương quá xa.

Hỏa Ly phảng phất như một Hỏa Thần cổ lão, toàn thân đều tràn ngập hỏa diễm bá đạo, thiên thiên ngọc thủ đập xuống Thái Sử Vĩnh Huy, bốn phương tám hướng hắn đều bị hỏa diễm bao bọc.

Thái Sử Vĩnh Huy huy động thần quyền Thái Sử gia khó khăn ngăn cản.

1 chiêu!

2 chiêu!

3 chiêu!

Tới chiêu thứ tư, Thái Sử Vĩnh Huy bị Hỏa Ly đập trọng thương thổ huyết.

Thái Sử Vĩnh Huy đang định bò dậy thì Hỏa Ly lại hóa thành một đạo tàn ảnh, khi Thái Sử Vĩnh Huy chưa kịp phản ứng lập tức giẫm trên lồng ngực hắn.

Phốc!

Thái Sử Vĩnh Huy lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Hỏa Ly nhìn bộ dáng vô cùng suy yếu của Thái Sử Vĩnh Huy lạnh lùng nói.

- Đi ra khỏi nhà những chuyện không thể quản tốt nhất đừng quản.

Con mắt Thái Sử Vĩnh Huy lập tức đỏ lên.

- Hỏa Ly.

- Kẻ yếu vĩnh viễn chỉ có thể gào thét.

Quẳng xuống câu này Hỏa Ly đi tới chỗ nữ tử áo vàng.

Ánh mắt nữ tử áo vàng lộ ra vẻ giãy dụa.

Nàng đang do dự không biết có nên quỳ xuống hay không?

Mà đúng lúc này bên cạnh nàng đột nhiên có một đạo thanh âm nhẹ nhàng.

- Chỉ là một đầu Phượng Hoàng thôi, cần gì phải kiêng kỵ như vậy?

Nữ tử áo vàng kinh ngạc nhìn bạch y nam tử bên người.

- Ngươi.

Hỏa Ly lạnh lùng nhìn bạch y nam tử nói.

- Không ngờ tới lại đụng vào một kẻ xen vào việc của người khác.

Thái Sử Vĩnh Huy nhìn thấy bạch y nam tử trong mắt lại lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Bởi vì bạch y nam tử không phải người khác.

Chính là Diệp Hạo.

Diệp Hạo bây giờ đã khôi phục tướng mạo ban đầu.

Kỳ thật Diệp Hạo không tính đứng ra.

Bất quá bây giờ lại không thể không đứng.

- Nói chính xác là ta dạy dỗ một chút cầm điểu không biết trời cao đất rộng.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Kỳ thật Diệp Hạo rất muốn nói súc sinh.

Bất quá cân nhắc đến bộ tộc của Hỏa Ly là thế lực Chuẩn Hoàng cấp, nên cảm thấy nên tém tém lại một chút.

Bất quá cầm điểu cũng là từ có chút hơi vũ nhục, bởi vì Phượng Hoàng đã sớm tách ra khỏi Cầm Điểu nhất tộc, bọn họ không cho rằng mình à Cầm Điểu nhất tộc có quan hệ.

- Ngươi có biết ngươi đang tự tìm đường chết.

Hỏa Ly nói đến đây thì vọt tới Diệp Hạo.

Lửa cháy ngập trời hóa thành biển lửa bao phủ tới thân thể Diệp Hạo.

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng bất động như sơn.

Tùy ý lửa cháy ngập trời che mất hắn.

- Ngươi tự phục sẽ chôn vùi tính mạng ngươi.

Hỏa Ly cười lạnh nói.

Bất quá rất nhanh nàng khiếp sợ phát hiện Diệp Hạo hoàn toàn không hề chút tổn hại đứng tại chỗ.

Giống như vừa rồi không hề có gì phát sinh.

- Ngươi chỉ có từng đấy thực lực thôi à?

Diệp Hạo giễu cợt nhìn Hỏa Ly.

- Làm sao có thể?

Hỏa Ly trợn mắt hốc mồm.

Một đòn vừa rồi dù không phải đòn đỉnh phong, nhưng cũng chênh lệch không xa.

Nhưng ai có thể ngờ Diệp Hạo lại hoàn hảo không chút tổn hại gì.

- Lăn xuống cho ta.

Diệp Hạo quát lớn nói.

Hỏa Ly lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ gia tăng trên người nàng.

Nàng lảo đảo rơi xuống phía sau.

Rơi xuống hai đầu gối cũng đứng không vững mà đặt mông co quắp ngồi dưới đất.

- Ngươi… ngươi.

Hỏa Ly nhìn Diệp Hạo đầy kinh hoàng.

Diệp Hạo mặt không đổi đi tới chỗ Hỏa Ly.

Diệp Hạo có thể trấn áp Hỏa Ly vốn hợp tình hợp lí.

Phải biết trước khi Diệp Hạo phục dụng Long Huyết cùng Bản Nguyên Quả, hắn giao thủ cùng với Bạch Tiểu Bạch đã vận dụng bản nguyên công pháp Hoàng cấp sơ kỳ.

Hiện tại bản nguyên Diệp Hạo mạnh hơn trước đó rất nhiều.

Khi Diệp Hạo sử dụng Bát Phương Trấn Thế Quyết, Bạch Tiểu Bạch sẽ cảm thấy Diệp Hạo vận dụng bản nguyên công pháp Hoàng cấp trung kỳ.

Đương nhiên cái này chỉ là thủ đoạn cuối cùng.

Nhưng Diệp Hạo đâu cần thiết phải làm vậy.

Dù vận dụng một bộ phận thực lực thì đã có thể trấn áp nàng.

- Diệp công tử, những nơi tạm tha người vẫn nên tạm tha người.

Ngay lúc Diệp Hạo còn cách Hỏa Ly mười mét một lão ẩu đầu đầy tóc bạc xuất hiện bên người nàng, lên tiếng.

Diệp Hạo nhìn lão ẩu kia nói.

- Ngươi có phải cảm thấy Thái Sử gia không có người?

Thái Sử Vĩnh Huy lập tức kịp phản ứng.

Hắn nhìn lão ẩu kia không vui nói.

- Quân thúc, ngươi và vị tiền bối này đàm phán một chút.

Thái Sử Vĩnh Huy nói xong, một trung niên người khoác chiến giáp xuất hiện bên người hắn.

- Thế hệ trẻ tranh phong, ngươi tham gia có phải vượt qua quy củ?

Vị trung niên kia lạnh lùng nhìn lão ẩu kia nói.

Lão ẩu khẽ thở dài một cái, nói.

- Chuyện này ta không đúng, như vậy đi, ta thay tiểu thư bồi thường cho các ngươi, được không?

- Chỉ cần bồi thì có thể xóa bỏ chuyện vừa rồi?

Thái Sử Vĩnh Huy cười lạnh.

- Vừa rồi ta bị đánh thổ huyết đó.

- Điều này.

Lão ẩu suy nghĩ một chút rồi đưa cho Thái Sử Vĩnh Huy một bình ngọc nói.

- Trong bình ngọc có một giọt Tâm Huyết của cường giả Thần Vương tộc ta.

- Tâm Huyết?

Thái Sử Vĩnh Huy khẽ giật mình.

Phượng Hoàng có 2 thứ quý giá nhất.

Thứ nhất là Tâm huyết; thứ hai là Phượng huyết.

Vật liệu vô thượng rèn luyện thân thể.

Nhìn thấy Thái Sử Vĩnh Huy im lặng, Diệp Hạo có một loại cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Mẹ nó.

Thế mà đã thỏa hiệp?

- Diệp công tử, đây là Hỏa Phượng Hoàng nhất tộc ta thể hiện áy náy với ngươi.

Không thể không nói lão ẩu kia rất biết làm người, ngay sau đó lại đưa cho Diệp Hạo một bình ngọc.

Diệp Hạo không thèm tiếp.

- Ngươi cảm thấy tiểu thư nhà ngươi chỉ đáng giá một giọt Tâm Huyết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận