Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2384: Lũ Lụt Xông Miếu Long Vương

Vô luận đệ tử quyền quý tới nơi nào cũng không thể yên ổn?

Bởi vậy Khương Phi Minh trước tiên đã đến Hạo Nhiên thành. Chỉ là dù à lấy thân phận Khương Phi Minh nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ không cho hắn mặt mũi. Thực lực Hạo Nhiên Chính Khí Tông đối với thế lực Vương cấp khác không có ưu thế gì. Thần Vương duy nhất trấn giữ còn là một Long Tượng như mặt trời sắp lặn. Mà Vương cấp tông môn khác đã có Vương cấp trung cấp, Vương cấp cao giai, thậm chí Vương cấp đỉnh phong tồn tại, bởi vậy thời điểm những dòng chính truyền nhân Vương cấp tông môn này tùy ý làm bậy thì Khương Phi Minh rất khó ngăn cản. Loại trường hợp này, thế hệ trước không thể ra tay. Chỉ có dựa vào Khương Phi Minh. Nhưng mấu chốt của vấn đề là Khương Phi Minh cũng không phải đối thủ của người ta.

- Ngày mai sẽ là thời gian Tư Mã công tử tổ chức tiệc trà, cũng không biết Diệp Hạo Viêm Hoàng tông có dám hiện thân hay không?

- Ngươi cảm thấy Diệp Hạo dám hiện thân sao? Hiện thân mà nói không sợ bị đánh chết?

- Phía sau Tư Mã Như Long chính là Chuẩn Hoàng thế gia, dù Diệp Hạo có cường ngạnh cũng không dám đắc tội Tư Mã thế gia?

- Các ngươi không có chú ý tới Tư Mã Như Long sở dĩ lựa chọn Hạo Nhiên thành chính là vì nhục nhã Viêm Hoàng tông à?

- Nếu lần này Diệp Hạo không hiện thân, Viêm Hoàng tông sẽ trở thành một trong những tông môn bị người ta xem thường.

Bên trong tửu lâu, một nữ tử áo vàng nghe tu sĩ bốn phía thảo luận trong mắt lộ ra một tia sát khí lạnh như băng. Bất quá nàng vẫn nhẫn nại nghe tiếp.

- Ha ha, Diệp Hạo căn bản chính là tên chuột nhắt nhát gan.

Một thanh niên cẩm bào gõ bàn một cái lạnh lùng nói.

- Các hạ, những năm này Diệp Hạo chưa từng sợ ai, bây giờ nói loại lời này hơi sớm.

Một đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông tỏ ra thần sắc không vui nói. Người nào không biết Diệp Hạo đi ra từ Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông tự nhiên muốn giữ gìn danh dự cho Diệp Hạo.

- Diệp Hạo nếu không phải là tên chuột nhắt nhát gan vì sao đến bây giờ còn không dám đáp lại?

Thanh niên cẩm bào kia cười lạnh nói.

Một đạo hàn quang ẩn hiện. Sau một khắc, một chuôi trường kiếm lạnh như băng đã để ngang trên cổ hắn.

- Có gan ngươi lập lại lời vừa rồi lần nữa?

Thanh niên cẩm bào kia nhìn xem nữ tử áo vàng trước mặt cười ha ha,

- Ngươi biết ta là ai sao?

Thanh niên cẩm bào không sợ hãi. Tựa hồ căn bản cũng không để ý nữ tử áo vàng sẽ giết hắn.

- Ta chỉ biết rõ ngươi bây giờ là tù nhân của ta.

Nói đến đây thần binh trong tay, nữ tử áo vàng nhẹ nhàng vạch một cái, cổ thanh niên cẩm bào liền vụt vụt chảy ra máu tươi, lúc này trên mặt của hắn toát ra thần sắc kinh khủng. Bởi vì hắn cảm nhận được sinh mạng đang trôi qua. Kiếm ý kinh khủng đang điên cuồng cắn nuốt sinh mệnh hắn. Hắn biết mình phải bỏ mạng.

- Nàng làm sao dám?

- Kim Bưu là tam vương tử của Kim Lân vương triều nha.

- Một tôn tiềm long.

- Lần này Kim Lân vương triều muốn bạo động.

Người đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông kia thấy một màn như vậy vội vàng liên lạc Khương Phi Minh. Mà trong khi Khương Phi Minh vội chạy tới thì một lão giả từ trong bóng tối đi ra.

- Ngươi đáng chết, biết không?

Lão giả nhìn qua nữ tử áo vàng nói.

Nữ tử áo vàng lạnh lùng nhìn lão giả

- Ngươi có thể thử lấy lớn hiếp nhỏ, bất quá hậu quả ngươi chịu không được.

- Ta ngược lại muốn xem xem ta làm sao chịu không được?

Lão giả nói xong, một bàn tay đã bắt tới nữ tử áo vàng. Lão giả vừa động thủ thì nháy mắt đã cầm giữ không gian bốn phía nữ tử áo vàng.

Giam cầm không gian!

Hợp Thần cường giả!

Mắt thấy sắp bắt được nữ tử áo vàng, một đôi đại thủ từ trong bóng tối ló ra, nhẹ nhàng chấn động bóp vỡ nát pháp tướng đại thủ của lão giả, tiếp đó càng nắm hắn vào đại thủ trong thần sắc kinh khủng của lão giả

Răng rắc!

Cơ thể lão giả bị bóp vỡ.

Răng rắc!

Linh hồn lão giả vừa muốn thoát ra cũng bị bóp nát.

Toàn trường xôn xao!

Hộ đạo giả của Kim Bưu thế là cường giả Hợp Thần sơ kỳ. Cứ như vậy nói giết liền giết?

Sau khi giết hộ đạo giả Kim Bưu, tồn tại âm thầm kia lần nữa vô ảnh vô tung biến mất.

Giống như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện. Cũng đúng lúc này, Khương Phi Minh vội vàng chạy tới nơi đây.

- Xảy ra chuyện gì?

Nghe trong không khí tràn ngập huyết khí, trong lòng Khương Phi Minh có dự cảm không tốt.

- Vị tiểu thư này vừa rồi giết Kim Bưu của Kim Lân vương triều, tiếp đó hộ đạo giả nàng giết hộ đạo giả của Kim Bưu - Kim Việt.

Đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông kia cười khổ nói. Nghe vậy, Khương Phi Minh rùng mình một cái. Kim Lân vương triều là thế lực đẳng cấp rất cao.

Bàn về địa vị Kim Bưu còn cao quý hơn so với hắn một chút.

- Khương công tử, không biết ngươi muốn xử trí ta như thế nào?

Nữ tử áo vàng cười tủm tỉm nói.

- Chuyện này là Kim Bưu gieo gió gặt bão, không quan hệ với Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta

Khương Phi Minh trầm ngâm một chút nói,

- Ta sẽ không làm gì cô, bất quá ta khuyên cô nương mau rời khỏi Hạo Nhiên thành.

- Công tử nhà ta ngày mai sẽ ở Hạo Nhiên thành tổ chức tiệc trà, ngươi cảm thấy ta sẽ ở thời điểm này mà rời đi ?

Nữ tử áo vàng khẽ mỉm cười.

- Công tử nhà cô chẳng lẽ là Tư Mã Như Long?

Khương Phi Minh khẽ giật mình.

- Tư Mã Như Long làm sao có tư cách đánh đồng với công tử nhà ta?

Nữ tử áo vàng cười lạnh.

- Cô nương, xin chú ý lời nói của ngươi.

Thanh âm nữ tử áo vàng vừa rơi xuống, một thanh niên đã trầm mặt đứng lên.

- Cô nương, có lẽ ngươi cảm thấy bối cảnh ngươi rất sâu, thế nhưng so sánh cùng Tư Mã công tử, ngươi chẳng phải là cái gì cả?

Một thanh niên khác cũng đứng lên.

Nữ tử áo vàng nhìn hai thanh niên kia một cái nói,

- Ếch ngồi đáy giếng.

- Ngươi nói cái gì?

Người thanh niên thứ nhất đứng lên phẫn nộ nói.

- Hôm nay ngươi không nói được tại sao lại như thế, ta cam đoan ngươi không thể an nhiên rời khỏi tửu lâu này.

Thanh niên thứ hai nhìn nữ tử áo vàng, ánh mắt lộ ra sát cơ dữ tợn.

- Khẩu khí thật lớn.

Lúc này, một đạo âm thanh hài hước vang lên giữa không trung

- Ai?

Thần sắc thanh niên thứ hai bất thiện nhìn về phía phương hướng thang lầu.

Đạp!

Đạp!

Đạp!

Trong chốc lát một thanh niên toàn thân tràn ngập đan hương nhàn nhạt xuất hiện ở lầu hai.

- Dược Tị Thế.

Thời điểm thanh niên thứ hai thấy là ai, sắc mặt không khỏi biến đổi. Dược Tị Thế là đương đại truyền nhân của Dược Vương cốc. Thân phận tôn quý không có bao nhiêu người có thể so sánh?

- Trình An Nghĩa, Hạo Nhiên thành không dung ngươi được làm xằng làm bậy.

ngữ khí Dược Tị Thế lãnh đạm nói.

- Dược Vương cốc các ngươi và Hạo Nhiên Chính Khí Tông không có quan hệ gì?

Vẻ mặt Trình An Nghĩa nghiêm túc hỏi thăm.

- Hảo hữu chí giao ta sẽ thành tổ chức tiệc trà tại Hạo Nhiên, bởi vậy ai ở Hạo Nhiên thành quấy rối chính là không cho Dược Tị Thế ta mặt mũi.

Thời điểm Dược Tị Thế nói câu nói này, toàn thân tràn ra một đạo sát cơ dữ tợn. Sát cơ này, khí trùng mạnh mẽ, vô cùng mênh mông. Trình An Nghĩa bạch bạch bạch lùi lại mấy chục bước mới khó khăn lắm ngừng lại.

- Tu vi ngươi ――?

Trên mặt Trình An Nghĩa lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Dược Tị Thế, ngươi cũng đã biết Trình An Nghĩa là tùy tùng của Tư Mã Như Long?

Lúc này một thanh niên bất đắc dĩ nói,

- Ngươi đây chính là lũ lụt xông miếu Long Vương.

- Ta không hiểu ý tứ ngươi.

Dược Tị Thế nhàn nhạt nói.

- Ngươi không phải nói hảo hữu chí giao ngươi sẽ tổ chức tiệc trà tại Hạo Nhiên thành sao?

Một thanh niên nghi ngờ hỏi.

- Đúng, rồi sao?

Dược Tị Thế gật đầu.

- Chẳng lẽ hảo hữu ngươi nói không phải Tư Mã Như Long sao?

- Tư Mã Như Long còn không mời nổi ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận