Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2340: Diệp Vô Địch Hỏng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Điều này nói rõ trên người Diệp Hạo có không ít Thất Thải Long Tiên.

Bằng không thì sao có thể xa xỉ đến độ cho Diệp Thiên Thiên ba giọt?

Phải biết một giọt Thất Thải Long Tiên cũng đủ cho Diệp Thiên Thiên dùng.

-Ngươi xem thử cái này?

Diệp Thiên Thiên nói xong lấy ra một hộp ngọc.

Diệp Vô Địch nhìn lướt qua thân thể không khỏi run bần bật.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Hắn thấy được trong hộp ngọc có một gốc Thất Thải Thần Chi.

-Diệp Thiên Thiên, cha rốt cuộc có thân phận gì?

-Vì sao ta phải nói cho ngươi biết ?

Diệp Thiên Thiên kiêu căng nhìn Diệp Vô Địch nói.

-Ngươi.

Diệp Vô Địch chỉ vào mặt Diệp Thiên Thiên trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

-Bây giờ yên phận mà quay trở về Tuyên Cổ vương triều của ngươi cho ta đi.

Nói đến đây Diệp Thiên Thiên nhìn Diệp Vô Địch trong mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ

- Năm đó còn gạt chúng ta nói Tuyên Cổ Hoàng triều? Ngươi có ý gì chứ ?

Sắc mặt Diệp Vô Địch lập tức đỏ lên.

Lúc ấy hắn cũng không biết quỷ thần nào xui khiến khiến hắn nói đến Tuyên Cổ hoàng triều?

-Ta muốn đi đâu còn chưa tới phiên ngươi quản?

Diệp Vô Địch nói lầm bầm.

-Ngươi có muốn tài nguyên Tử Thần cấp hay không?

Con ngươi Diệp Thiên Thiên đảo một vòng nói.

-Trên người ngươi có?

-U Minh Ngọc Tủy.

Hô hấp Diệp Vô Địch lập tức dồn dập lên.

-U Minh Ngọc Tủy?

U Minh Ngọc Tủy là vô thượng thánh vật chế tạo căn cơ Tử Thần cảnh xếp hạng nhất.

-Ta cho ngươi một giọt U Minh Ngọc Tủy, ngươi mang theo nó rời khỏi Tử Vi vương triều?

- Có phải ngươi chán ghét Tử Ngọc?

Diệp Vô Địch suy nghĩ một chút nói.

-Không sai.

Diệp Thiên Thiên gật đầu.

Diệp Thiên Thiên suy đoán Diệp Vô Địch không biết chuyện của Viêm Hoàng tông.

Bằng không hắn làm sao có thể đến đây tham gia đại hội chiêu tế.

Toàn bộ Đông Vực ai không biết Tử Ngọc có quan hệ với Diệp Hạo, nếu cuối cùng Tử Ngọc lựa chọn Diệp Vô Địch, vậy thì việc vui càng thêm náo loạn.

Diệp Thiên Thiên phải giữ mặt mũi cho Diệp Hạo.

-Nếu ngươi chán ghét, ta đi là được.

Diệp Vô Địch nói .

Diệp Vô Địch sở dĩ thoải mái như vậy bởi vì sự mê hoặc của U Minh Ngọc Tủy quá lớn, còn vì hắn cảm thấy phần thắng của mình không có bao nhiêu.

-Cho ngươi.

Diệp Thiên Thiên nói xong đưa cho Diệp Vô Địch một cái bình ngọc.

Diệp Vô Địch dùng thần niệm quét một lần phát hiện bên trong thật sự có U Minh Ngọc Tủy.

-Thiên Thiên, sắp tới ngươi chuẩn bị đi đâu?

-Lang thang.

Diệp Thiên Thiên những năm nay đều đang lang thang.

Diệp Thiên Thiên phi thăng Thần Vực chỗ đáp xuống là biên giới Nam Vực, ở Nam Vực nàng thăm dò được Hạo Nhiên Chính Khí Tông ở đông bộ, bởi vậy nàng vừa tu luyện vừa nhắm hướng đông mà đi.

Nhưng mà tu vi Diệp Thiên Thiên quá thấp.

Liên tiếp gặp mấy lần nguy hiểm thì Diệp Thiên Thiên yên lặng tu luyện trong chỗ rừng sâu núi thẳm.

Đến khi tu vi nàng tăng lên tới Thiên Thần cảnh thì mới đi thẳng đến Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Nhưng mà dù sao Diệp Thiên Thiên cũng lẻ loi một mình, điều này khiến nhiều khi nàng nhất định phải đi đường vòng, kết quả chính là đến Tử Thần cảnh mới đến được Đông Vực.

Đến Đông Vực thì Diệp Thiên Thiên nghe được một cái tên quen thuộc.

Viêm Hoàng tông!

Mà khi biết được Tông chủ Viêm Hoàng tông là Diệp Hạo thì nàng đã biết Viêm Hoàng tông do phụ thân mình sáng lập.

Hôm nay nàng trùng hợp đi ngang qua Tử Vi thành, chưa từng nghĩ đụng phải Diệp Vô Địch.

-Chúng ta cùng đi Tuyên Cổ vương triều đi.

Diệp Vô Địch nhẹ nhàng nói.

-Không hứng thú.

Diệp Thiên Thiên không cần suy nghĩ đã cự tuyệt.

Nói đùa cái gì?

Tuyên Cổ vương triều chẳng lẽ còn có thể so sánh với Viêm Hoàng tông?

-Ngươi đi lang thang rày đây mai đó cũng không phải một chuyện tốt, lỡ đụng phải người xấu thì làm sao ?

-Sắp tới ta cần bế quan một thời gian, đến lúc bế quan xong thì cho dù Tử Thần cảnh trung giai cũng có thể chống lại.

Diệp Thiên Thiên thản nhiên nói

-Còn nữa ngươi cho rằng ta giống ngươi thích gây tai họa tìm phiền phức à?

-Diệp Thiên Thiên, ngươi nói chuyện với ca ca ngươi như vậy à?

-Từ lúc ngươi tổn thương ta thì trong lòng của ta không có người ca ca này nữa.

Diệp Thiên Thiên cười lạnh nói

-Diệp Vô Địch, ngươi không xứng.

Quẳng xuống câu này xong Diệp Thiên Thiên xoay người rời đi.

Diệp Vô Địch nhìn bóng lưng Diệp Thiên Thiên rời đi ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp.

-Công tử

Thật lâu sau, Long Thập Nhị hô.

Diệp Vô Địch thong thả nói

-Đi, cũng nên trở về Tây Vực rồi.

. . .

Diệp Thiên Thiên rời khỏi Tử Vi thành thì đi về hướng tổng bộ Viêm Hoàng tông ở Thái Thương Vực.

Hôm nay Diệp Thiên Thiên đi tới biên cương Hằng Phong vương triều Ngũ Phong thành thành trì.

-Thêm một ngày nữa sẽ đến Thái Nhạc vực.

Ánh mắt Diệp Thiên Thiên lộ ra vẻ chờ mong.

Nàng rất chờ mong xem thử cha nàng đã cải tạo Viêm Hoàng tông thành dạng gì ?

Lúc Diệp Thiên Thiên trầm tư ngồi ngoài cửa sổ một tiểu lâu thì có một thanh niên cưỡi một Long Mã đi qua lại đang quan sát nàng.

Qua mấy hơi thở sau thanh niên kia xuống Long Mã nhanh chân đi về hướng Diệp Thiên Thiên.

-Bỏ khăn che mặt của ngươi xuống.

Sắc mặt Diệp Thiên Thiên lập tức trầm xuống.

-Ngươi không cảm thấy hành vi này rất vô lễ à?

-Hoặc bỏ xuống hoặc chết?

Roi da trong tay thanh niên kia chỉ vào Diệp Thiên Thiên nói.

Trong mắt phượng Diệp Thiên Thiên lóe lên một đạo hàn quang.

Nhưng mà nàng vẫn đứng dậy rời khỏi.

-Dám không nhìn ta?

Thanh niên kia nói xong roi da trong tay quất về phía Diệp Thiên Thiên.

Mắt thấy sắp quất lên người Diệp Thiên Thiên thì nháy mắt nàng giống như trên lưng có mắt tránh qua một bên.

Roi da trút xuống không khí vang lên thanh âm chói tai.

Diệp Thiên Thiên quay người ánh mắt sắc bén nói

-Không có chừng mực.

-Ta ngược lại muốn xem ngươi có bản lãnh gì?

Thanh niên kia lại cảm thấy Diệp Thiên Thiên làm hắn mất mặt, roi da trong tay hắn lần nữa đập về phía Diệp Thiên Thiên.

Ba!

Ba!

Ba!

Thanh niên kia liên tục đánh ra ba roi đều bị Diệp Thiên Thiên tránh được.

Lúc thanh niên kia đánh xuống một roi bị Diệp Thiên Thiên tránh né đồng thời cũng giơ tay bắt lấy roi của hắn .

Thanh niên kia giật mình .

-Xong chưa?

-Muốn chết.

Thanh niên kia buông lỏng roi ra, đánh ra một quyền về hướng Diệp Thiên Thiên.

Diệp Thiên Thiên vung tay lên roi da hóa thành một thanh roi cứng hung hăng quất vào người thanh niên kia.

Thanh niên kêu thảm một tiếng ngã xuống đất, trên người hắn xuất hiện một vết roi đỏ thẩm.

-Ngươi dám làm tổn thương ta?

Thanh niên kia hung tợn nhìn Lý Thiên Thiên nói

- Toàn bộ Thần Vực, cũng không có chỗ để ngươi trốn đâu.

Lý Thiên Thiên nhìn thanh niên kia một cái quay người muốn rời đi.

Lý Thiên Thiên nhìn ra vị này hơn phân nửa là hung thần của khu vực này.

Đối với loại này Lý Thiên Thiên tạm thời không thể trêu vào.

Bởi vậy tẩu vi thượng sách.

Nhưng mà Lý Thiên Thiên vẫn chưa đi được mấy bước thì bị một trung niên lại ngăn cản.

-Tiểu thư, cô không thể rời đi.

-Ông chủ, chuyện này không có quan hệ với ngươi?

Lý Thiên Thiên để ý thấy trung niên đứng ra ngăn cản là ông chủ của tửu lâu này.

-Tiểu thư, vị ngươi đánh là Tiểu hầu gia của Hằng Phong vương triều, hôm nay nếu ta thả ngươi đi, ngày mai tửu lâu của ta sẽ không thể tồn tại được.

Trung niên Kia trầm giọng nói.

-Ngươi chỉ biết hắn là tiểu hầu gia, vậy ngươi biết ta là ai không?

Lý Thiên Thiên lạnh lùng nói.

Lý Thiên Thiên ý thức được thanh niên bị mình quất là tiểu hầu gia Hằng Phong vương triều thì cũng không còn cách nào im lặng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận