Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2357: Nữ Thần Tôn Tử Mặc

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tôn Tử Mặc mắt ngọc mày ngài, tiên tư xuất trần, nghiêng mắt nhìn Diệp Hạo một cái, im lặng không nói.

Lúc này trên mặt Tôn Tử Mặc nở nụ cười nhàn nhạt lên tiếng

-Vị tiền bối này, chuyện xảy ra ta cũng đã hiểu.

Nghe vậy sắc mặt trung niên kia biến đổi, hắn đang muốn nói gì thì trong tai vang lên một đạo truyền âm

-Vị tiền bối này, vừa rồi một vị Sinh Thần cảnh cao giai Trưởng lão đã nói cho ta biết, cho dù hắn cũng nhìn không thấu tu vi vị đả thương công tử nhà ngươi.

Con ngươi trung niên kia hung hăng co rụt lại.

- Tu vi vị kia nếu là Sinh Thần cảnh đỉnh phong, dựa vào thực lực Tô gia các ngươi còn có thể trêu chọc được, nhưng ai có thể cam đoan mạch tộc bọn họ không có Hợp Thần cường giả

Tôn Tử Mặc dừng lại một chút nói tiếp.

-Mà lỡ như bản thân vị này là cường giả Hợp Thần thì sao?

Lời kế tiếp Tôn Tử Mặc chưa hề, nhưng ý nghĩ lại rõ ràng cực kỳ.

Trung niên kia trầm mặc một hồi nói.

- Chuyện này đến đây kết thúc.

Quẳng xuống câu này rồi ôm lấy thanh niên kia rời đi giống như chạy trốn.

Tôn Tử Mặc lúc này mới đi tới bên cạnh Diệp Hạo

-Không biết vị công tử này xưng hô như thế nào?

-Triệu.

Diệp Hạo phun ra một chữ.

-Thì ra là Triệu công tử

Tôn Tử Mặc nhìn Diệp Hạo, đáy mắt lộ ra một tia tinh mang.

Mà lúc này Tôn Tử Mặc phát hiện mình nhìn không thấu tu vi của hắn.

-Vị này chẳng lẽ là Tử Thần cảnh cao giai?

Tôn Tử Mặc thầm nghĩ trong lòng.

Phải biết Tôn Tử Mặc đã là Tử Thần cảnh tầng sáu.

Cùng cấp ngoài người đứng đầu ra, nàng cũng không phải kẻ yếu.

-Tam thúc, ngươi có thể nhìn thấu tu vi hắn không?

Tôn Tử Mặc truyền âm hỏi hộ đạo giả nàng.

-Trên người hắn mặc pháp y ngăn cách thần niệm theo dõi.

Tôn Tử Mặc không khỏi sinh nảy sinh hứng thú đối với Diệp Hạo.

Muốn ngăn cách thần niệm cường giả Sinh Thần cấp nhìn trộm chỉ cần dùng đến bí ngân Sinh Thần cấp.

Nhưng loại vật liệu như bí ngân này biết bao trân quý?

Cần thiết lãng phí trên một bộ y phục à?

-Tử Mặc gặp qua Triệu công tử.

Tôn Tử Mặc nói xong thi lễ với Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo thản nhiên đón nhận thi lễ của Tôn Tử Mặc.

Cho dù thân phận hay tư lịch cá nhân, mình cũng đáng được nhận một lễ này của Tôn Tử Mặc.

-Còn chưa thỉnh giáo Triệu công tử đến từ nơi nào?

Lúc này từ trong đại sảnh một tử bào thanh niên đi ra.

Vừa nhìn liền biết không phải hạng đơn giản.

Hắn chắp hai tay sau lưng, trên trán tỏa ra khí tức cao quý.

-Ta đến từ đâu quan trọng lắm à?

Diệp Hạo nhìn thanh niên áo bào tím một cái, hỏi.

-Nói chuyện úp úp mở mở như vậy làm gì?

Thanh niên áo bào tím lạnh lùng quát lớn.

-Sùng Minh, vả miệng.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Tuân mệnh.

Nho Sùng Minh nói xong liền như ma ảnh xuất hiện bên cạnh tử bào thanh niên, sau đó một tay giữ lấy đầu hắn, một tay tát vào mặt hắn.

Ba!

Ba!

Hai bên mặt thanh niên bị đánh sưng.

-Ngươi biết ta là ai không ?

Thanh niên áo bào tím nghiến răng nghiến lợi nói.

Đáp lại hắn chính là một bàn tay.

Một tát này đã đánh gãy hai cái răng cửa của hắn.

-Triệu công tử.

Tôn Tử Mặc có chút nóng nảy

-Phụ thân Lưu Hằng là Thành chủ Cố Thủy thành.

- Thành chủ Cố Thủy thành.

Diệp Hạo vuốt cằm suy nghĩ một chút nói,

-Vậy thì tát mạnh thêm chút cho ta.

Tôn Tử Mặc lập tức ngẩn người.

Vốn dĩ nàng cho rằng Diệp Hạo muốn dừng tay.

Ai có thể nghĩ tới Diệp Hạo lại không quan tâm.

Cần quan tâm sao?

Cố Thủy thành cũng không phải đại thành, nếu không Diệp Hạo sao lại thể không biết.

Thành chủ như vậy tám phần chỉ đến Sinh Thần cảnh, tu vi như vậy Diệp Hạo làm sao quan tâm?

Ba!

Ba!

Ba!

Rất nhanh Lưu Hằng đã bị quất thành đầu heo.

Thấy cảnh này, Tôn Tử Mặc có chút không đành lòng nhìn.

Nhưng nàng cũng không có ngăn cản.

Bởi vì nàng mơ hồ ý thức được Diệp Hạo không đơn giản?

-Được rồi.

Diệp Hạo lên tiếng.

Nho Sùng Minh lúc này mới ngừng lại, hắn tiện tay ném Lưu Hằng qua một bên

-Muốn báo thù, cứ tới.

Không thể không nói giờ khắc này Nho Sùng Minh rất phách lối.

Nhưng mà ai bảo người ta có khả năng có điều kiện đó chứ ?

Tu vi Hợp Thần cảnh tầng thứ bảy là Hợp Thần cảnh cao giai.

Ánh mắt Lưu Hằng nhìn Nho Sùng Minh tràn đầy dữ tợn.

-Bây giờ ta nói cho ngươi biết, ngươi chính thức kết thúc.

Lưu Hằng tàn bạo nói

-Cha ta Lưu Hùng là tồn tại Hợp Thần cảnh.

-Hợp Thần cảnh thì có thể dọa ta?

Nho Sùng Minh không khỏi cười đáp lại.

Hợp Thần cảnh cũng có phân cấp.

Dựa vào tu vi Nho Sùng Minh, Hợp Thần cảnh sơ kỳ thì một bạt tay đã có thể đánh chết.

-Ngoại công ta là Lục trưởng lão Ngự Trận các.

-Ngự Trận các?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra hứng thú.

-Ngươi nói Vương cấp thế lực Ngự trận Tổng các?

-Còn ai khác chứ.

Lưu Hằng còn tưởng rằng Diệp Hạo sợ hãi

-Ngươi bây giờ quỳ xuống cầu xin tha thứ còn kịp.

-Thuộc hạ của ta đã đánh ngươi thành đầu heo rồi, quỳ xuống xin lỗi chắc chưa đủ thành ý đâu.

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

-Làm sao có thể?

Lưu Hằng nghe được Diệp Hạo nói như vậy cảm thấy hắn chuẩn bị nhận túng,

-Ngoại trừ việc đó còn phải phải phế tu vi thuộc hạ ngươi.

Nói đến đây ánh mắt Lưu Hằng rơi trên người Triệu Vị Ương .

Triệu Vị Ương đeo một tầng lụa mỏng, che đậy dung nhan tuyệt thế của nàng.

Nhưng Lưu Hằng chỉ nhìn vóc dáng đã có thể đoán ra nàng là một mỹ nữ thiên kiều bá mị đại.

-Ngươi còn phải đưa thị nữ của mình cho ta?

Trên mặt Diệp Hạo lộ vẻ kinh ngạc.

-Ngươi xác định?

-Ta xác định.

Lưu Hằng lạnh lùng nói.

-Ngươi muốn chết

Mắt phượng Triệu Vị Ương toát ra một vòng hàn mang, sau đó đưa tay liền đánh nát nhục thân Lưu Hằng.

Linh hồn Lưu Hằng vừa muốn chạy trốn đã bị Triệu Vị Ương giam giữ.

Triệu Vị Ương vẫy vẫy tay triệu hoán linh hồn Lưu Hằng đến trong tay nàng.

-Ta mà ngươi cũng dám trêu đùa?

Triệu Vị Ương mày ngài mắt phượng phóng ra tia thần mang lạnh như băng.

-Ngươi giết ta, ngoại công ta sẽ không bỏ qua ngươi.

Lưu Hằng thấp thỏm lo âu mà quát.

Diệp Hạo nhìn Lưu Hằng một cái thấp giọng nói

-Trước đó vị này vừa mới chém giết một tôn Thần Vương đó.

Sắc mặt Lưu Hằng không khỏi biến.

-Ngươi gạt ta.

Ngay sau đó Lưu Hằng mở miệng quát.

-Ngươi cảm thấy lúc này ta lừa ngươi còn ý nghĩ gì.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói

-Vừa mới tát vào ngươi mặt chính là Đông Vực Nho Sùng Minh, chắc ngươi có nghe cái tên này nhỉ?

-Hợp Thần cảnh trung giai Nho Sùng Minh?

Tâm thần Lưu Hằng run lên.

-Xem ra ngươi có nghe qua a.

Diệp Hạo lại nói tiếp.

-Còn có, tên đầy đủ của ta là Triệu Thiên.

-Triệu Thiên?

Ánh mắt Lưu Hằng lộ vẻ nghi hoặc.

- Chấp Pháp Sứ Trận đạo Tổng các.

Diệp Hạo nhắc nhở.

Sắc mặt Lưu Hằng trở nên trắng bệch.

Ai dám trêu chọc Chấp Pháp Sứ Trận đạo tổng các?

Cho dù Thiếu các chủ Ngự Trận các cũng không dám a?

Lúc này, hắn đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện.

Vừa rồi Diệp Hạo nói giam cầm linh hồn hắn là một nữ Thần Vương?

-Bản thân vừa mới đùa giỡn một nữ Thần Vương?

Nghĩ tới đây, sắc mặt Lưu Hằng xanh mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận