Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2345: Niết Bàn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Sau khi vận dụng Cửu Dương Thần Công, tốc độ của Diệp Hạo tiêu thăng đến cực hạn.

Mà trong khi đang điên cuồng chạy trốn, Diệp Hạo bỏ xuống từng trận bàn, trận pháp trong những trận bàn kia bị rút ra ngăn cản đám cường đại Minh thú.

Thời gian dần qua, Diệp Hạo rốt cục thoát khỏi đám Minh thú.

Hắn nằm bên cạnh một hồ nước thở từng ngụm hổn hển, hắn không biết một đằng mộc đang lặng lẽ tới gần hắn, đợi khi nó cách Diệp Hạo còn có nửa thước thì nó như thiểm điện cuốn lấy cánh tay Diệp Hạo.

Diệp Hạo giật mình.

Hắn bản năng muốn phản kháng.

Nhưng để Diệp Hạo không có nghĩ tới là hắn vậy mà không thể chấn vỡ dây đằng kia. Đúng lúc này, mười mấy dây đằng phá không lấy thế sét đánh không kịp bưng tai cuốn lấy toàn thân Diệp Hạo, ngắn ngủi thời gian một hơi thở Diệp Hạo giống như một cái xác ướp, toàn thân bị sợi đằng quấn chặt.

Soạt một tiếng, Diệp Hạo bị kéo vào hồ nước.

Hồ nước này rất sâu.

Diệp Hạo chỉ cảm thấy một mực chìm xuống, nhưng qua mấy phút đồng hồ sau, vẫn không đến đáy.

Cứ như vậy lại qua mấy phút đồng hồ sau hai chân Diệp Hạo rốt cục đạp lên lớp bùn dưới đáy.

Hắn nhìn về nơi xa.

Lúc này mới chú ý thấy bốn phía đều một đám tu sĩ bị dây đằng buộc chặt.

- Lại tới một cái tên xui xẻo?

- Cũng không biết đầu Minh thú kia lúc nào ăn chúng ta đây?

- Góp đủ 99 đầu, đầu Minh thú kia sẽ ăn.

- Ngươi có thể đừng có dùng cái từ “đầu” này để hình dung hay không?

- Trong mắt Minh thú, ngươi cảm thấy chúng ta là cái gì, là huyết thực đó.

- Vì sao ta cảm thấy hiện tại gần đủ 99 đầu rồi?

- Thật đúng vậy mà.

- Đại gia ngươi.

- Đồ con rùa.

- Ai bảo tiểu tử ngươi nhàn rỗi không chuyện gì chạy đến bờ sông?

Trong miệng những người này, Diệp Hạo biết được đáy sông có một đầu Minh thú bắt bọn họ nuốt sống.

Bất quá chỉ khi có đến 99 người nó mới ăn.

Bản thân trùng hợp là người thứ 99.

- Ta nói chết sớm một hồi chết muộn một hồi có cái gì khác biệt?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Có thể giống nhau à?

- Đúng vậy, cố gắng thì chúng ta có thể gặp được đến một cao thủ giải cứu chúng ta?

- Có thể còn sống, ai muốn chết?

Diệp Hạo đang định nói gì thì cảm giác đất rung núi chuyển mãnh liệt, tiếp đó một cái miệng lớn tràn ngập chất ăn mòn xuất hiện trước mặt bọn hắn.

- Thực thối.

- Buồn nôn quá.

- Mẹ ơi, gia hỏa này không đánh răng sao?

Diệp Hạo mặt xạm lại.

Đều đến lúc này rồi mà còn có tâm tư trêu chọc?

Sau một khắc, những dây đằng kia đưa đám người Diệp Hạo đến bên trong miệng lớn, đợi khi đám người phản ứng thì đã ở trong dạ dày đối phương.

Diệp Hạo hai tay chống đỡ một lần đã cảm thấy buồn nôn.

Bởi vì bốn phía tràn đầy dịch vị sền sệt cùng một chút cặn bã thức ăn.

- Thân thể của ta đang hòa tan.

- Những dịch vị này có tính mãnh liệt hấp thụ và thôn phệ.

- Vận chuyển hộ thể thần quang tiến hành cách ly đi.

Đám người ý thức được tình huống này thì nhao nhao vận hành bản nguyên công pháp.

Diệp Hạo đồng dạng cũng như thế.

Lúc này hắn vận dụng Cửu Dương Thần Công.

Cửu Dương Thần Công công thủ gồm nhiều mặt, vô luận phòng thủ hay tiến công, đều có thể nói công pháp thượng thừa.

- Chiến khôi, giúp ta phá mở bụnh con Minh thú này ra đi.

Diệp Hạo truyền âm cho chiến khôi.

Nhưng rất nhanh, mặt hắn trở nên đặc sắc.

Bởi vì hắn không được đáp lại.

Tình huống như thế nào đây?

Chiến khôi là Hợp Thần đỉnh phong đó.

Làm sao sẽ mất liên hệ với nó rồi?

Chẳng lẽ tôn Minh thú này có cấp bậc Thần Vương?

Nói đùa cái gì thế?

Mới ở ngoài Minh giới thôi mà!

Làm sao sẽ xuất hiện nhân vật cấp bậc này.

Diệp Hạo liên tục kêu gọi chiến khôi ba lần nhưng không có bất kỳ phản ứng gì, về sau hắn rốt cục ý thức được Minh thú này còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng mình.

- Gọi Triệu Tổ sao?

Diệp Hạo trầm ngâm.

Nghĩ tới đây hắn từ bỏ.

Triệu Tổ đã từng nói qua, chỉ cần Diệp Hạo xuất hiện ở Minh giới, hắn sẽ cảm giác được.

Nhưng bây giờ Triệu Tổ còn không hiện thân, điều này nói rõ hiện tại hắn thoát thân không ra, bởi vậy Diệp Hạo từ bỏ ý nghĩ.

Như vậy thì chỉ có tự cứu mình

Nhưng làm sao tự cứu đây?

Diệp Hạo tìm tòi các điển tịch công pháp bản thân đã học qua, nhưng không có một cái nào có thể dùng đến.

Lúc này, Diệp Hạo nghe được một tiếng kêu thảm, lại một tu sĩ bị Minh thú dịch vị hòa tan.

- Làm sao bây giờ?

Diệp Hạo nắm giữ Vạn Cổ Bất Diệt Quyết, dù vẫn lạc cũng có thể phục sinh, nhưng đây không phải biện pháp, dù sao cũng không thể vô hạn phục sinh.

Mà có thể vô hạn phục sinh thì hắn cũng không làm.

Một lần chết đã đủ rồi?

Không đau sao mà chơi hoài?

Theo thời gian trôi qua tu sĩ vẫn lạc ngày càng nhiều.

Mà lúc này, nhục thân Diệp Hạo theo thời gian dần qua cũng bị hòa tan hóa thành dưỡng chất để Minh thú này hấp thu.

Không qua bao lâu, hồn quang Diệp Hạo cũng bắt đầu phân giải hòa tan.

Loại thống khổ này thường nhân khó có thể chịu được.

Diệp Hạo cũng không thể tránh khỏi mà hét thảm.

Khi hồn quang của hắn đều yên diệt thì linh quang hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì.

Đáng tiếc hiện tại hắn đã vẫn lạc.

Đi qua không bao lâu, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện lần nữa ngay tại chỗ.

- Mả mẹ nó.

- Tình huống như thế nào đây?

- Tiểu tử này sống lại?

Lúc này giữa sân còn có mười tu sĩ không vẫn lạc.

Tu vi của bọn hắn đều đêsn Hợp Thần cảnh.

Diệp Hạo không phản ứng bọn hắn mà nhìn vào lòng bàn tay mình.

Năm đó Truyền Thừa Thạch Bia lưu lại trên lòng bàn tay của hắn một chữ viết xa xưa.

Những năm gần đây, Diệp Hạo cũng không rõ cái chữ này là gì, nhưng ngay mới vừa rồi trong nháy mắt vẫn lạc hắn hiểu được.

Niết!

Chữ Niết trong Niết Bàn!

Niết Bàn!

Niết Bàn!

Niết Bàn!

Ý thức được điểm ấy, chữ lớn trong lòng bàn tay Diệp Hạo ra toát ra từng đạo thánh khiết quang huy vô thượng.

Những quang huy này bao phủ Diệp Hạo, hắn cảm thấy từng cổ lão áo nghĩa không ngừng vang vọng trong thức hải.

Kinh văn tối nghĩa, thần bí khó lường.

Nhưng từ nơi sâu xa có một cỗ lực lượng thần bí chỉ dẫn Diệp Hạo đi hiểu minh ngộ.

Thời gian dần qua, huyết nhục Diệp Hạo tan rã, nhưng xương cốt của hắn lại không hòa tan.

Ngược lại in dấu lên cổ lão kinh văn, thác ấn xương cốt hắn ánh vàng rực rỡ.

- Đang thối cốt à?

Một trung niên văn sĩ cả kinh hô.

- Ta hiếu kỳ vì sao xương cốt của hắn có thể tiếp nhận được dịch vị ăn mòn?

- Đúng vậy, dịch vị ở đây cho dù chúng ta những cao thủ Hợp Thần cấp đều ngăn cản không nổi, mà tiểu gia hỏa Tử Thần cảnh trung giai làm sao có thể chống đỡ được?

- Không có đạo lý.

- Tiểu gia hỏa này không chỉ đang thối cốt, các ngươi không chú ý thấy hắn còn đang ngâm hồn à?

- Tiểu tử này nếu không chết sẽ phát sinh thoát thai hoán cốt.

- Đây là một loại thuế biến.

- Tương lai tiểu tử này có thể đi càng xa.

- Lão tử ta nếu cũng có thể thoát thai hoán cốt, nói không chừng có thể trùng kích Thần Vương.

- Thần Vương không phải chỉ dựa vào tư chất, ngươi không có Vương cấp công pháp mà muốn đặt chân đến cảnh giới đó thì khó như lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận