Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2353: Lịch Luyện

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Diệp Hạo làm sao không hiểu Triệu Vị Ương cố ý ném hắn vào chỗ này.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua bốn phía, nào còn thấy thân ảnh của nàng ta.

Có thể đoán ra Triệu Vị Ương đang núp trong bóng tối.

Bất quá bây giờ hắn không có thời gian xoắn xuýt vấn đề này, bởi vì Minh Thú ở xung quanh đang lao đến chỗ hắn.

Đám Minh thú này hơn mấy vạn, tin tức tốt duy nhất chính là không có Sinh Thần cảnh.

- Cửu Dương Thần Quyền.

Diệp Hạo thúc dục Cửu Dương Thần Công như đạn hạt nhân bắn nổ đám Minh thú này.

Mỗi một quyền đều tiễn đưa mấy trăm Minh thú.

Một quyền!

Mười quyền!

Trăm quyền!

Đợi đến lúc Diệp Hạo đánh ra quyền thứ 101 cả đàn Minh thú đều vẫn lạc.

- Cửu Dương Thần Công bổ sung năng lượng quá tốt đến nổi Vạn Cổ Bất Diệt Quyết cũng không sánh bằng.

Lúc này thân ảnh Triệu Vị Ương xuất hiện bên cạnh Diệp Hạo cười híp mắt nói.

- Đây cũng là lý do vì sao ta thích vận dụng Cửu Dương Thần Công.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

- Cửu Dương Thần Công gần với Thần Hoàng cao giai, vận dụng trong Thần Vực vẫn có chút phiêu lưu.

Triệu Vị Ương nhìn Diệp Hạo nói.

- Ta cảm thấy bình thường ngươi vận dụng Vạn Cổ Bất Diệt Quyết là được.

- Vạn Cổ Bất Diệt Quyết đã tăng tới Thần Hoàng sơ kỳ.

- Đó còn nhìn vào tâm tình của ngươi.

Triệu Vị Ương sau đó nói.

- Dù sao mạch chúng ta không cần sợ ai.

Triệu Vị Ương hoàn toàn có tư cách nói như thế.

Triệu Tổ hiện tại là Thần Hoàng đỉnh phong, qua một đoạn thời gian nữa sẽ tiến đến nửa bước Đại Năng.

Đụng chạm đến ranh giớ cấm kỵ.

Dù Hoàng cấp thế lực cũng không dám trêu chọc.

- Dọn dẹp chiến trường, chúng ta rời đi.

Triệu Vị Ương nói tiếp.

Diệp Hạo vung tay lên thu thi thể đám Minh thú vào tiểu thế giới.

Toàn thân Minh thú đều là bảo vật.

Đây đều là tài nguyên.

Đợi đến lúc Diệp Hạo thu thập xong hắn phát hiện không gian bốn phía đang chuyển động, sau đó hắn kinh ngạc phát hiện mình xuất hiện phía trên một chi Minh tướng đại quân.

- Nhân tộc.

- Một nhân tộc nho nhỏ mà dám xông vào nơi này? Hắn chán sống rồi.

- Giết.

Diệp Hạo nhìn mấy đầu lĩnh Minh tộc mở miệng nói.

- Các ngươi cũng phải có bản lãnh này đã.

Diệp Hạo nhìn ra mấy đầu lĩnh đều là cường giả Sinh Thần cấp.

Nhưng đều là Sinh Thần sơ kỳ.

Như vậy cần gì phải sợ?

Diệp Hạo như lang như sói nhập vào bầy dê đại khai sát giới.

Vài đầu lĩnh Sinh Thần cảnh liều mạng ngăn cản lại bị sinh sinh đánh chết.

Chi tướng sĩ Minh tộc thấy một màn như vậy nào dám ra tay nữa.

Nhìn thấy tướng sĩ Minh tộc chạy tứ tán Diệp Hạo vận dụng trận đạo vây khống cả khu vực, sau đó bắt đầu điên cuồng giết chóc.

Không qua bao lâu đám tướng sĩ này đều vẫn lạc trong tay Diệp Hạo.

- Ngươi thật là một tên tàn bạo.

Triệu Vị Ương cười hì hì xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

- Năng lượng trong cơ thể ta còn thừa cũng không còn nhiều.

Diệp Hạo cảm thấy vẫn phải nên nói trước cho Triệu Vị Ương một tiếng.

- Ta biết rồi.

Triệu Vị Ương cười đáp.

Diệp Hạo lúc này mới động thủ thu thập tàn cuộc.

Đợi đến lúc quét dọn xong chiến trường Diệp Hạo nhìn qua nói với Triệu Vị Ương.

- Chúng ta bây giời đi đâu?

- Đi đâu? Đương nhiên là tiếp tục chiến đấu.

Trên mặt Triệu Vị Ương lộ ra vẻ giảo hoạt.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức biến.

Sau một khắc hắn phát hiện mình đang đứng giữa hai đại quân Minh tộc đang giằng co.

Hai đại quân Minh tộc ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có một chút hoang mang.

Chuyện gì đây?

Tiểu tử này xuất hiện ở đây để hòa giải à?

Bất quá một nhân tộc như ngươi xuấ hiện ở đây thích hợp sao?

- Ta nói tới nhầm chỗ, các ngươi tin không?

Diệp Hạo cẩn thận từng li từng tí nói.

Đáp lại Diệp Hạo chính là một trọng chùy.

Diệp Hạo lắc mình tránh né.

- Ta không hề có địch ý đối với các ngươi.

Diệp Hạo chân thành nói.

Đáp lại Diệp Hạo chính là một cự chùy.

Mắt thấy cự chùy chuẩn bị nện vào đầu Diệp Hạo, hắn đưa một tay lên tiếp nhận.

Minh tướng kia trợn lồi cả mắt.

- Ngươi… ngươi.

- Rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.

Nói xong, Diệp Hạo tung một quyền đánh vào lồng ngực tên kia.

Hắn thậm chí còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm đã bị đánh thành mảnh vỡ.

- Tiểu tử này giết Thống lĩnh.

- Vì Thống lĩnh báo thù.

- Giết.

Đám tướng sĩ vọt tới Diệp Hạo.

Diệp Hạo thấy thế, thể nội hắn nháy mắt dâng lên chấn động ngập trời.

Cửu Dương thần quyền!

Diệp Hạo giống như một tên sát thần không ngừng xuyên qua chi tướng sĩ này.

Chỉ trong vòng mười mấy hơi thở, đám tướng sĩ đã hao tổn hơn một phần ba.

Chi tướng sĩ còn lại thấy thế quay đầu chạy trối chết.

Nói đùa?

Dựa theo tốc độ giết chóc của Diệp Hạo bọn họ đi lên cũng là nộp mạng.

Diệp Hạo đương nhiên cũng chú ý thấy chi tướng sĩ kia bỏ trốn.

Bất quá hắn không thèm ngăn cản.

Nhưng hắn không ngờ, đám kia lại bị một cỗ lực lượng vô hình đẩy tới chỗ mình.

Thấy một màn này, mặt Diệp Hạo đen lại.

Hắn làm sao không biết Triệu Vị Ương giở trò quỷ.

- Cô muốn cạo chết ta à?

Diệp Hạo hô lớn.

- Ta đang ép ngươi tới cực hạn.

Thân ảnh Triệu Vị Ương xuất hiện cười nói.

- Cô không sợ ta bị cạo chết?

Diệp Hạo cạn lời.

- Ngươi có thể chết mới lạ.

Triệu Vị Ương ha ha cười nói.

Triệu Vị Ương biết rõ Diệp Hạo tu luyện Vạn Cổ Bất Diệt Quyết.

Như vậy dù vẫn lạc cũng sẽ phục sinh.

Hơn nữa toàn bộ quá trình nàng cũng ở đây, Diệp Hạo đến cực hạn nàng sẽ ra tay.

Phải biết trên người Diệp Hạo ngay cả thương thể còn chưa có.

Đợi đến lúc Diệp Hạo giết chết hai nhánh Minh tướng xong, hắn co quắt ngồi dưới đất.

- Ta không được rồi.

Triệu Vị Ương lại cười cười, tiếp đó hai tay tìm tòi về nơi xa, sau một khắc Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện nàng ta đang khống chế hơn vạn Minh thú lại đây.

- Ngươi… ngươi.

Hiện tại Diệp Hạo là nỏ hết đà, đâu thể đối phó với hơn vạn Minh thú này.

Bởi vậy một trận này Diệp Hạo đánh rất gian nan, lại đánh chến 3000 Minh thú rồi bị trọng thương, nếu không phải do Triệu Vị Ương xuất thủ, hắn hơn phân nửa đã vẫn lạc.

- Tỷ, ta gọi cô một tiếng tỷ tỷ có được không?

Diệp Hạo nuốn một viên Liệu Thương Đan xong hữu khí vô lực nói.

- Ngươi vốn nên gọi ta là tỷ tỷ rồi.

Triệu Vị Ương cười khanh khách đáp.

- Bất quá chiến lực của ngươi thật vượt qua dự liệu của ta.

Diệp Hạo không thèm trả lời.

- Chờ thương thể của ngươi khỏi rồi chúng ta tiếp tục.

- Như vậy sẽ chết người đấy.

- Có ta ở đây, không chết được đâu.

Sau đó Diệp Hạo bắt đầu cảm nhận được cái gì gọi là luyện ngục.

Bởi vì hắn hàng ngày đều trong chiến đấu.

Lần nào Triệu Vị Ương cũng phải dồn Diệp Hạo đến cực hạn mới bằng lòng bỏ qua.

Cứ như vậy qua hơn nửa năm cho đến một ngày Diệp Hạo bị một cao thủ Thần Vương cùng 10 Hợp Thần vây công.

Nhìn đám cao thủ này Diệp Hạo ý thức được bọn họ bị người theo dõi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận