Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2367: Dương Nghiên Tiêu Chuẩn

- Nếu là tù nhân thì nên có giác ngộ của tù nhân.

Diệp Hạo nói đến đây thì nhìn hướng Khương Phi Minh

- Khương công tử, ta nói đúng không?

Nghe vậy Khương Phi Minh cười khổ nói.

- Vị công tử này, phía sau Hồ Thiên chính là Hồ gia.

- Cái Hồ gia nào?

Nghe được Diệp Hạo hỏi như vậy Khương Phi Minh có một loại xúc động mộng bức. Hóa ra ngươi còn không biết bối cảnh người ta?

Không biết bối cảnh ngươi mẹ nó cũng dám hạ sát thủ?

- Sa Hà thành Hồ gia.

Diệp Hạo ồ một tiếng.

Sa Hà thành Hồ gia Diệp Hạo cũng biết. Đây là một thế lực Hợp Thần cấp đỉnh tiêm.

- Bất quá cho dù là công tử thế lực vương cấp lại như thế nào? Đã giết thì đã giết.

Khương Phi Minh kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Ta nói bối cảnh Hồ Thiên, ngươi ồ một tiếng có ý tứ gì?

Lữ Hàn Yên hướng Diệp Hạo chạy tới,

- Triệu công tử, ngươi hãy nhanh đi một chút đi.

- Nếu ta đi ngươi làm sao bây giờ?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Cái này ngươi không cần lo.

Lữ Hàn Yên trầm mặc một chút liền nói.

- Triệu công tử, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo hộ Ngũ Sắc tông chu toàn.

Khương Phi Minh lúc này trịnh trọng nói,

- Nghiêm ngặt mà nói thì Hạo Nhiên Chính Khí Tông chúng ta và Ngũ Sắc tông còn có quan hệ sâu xa đây.

Diệp Hạo cười cười nói.

- Không sao, Hồ gia không dám tìm ta gây khó dễ

- Ta cảm thấy ngươi nên suy tính đề nghị Lữ tiểu thư một chút.

Khương Phi Minh nghiêm túc nói. Đệ tử dòng chính thế lực vương cấp Thần Vực Khương Phi Minh cơ hồ đều biết. Nhưng mà nam tử trước mắt lại cực kỳ lạ lẫm. Bởi vậy Khương Phi Minh vô thức cảm thấy Diệp Hạo không có bao nhiêu bối cảnh.

- Ngươi mở tiệc trà của ngươi là được.

Diệp Hạo nói xong thì nhặt lên túi càn khôn Hồ Thiên đi đến một góc, mà ở nơi hẻo lánh kia, Triệu Vị Ương đang ăn mứt hoa quả hoa quả. Triệu Vị Ương lật Diệp Hạo một cái,

- Ngươi dù sao cũng là cao thủ Sinh Thần cảnh, khi dễ một gia hỏa Tử Thần cảnh, có cảm giác thành công sao?

- Bại hoại như vậy cho dù là Chân Thần cảnh ta cũng sẽ động thủ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Mứt hoa quả này không tệ.

Triệu Vị Ương chỉ mứt hoa quả bên trong một cái mâm đựng trái cây.

- Ngươi lấy thêm cho ta đi.

Diệp Hạo gật đầu một cái liền hướng về Khương Phi Minh hô,

- Khương công tử, ngươi tới đây một chút.

Khương Phi Minh còn chưa ngồi xuống đã đi tới bên người Diệp Hạo,

- Triệu công tử, có chuyện gì?

- Bằng hữu của ta rất thích ăn mứt hoa quả này, ngươi nơi này còn có bao nhiêu hàng tồn, đều cho ta đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Mặt Khương Phi Minh lập tức xanh mét.

Mẹ nó!

Ngươi gọi ta chỉ vì chuyện này?

Thị nữ bốn phía lui tới ngươi không biết hô?

Ngươi mẹ nó gọi ta chủ nhân tiệc trà này làm gì?

- Tiểu Thiến, ngươi đi hậu trù nhìn xem.

Mặt Khương Phi Minh đen lên cùng một thị nữ đi tới nói xong câu đó quay người liền rời đi. Người thị nữ kia vội vàng liền đi tới hậu trù.

- Hàm Yên, ta cảm thấy ngươi cần cùng vị kia bảo trì một chút khoảng cách.

Điêu Sướng nhìn Diệp Hạo liếc mắt liền thấp giọng nói.

- Đúng vậy, Hàm Yên, gia hỏa này căn bản chính là cuồng đồ.

Dương Nghiên rất tán thành gật gật đầu nói.

- Thân phận Khương Phi Minh bực nào? Tương lai có khả năng chấp chưởng Hạo Nhiên Chính Khí Tông, cho dù là Điêu công tử cũng không dám bất kính như vậy, thế nhưng ngươi xem một chút hắn làm cái gì? Vậy mà để Khương Phi Minh đi đưa mứt hoa quả? Hắn cho rằng hắn là ai?

Lữ Hàn Yên trầm mặc không nói. Kỳ thật nàng cũng cảm thấy Diệp Hạo quá ngông cuồng một chút. Phải biết cho dù Chân Long cũng không dám làm như vậy. Diệp Hạo dựa vào cái gì?

Kỳ thật Lữ Hàn Yên như thế là hiểu lầm Diệp Hạo. Diệp Hạo chính là chấp pháp sứ Hạo Nhiên Chính Khí Tông, tồn tại gần với tông chủ. Để Khương Phi Minh làm chút việc thì thế nào?

Còn nữa Diệp Hạo đối vớ Khương Phi Minh còn có thiên đại ân tình. Nếu không phải là Diệp Hạo gật đầu Khương Phi Minh nào có tư cách tu hành bản Hạo Nhiên Chính Khí Quyết không thiếu sót, lại càng không cần phải nói Diệp Hạo còn cần hướng dẫn qua Khương Phi Minh tu hành. Sau khi Khương Phi Minh trở lại vị trí rất nhanh liền điều chỉnh tâm tính, hắn thả con săn sắt, bắt con cá rô trình bày một chút cái nhìn hắn đối với đại đạo, xong một vài thiên tài trong sân nhao nhao phát biểu cái nhìn của mình. Rất nhiều tu sĩ vì sao nóng lòng tham gia tiệc trà

Đầu tiên, có thể giao lưu tâm đắc; thứ hai, có thể giải quyết vấn đề; thứ ba, có thể gia tăng nhân mạch. Bất quá Diệp Hạo đối với mấy tu sĩ này giao lưu lại không có hứng thú chút nào. Bởi vì ở hắn nhìn những tu sĩ này giao lưu ở vào giai đoạn nông cạn. Cho nên Diệp Hạo trừ uống rượu ra chính là cùng Triệu Vị Ương nhỏ giọng nói chuyện phiếm. Lữ Hàn Yên lại không có bao nhiêu tâm tư lắng nghe, bởi vì nàng lo lắng cao thủ Hồ gia sẽ hàng lâm. Cũng may đợi đến tiệc trà kết thúc Hồ gia cao thủ vẫn không có hiện thân.

- Triệu công tử, ngươi rời Huyền Quy thành đi.

Cửa ra vào tiểu trúc Lữ Hàn Yên nghiêm túc nói.

- Nói cho ngươi viếtbối cảnh ta rất sâu, ta căn bản không quan tâm Hồ gia.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi khoác lác.

Dương Nghiên không nhìn nổi.

Diệp Hạo đánh giá Dương Nghiên một cái,

- Vóc dáng rất khá.

Dáng người Dương Nghiên thật là không tệ. Có lồi có lõm, dáng vẻ thướt tha mềm mại. Cho dù à Lữ Hàn Yên cũng kém ba phần. Khuôn mặt Dương Nghiên lập tức trầm xuống,

- Mời ngươi tự trọng.

- Chỉ đùa một chút.

- Triệu công tử, có chút trò đùa vẫn không được tùy tiện mở lời mới tốt.

Điêu Sướng lúc này chậm rãi nói.

- Dương Nghiên là đạo lữ của ngươi sao?

Diệp Hạo chỉ Dương Nghiên hỏi.

Diệp Hạo hỏi vấn đề này để Điêu Sướng một trận xấu hổ. Điêu Sướng không phải không biết Dương Nghiên một mực ưa thích bản thân, nhưng mà Điêu Sướng lại cảm thấy thân phận Dương Nghiên không xứng với hắn. Thế nhưng Điêu Sướng lại không muốn uổng phí bỏ qua Dương Nghiên. Hắn nghĩ chính là để Dương Nghiên làm cơ thiếp của hắn. Vấn đề là Dương Nghiên dù sao cũng là cháu ruột một đại thế gia, làm sao có thể làm cơ thiếp cho hắn đây?

Bởi vậy Điêu Sướng một mực treo Dương Nghiên để đó.

- Chúng ta là bạn rất thân.

Điêu Sướng trầm ngâm một chút liền nói.

- Vậy ta có thể truy cầu Dương Nghiên sao?

Diệp Hạo thông minh hạng gì, liếc mắt liền nhìn ra ý đồ của Điêu Sướng.

- Dương Nghiên ta muốn gả cũng phải gả cho dạng tiềm long giống Điêu công tử này.

Dương Nghiên lạnh nhạt nói.

- Chân Long ngươi gả không?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Ngươi không phải là nói nhảm sao?

Dương Nghiên tức giận nói.

- Chân Long chính là nhân vật mạnh mẽ hơn tiềm long. Tiềm long có thể đặt chân Thần Vương cảnh hay không ai cũng không thể cam đoan, còn nữa dù đặt chân Thần Vương cảnh cũng không đi được bao xa. Nhưng mà Chân Long thì một trăm phần trăm có thể đặt chân Thần Vương cảnh, còn có ở Thần Vương cảnh cũng có thể đi càng xa. Bởi vậy trừ phi đầu bị nước vào, nếu không làm sao có thể không gả?

- Nếu Chân Long để cho ngươi làm cơ thiếp thì sao?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Cơ thiếp?

Dương Nghiên trầm mặc một chút liền nói,

- Gả? Tội gì mà không gả?

- Cơ thiếp Chân Long còn có giá trị hơn chính thê tiềm long được không?

- Vậy nếu là thiếu niên chí tôn thì sao?

- Ngươi cảm thấy thiếu niên chí tôn khả năng vừa ý ta sao?

Dương Nghiên vô ngữ nói,

- Cho dù là nữ tử cấp bậc Chân Long thì thiếu niên chí tôn đều coi thường.

- Đúng vậy, ta nghe nói Hỏa Ly của Hỏa Phượng nhất tộc, đích hệ tử tôn Chuẩn Hoàng thế gia, kết quả Diệp Đan nói cự tuyệt liền cự tuyệt.

Điêu Sướng chậm rãi nói.

- Toàn bộ Thần Vực hiện tại xuất hiện thiếu niên chí tôn chỉ có hai vị.

Dương Nghiên nói xong, trong mắt lộ ra tia sáng

- Một người là đan đạo tổng các Diệp Đan, một người là trận đạo tổng các Triệu Thiên, đáng tiếc ta cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua
Bạn cần đăng nhập để bình luận