Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2390: Thực Lực Vương Túy Mặc

Tử Ngọc nhìn Tư Mã Như Long, sau đó ánh mắt sáng rực nhìn qua Diệp Hạo.

- Diệp công tử.

Diệp Hạo nhìn Tử Ngọc một cái.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ dùng đã xài rồi?

Diệp Hạo nói lời này rất cay nghiệt. Sắc mặt Tử Ngọc không khỏi biến đổi, bất quá ngay sau đó nàng cắn răng nói.

- Ta bây giờ còn là thân hoàn bích.

- Có phải thân hoàn bích không cũng không quan trọng biết chưa?

Đúng lúc này một người nữ tử trường bào dài thất sắc đi đến.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy phụ thân ta sẽ coi trọng ngươi sao?

Lời nữ tử váy dài nói đưa tới sóng to gió lớn.

- Thiếu nữ này là ai?

- Chưa từng gặp qua.

- Thiếu nữ này không đơn giản, toàn bộ năng lượng trong cơ thể nội liễm, dù là ta cũng nhìn không thấu.

Thời điểm mọi người ở đây đàm luận, Tử Ngọc kinh nghi bất định nhìn xem thiếu nữ kia

- Ngươi là ai?

- Diệp Thiên Thiên.

- Diệp Thiên Thiên?

Tử Ngọc nhai nuốt lấy cái tên này. Nàng luôn cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, giống như nghe qua, bất quá trong lúc nhất thời cũng không nhớ ra được. Lúc này Tử Ngọc đột nhiên thấy được một đạo thân ảnh quen thuộc - Tuyết Trích Tiên!

Tuyết Trích Tiên giống như không dính khói lửa trần gian. Siêu phàm thoát tục, nàng đi đến trước mặt Diệp Hạo hành lễ nói.

- Công tử.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Đều chuẩn bị xong chưa?

- Đều chuẩn bị xong.

Tuyết Trích Tiên gật đầu.

- Vậy ngồi xuống.

Diệp Hạo nói khẽ. Nghe Diệp Hạo cùng Tuyết Trích Tiên đối thoại, trong lòng Tử Ngọc có một loại dự cảm xấu.

- Tuyết Trích Tiên, ngươi không phải là phó tông chủ Viêm Hoàng tông sao?

- Thế nào?

Tuyết Trích Tiên nhìn Tử Ngọc thản nhiên nói.

- Vậy ngươi vì sao hô Diệp Đan là công tử?

- Bởi vì ta đã sớm đi theo người rồi.

- Ngươi ―― ngươi đây không phải lừa gạt Diệp Hạo sao?

- Ha ha.

Tuyết Trích Tiên cười cười không có trả lời.

- Nếu Diệp Hạo biết rõ chuyện này không biết lại sẽ có vẻ mặt gì?

Thái Sử Vĩnh Huy cười ha hả.

Dược Tị Thế nhìn Thái Sử Vĩnh Huy một cái, khóe miệng giật giật. Ánh mắt Sắc Vi tiên tử nhìn Thái Sử Vĩnh Huy tràn đầy thương hại. Gia hỏa này đến bây giờ chẳng lẽ còn nhìn không ra Diệp Đan chính là Diệp Hạo?

Theo thời gian trôi qua, thiên kiêu này đến thiên kiêu khác đi tới trong đại sảnh. Bất quá những thiên kiêu này không có tư cách để Diệp Hạo tự mình tiến đến nghênh đón. Mà ở lúc này Khương Phi Minh vội vàng đi tới.

- Diệp công tử, đại tiểu thư đan đạo tổng các tới chơi.

- Vương Túy Mặc?

Diệp Hạo khẽ giật mình. Ngay sau đó đứng lên theo Khương Phi Minh rời đi.

Từng tu sĩ trong sân kinh động. Vương Túy Mặc!

Đây chính là tuyệt thế mỹ nữ xếp hạng thứ năm Thần Vực. Quan trọng hơn là thân phận Vương Túy Mặc quá tôn quý. Nữ nhi tổng các chủ đan đạo tổng các!

Vô luận đi đến nơi nào cũng là tồn tại như chúng tinh phủng nguyệt. Rất nhanh Vương Túy Mặc đã đồng hành với Diệp Hạo đi tới. Tu sĩ trong sân nhao nhao đứng lên chào hỏi cùng Vương Túy Mặc. Vương Túy Mặc mỉm cười hướng đám người gật đầu một cái liền ở ngồi xuống bên người Diệp Hạo. Vương Túy Mặc nhìn Bạch Tiểu Bạch một cái nói.

- Vị này là ai?

- Nam Đẩu thư viện Bạch Tiểu Bạch.

- Truyền kỳ Nam Đẩu thư viện?

Ánh mắt Vương Túy Mặc lộ ra vẻ kinh ngạc, bất quá ngay sau đó vừa cười vừa nói,

- Bạch tiểu thư, có hứng thú để cho ta mở mang kiến thức một chút hay không?

Bạch Tiểu Bạch để ly rượu xuống thản nhiên nói.

- Ngươi không phải đối thủ của ta?

- Không có tỷ thí qua, làm sao ngươi biết?

Vương Túy Mặc nói khẽ.

- Vậy cũng đừng trách ta xuất thủ không có nặng nhẹ?

Bạch Tiểu Bạch nói xong đi tới giữa đại sảnh. Trên mặt Vương Túy Mặc mang nụ cười cười tủm tỉm đi tới đối diện Bạch Tiểu Bạch. Sau một khắc thân ảnh hai người liền không hẹn mà cùng biến mất. Tiếng nổ đùng đoàng chói tai để tu sĩ toàn trường vì đó biến sắc.

- Vương Túy Mặc mạnh như vậy?

Thái Sử Vĩnh Huy kinh ngạc.

- Những năm này, Vương Túy Mặc dùng phần lớn thời gian tu hành cùng Đan Hoàng.

Dược Tị Thế vừa cười vừa nói,

- Đan Hoàng dù là ở trong cao thủ Hoàng cấp cũng là người nổi bật.

Dược Tị Thế nói xong, tu sĩ toàn trường lập tức bạo phát ra từng đạo từng đạo thanh âm kinh hô. Bọn họ thế mới biết Vương Túy Mặc sớm tại nhiều năm trước đã đặt chân cảnh giới Sinh Thần cảnh. Bạch Tiểu Bạch có thế công cương mãnh bá đạo. Vương Túy Mặc phảng phất thanh phong quất vào mặt.

- Cương nhu hòa hợp, Âm Dương Thái Cực.

Trong mắt Diệp Hạo toát ra một đạo thần mang sáng chói. Diệp Hạo chú ý thấy dù Bạch Tiểu Bạch công nhiều cỡ nào, Vương Túy Mặc tiện tay đã có thể đem thế công của nàng ngăn trở. Nàng xuất thủ đồng thời mơ hồ có thể nhìn thấy một tấm bát quái đạo đồ ở bốn phía không ngừng quay cuồng vận hành.

Mười chiêu!

Trăm chiêu!

Thời điểm hai người đánh nhau chết sống đến ba trăm chiêu Diệp Hạo ý thức được song phương muốn phân ra thắng bại chỉ sợ phải đại chiến sinh tử. Bởi vậy cất cao giọng hô.

- Hai vị lấy ngang tay kết thúc, được không?

Nhưng dù Bạch Tiểu Bạch hay Vương Túy Mặc cũng không có phản ứng Diệp Hạo. Thấy một màn như vậy, tâm thần Diệp Hạo khẽ động thả người nhảy đến giữa hai người, Bạch Tiểu Bạch cùng Vương Túy Mặc lúc này muốn thu tay lại nữa nhưng mà không kịp. Thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, hai tay Diệp Hạo phân biệt cùng hai người chạm nhau một chưởng. Bịch một tiếng vô luận là Bạch Tiểu Bạch hay là Vương Túy Mặc đều hướng về sau liên tục lui mấy bước xa.

- Chưởng pháp hảo cương mãnh.

Vương Túy Mặc kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Vừa rồi ngươi còn giữ lại.

Bạch Tiểu Bạch lại ý thức được cái gì.

Diệp Hạo cười một cái.

- Muốn so tài, sau này có rất nhiều cơ hội.

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái liền trở về vị trí của mình.

Vương Túy Mặc lại tiến lên nói khẽ,

- Ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì.

- Vừa rồi ngươi vận dụng Cửu Dương Thần Công?

Vương Túy Mặc thấp giọng nói.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên

- Làm sao ngươi biết?

- Đan Hoàng tiền bối đã nói với ta loại thần công này, Cửu Dương Thần Công vô hạn tới gần Hoàng cấp cao giai.

Vương Túy Mặc nói đến đây lại nói tiếp,

- Bất quá trước ngươi vận dụng không phải Bát Phương Trấn Thế Quyết sao?

- Song - Tu nghe qua chưa?

- Bá khí.

Vương Túy Mặc hướng về Diệp Hạo giơ ngón tay cái lên.

- Không cần chấp nhặt cùng Bạch Tiểu Bạch, nàng chính là loại tính cách kia.

Diệp Hạo không để lại dấu vết nhìn Bạch Tiểu Bạch một cái.

- Tốt.

Vương Túy Mặc gật đầu một.

Vương Túy Mặc vì sao tìm Bạch Tiểu Bạch gây sự, Diệp Hạo làm sao không biết?

Thời điểm Vương Túy Mặc tới nơi này tu sĩ toàn trường cũng đứng lên chào hỏi, duy chỉ có Bạch Tiểu Bạch như một đại gia ngồi ở chỗ đó tự rót tự uống. Đây cũng là không nể mặt mũi.

- Ngươi tu hành là công pháp gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Thái Cực Thần Công.

- Cấp bậc gì?

- Hoàng cấp cao giai.

- Đẳng cấp cao như vậy?

- Bất quá ta tu hành là Hoàng cấp trung giai đơn giản hoá.

Vương Túy Mặc nói đến đây, ánh mắt lộ ra một chút vẻ bất đắc dĩ.

- Kỳ thật cho dù là Hoàng cấp trung giai với ta mà nói đều có chút khó khăn.

- Ngươi đã rất ưu tú đó?

- So với ngươi thì còn kém nhiều lắm.

- Hảo hảo so với ta làm cái gì?

- Ngươi nói lời này rất trang bức.

Vương Túy Mặc nói đến đây cũng có chút ngại ngùng.

- Lần này ta tới là muốn một Sinh Mệnh Quả.

- Ngươi không phải đã dùng qua tư nguyên bổn nguyên Sinh Thần cảnh rồi sao?

- Nhưng mà cái này không trở ngại ta phục dụng Sinh Mệnh Quả.

- Tốt thôi.

Diệp Hạo nói xong lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Vương Túy Mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận