Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2348: Niết

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Trận sư ở đây đang kích hoạt sát trận ẩn giấu trong phòng tuyến này.

Thanh niên kia nói tiếp:

- Đợi lúc Minh giới đại quân giết tới đây thì tướng sĩ đều sẽ rút đi.

Diệp Hạo trầm ngâm.

Hắn không nghĩ tới tình huống Minh giới còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng.

- Nhìn thấy không? Tướng sĩ tu vi thấp trú thủ tại chỗ này đã bắt đầu rút lui.

Nói xong thanh niên kia chỉ nhiều đội tướng sĩ nói.

- Ngăn không được à?

- Minh giới cũng không biết có bao nhiêu Minh thú và Minh tướng tiến hành công kích phòng tuyến.

Thanh niên kia cười khổ nói:

- Dù cái phòng tuyến này lại kiên cố gấp năm ba lần cũng không ngăn nổi.

- Tâm huyết những năm nay uổng phí hết rồi.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Nhân tộc hao phí rất nhiều thời gian mới thành lập chiến tuyến đến một bước này.

Nhưng theo khi đại quân Minh giới phản công, tất cả mọi thứ đều hóa thành hư không.

- Cũng không thể nói như vậy, những năm nay Nhân tộc sở dĩ có thể uy chấn toàn bộ Thần Vực, phần lớn là bởi vì tài nguyên ở Minh giới.

Thanh niên kia lắc đầu,

- Ngươi không chú ý tới hiện tại dù Yêu tộc hay Ma tộc đều bị Nhân tộc chúng ta trấn áp không ngốc đầu lên được sao?

- Hiện tại cũng là thời điểm để các tộc giúp Nhân tộc chúng ta chia sẻ một hai.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói:

- Ta đi xem một chút.

- Ngươi muốn chết.

- Tiền bối tông môn của ta còn ở phía trước.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta đã nói với ngươi đại quân Minh giới đang tiến đến đây, ngươi bây giờ đi qua chính là muốn chết.

- Không có việc gì.

Diệp Hạo nói xong né cánh tay của người thanh niên kia bước đi về phía thành trì.

Đến bên dưới thành trì, Diệp Hạo bị một tướng sĩ ngăn trở.

- Dừng lại.

- Tiền bối tông môn của ta còn đang chỗ sâu trong Minh giới.

- Hiện tại ngươi chỉ có thể kỳ vọng bản thân tiền bối của ngươi đã trốn qua đến đây.

- Ta mang theo một cao thủ đến đây.

Diệp Hạo chỉ chỉ chiến khôi bên người.

Tướng sĩ nhìn chiến khôi thì chiến khôi lơ đãng toát ra một vòng uy thế.

- Ngươi bây giờ đi qua chỉ chịu chết.

- Ta xâm nhập một khoảng cách, nếu không tìm được, ta sẽ lập tức vòng trở lại.

Diệp Hạo nói.

Tướng sĩ kia trầm ngâm một chút nói:

- Ngươi mau đi, đợi khi đại quân Minh thú tới nơi này thì cao thủ cũng sẽ rút lui.

Diệp Hạo gật đầu một cái xuyên qua tầng tầng đám người chạy về chỗ sâu trong Minh giới.

Mấy canh giờ sau, hắn đột nhiên thấy được rậm rạp chằng chịt Minh thú.

Những Minh thú này nhìn qua không thấy bờ.

Diệp Hạo thấy làm sao cũng phải có vài ngàn vạn.

Thấy một màn này, hắn mới hiểu vì sao Nhân tộc từ bỏ phòng tuyến.

Không buông bỏ không được?

Căn bản ngăn không được.

Diệp Hạo nhìn lại nhánh đại quân này, lúc này mới phát hiện đen nghịt không có giới hạn.

Khi Diệp Hạo biến sắc đồng thời một thanh âm kinh nghi vang lên trong tai của hắn.

- Ngươi làm sao đi tới đây?

Sau một khắc, Diệp Hạo đã cảm thấy không gian bốn phía chuyển đổi, sau đó, hắn xuất hiện trong tiểu thế giới sáng lạng.

Bên trong tiểu thế giới này, linh lực nồng đậm vượt mức bình thường, so với động thiên phúc địa mà Diệp Hạo thấy còn muốn kinh diễm hơn.

- Ta tới minh giới lịch luyện.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

-A, tu vi ngươi vậy mà tăng lên đến mức độ này?

Lúc này, một thanh âm ngạc nhiên vang lên.

Không phải Chu Tổ thì là ai.

- Chu Tổ.

Diệp Hạo vội hành lễ.

Chu Tổ mỉm cười gật đầu một cái.

- Tiểu tử ngươi đi tới chỗ sâu Minh giới hẳn không phải tìm đến tư nguyên chứ?

Triệu Tổ cười híp mắt hỏi.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ xấu hổ:

- Chủ yếu là vì tôi luyện.

Nói đến đây, Diệp Hạo nhìn bốn phía một cái:

- Thành Tổ bọn họ đâu?

Sắc mặt Triệu Tổ chợt biến đổi.

Trong lòng Diệp Hạo lập tức có dự cảm xấu.

- Thành Tổ vẫn lạc.

Chu Tổ khẽ thở dài.

- Thành Tổ thế nhưng là Chuẩn Hoàng.

Diệp Hạo nhìn Chu Tổ hỏi vội.

- Lần này do ta chủ quan rồi.

Lúc này, Triệu Tổ lên tiếng.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Lúc đầu, ta cho rằng cao thủ xuất thế trong chỗ sâu Minh giới kia là Thần Hoàng đỉnh phong, thế nên ta mang theo bọn người Thành Tổ tiến về tập sát, lại không ngờ rằng đối phương là một cường giả nửa bước Đại Năng.

Triệu Tổ nói đến đây ánh mắt lộ ra vẻ áo não:

- Thành Tổ cùng hơn mười vị huynh đệ đều bị hao tổn.

Diệp Hạo trầm mặc.

Nửa bước Đại Năng.

Hắn biết rõ Đại Năng chính là tồn tại Cấm Kỵ.

Nửa bước Đại Năng cũng không phải Thần Hoàng đỉnh phong có thể ngăn trở.

Huống chi Triệu Tổ chưa chắc đã là Thần Hoàng đỉnh phong.

- Tiếp xuống Triệu Tổ ngài có kế hoạch gì?

Diệp Hạo trầm mặc thật lâu mới hỏi.

- Thông qua giao thủ cùng vị kia, ta chạm tới một bộ phận cấm kỵ bí ẩn, thời gian kế tiếp ta muốn bế quan đột phá đến nửa bước Đại Năng.

Triệu Tổ trịnh trọng nói.

Diệp Hạo không khỏi giật mình.

Triệu Tổ dĩ nhiên là Thần Hoàng đỉnh phong.

Nếu không làm sao dám nói lời này?

- Ngài có nắm chắc đột phá không?

- Không biết.

- Ta chỗ này có một thiên Niết Bàn thuật, không biết có thể giúp được ngài hay không?

Diệp Hạo nói xong mở tay phải ra.

Theo Diệp Hạo vận chuyển Niết Bàn thuật, trong lòng bàn tay hắn dần dần xuất hiện một chữ viết xa xưa.

Triệu Tổ nhìn chằm chằm chữ trong lòng bàn tay Diệp Hạo.

Đi qua khoảng mười mấy hơi thở, toàn thân hắn tuôn ra từng luồng hỏa diễm.

Diệp Hạo không khỏi mở to hai mắt.

Hắn vẫn trong thời khắc sinh tử mới lĩnh ngộ, Triệu Tổ lại chỉ cần mười mấy hơi thở đã thấu triệt.

Lúc này, Thần Vương phụ cận nhao nhao xông tới.

- Triệu Tổ đang Niết Bàn.

- Đang ngao luyện tạp chất thể nội.

- Đến mức độ này thoát thai hoán cốt là không thể, nhưng lại có thể gia tăng tiềm năng Triệu Tổ đến trình độ nhất định.

- Nếu thế, khả năng Triệu Tổ đặt chân đến nửa bước Đại Năng càng lớn.

Những Thần Vương này không người nào không phải hạng người kinh diễm.

Bởi vậy, bọn họ cực kỳ rõ ràng tình huống lúc này của Triệu Tổ.

Thời gian cứ như vậy đi qua.

Cũng không biết qua bao lâu, Triệu Tổ mới mở hai mắt ra.

Hắn tinh tế cảm thụ thể nội một chút, khóe miệng lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ:

- Thân thể của ta trong sáng không một hạt bụi, càng nắm chắc đặt chân đến nửa bước Đại Năng.

Nói xong, Triệu Tổ nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói:

- Diệp Hạo, ta thiếu ngươi một nhân tình.

Diệp Hạo nói gấp:

- Tiền bối người đang nói gì vậy? Người cho vãn bối nhiều trợ giúp như vậy, vãn bối chỉ vì ngươi làm một chuyện nhỏ thôi.

Triệu Tổ nhìn thấy Diệp Hạo như vậy cũng không có tiếp tục đề tài này.

- Diệp Hạo, ngươi không ngại ta truyền thụ Niết Bàn chi thuật cho bọn người Chu Tổ chứ?

- Không.

Diệp Hạo đâu có để ý.

Những Thần Vương này năm đó người nào không cho Diệp Hạo chỗ tốt?

- Còn không tạ ơn Diệp Hạo.

Triệu Tổ quét mắt đám Chu Tổ.

- Bản Niết Bàn thuật này có thể để các ngươi thuế biến bản chất, tương lai tăng thêm một hai cái cảnh giới vẫn không có vấn đề gì.

Nghe được Triệu Tổ nói thế, đám người Chu Tổ vội vàng ngỏ ý cảm ơn Diệp Hạo.

Diệp Hạo vội vàng nhảy qua một bên.

- Tiền bối, các ngươi làm vậy sẽ khiến ta tổn thọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận