Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2394: . Vị Phó Tông Chủ Thứ Hai

Tử Ngọc là một trong Thần Vực thập đại mỹ nữ. Huống chi còn áp dụng phương thức cưỡng bách. Bởi vậy cái này có một loại cảm giác chinh phục. Diệp Hạo ròng rã giằng co Tử Ngọc ba ngày ba đêm mới bỏ qua. Làm xong, hắn nằm ở trên giường mơ màng đi ngủ. Tử Ngọc nhìn nam tử bên người mà cắn răng cót két. Nàng hận không thể chém Diệp Hạo thành muôn mảnh. Chỉ là nàng biết rõ nàng không làm được. Diệp Hạo chính là cao thủ Sinh Thần cảnh tầng thứ tư, mà mình bây giờ ngay cả Sinh Thần cảnh cũng không phải?

Còn nữa, Tử Ngọc ẩn ẩn cảm giác được trong bóng tối có một đạo thần niệm đang giám thị bản thân. Chỉ cần mình có bất kỳ dị động, đối phương sẽ phát động lôi đình nhất kích. Trong lòng Tử Ngọc không ngừng khuyên bảo bản thân, nhất định phải cẩn thận cẩn thận lại cẩn thận. Trước lúc không có niềm tin tuyệt đối tuyệt đối không thể trả thù. Sau khi Diệp Hạo thức tỉnh nhìn Tử Ngọc một cái đứng dậy đi tới trong phòng khách. Khả Hinh bưng một bát trà sâm để lên bàn.

- Công tử, uống trà, bồi bổ.

Diệp Hạo đưa tay ôm Khả Hinh vào trong ngực.

- Ngươi cũng nghĩ ta quá yếu rồi!

Khuôn mặt Khả Hinh lập tức đỏ bừng

- Dù sao trà sâm đối với thân thể không có chỗ xấu.

- Vậy nghe lời ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây đột nhiên nghĩ đến cái gì,

- Bất quá ta muốn ngươi đút cho ta.

Khả Hinh nhìn Diệp Hạo một cái, bưng lên trà sâm uống một ngụm, sau đó đưa tay vòng lấy cổ Diệp Hạo hôn lên. Diệp Hạo uống qua trà sâm trong miệng Khả Hinh rồi đem đầu lưỡi của nàng cuốn tới. Tử Ngọc lúc này trùng hợp đi ra. Sau khi nàng thấy một màn như vậy chẳng biết tại sao trong lòng dâng lên cảm giác chua xót. Ngoài chuyện cần làm là trả thù ra nàng không cách nào phủ định. Nàng vẫn còn có chút ưa thích Diệp Hạo. Dù là Diệp Hạo đã giết phụ thân nàng? .

Bởi vậy lúc khi nàng nhìn thấy cảnh Diệp Hạo cùng Khả Hinh ôm hôn cũng rất không thoải mái. Sau khi Diệp Hạo cùng Khả Hinh tách ra, Khả Hinh mắc cở đỏ bừng gương mặt chạy ra ngoài. Diệp Hạo cười cười lấy ra một quyển sách cổ nhìn lại. Ánh mắt Tử Ngọc lóe lên, nàng không để lại dấu vết nhìn lướt qua nói,

- Đây là công pháp cấp bậc Thần Hoàng?

- Công pháp Thần Hoàng sơ kỳ.

Diệp Hạo trả lời một câu.

- Ta có thể tu luyện sao?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ đem công pháp Thần Hoàng sơ kỳ truyền thụ cho ngươi sao?

- Chẳng lẽ ngươi lo lắng ta học xong sẽ gây bất lợi cho ngươi?

- Công pháp Thần Hoàng sơ kỳ, không nói ngươi có thể học được hay không? Dù là ngươi học xong thì cũng sẽ không phải là đối thủ của ta.

- Vậy sao ngươi không dám để cho ta học?

- Cho ngươi.

Diệp Hạo tựa hồ bị Tử Ngọc chọc giận, ném quyển sách cho Tử Ngọc. Đáy mắt Tử Ngọc lộ ra một tia vẻ giảo hoạt.

- Diệp Hạo ơi Diệp Hạo, ngươi sẽ vì tự đại mà trả giá đắt.

Bất quá trên mặt Tử Ngọc lại không bất kỳ biểu lộ gì. Ngay thời điểm nàng cầm lấy pháp quyết muốn xem, Diệp Hạo lại đứng dậy chặn ngang ôm lấy người nàng.

- Ngươi muốn làm gì?

Tử Ngọc hoảng sợ nói.

- Ngươi cứ nói đi?

Diệp Hạo tà dị nhìn Tử Ngọc.

- Ngươi đã giằng co ta ba ngày, ngươi hãy để cho ta nghỉ ngơi một hồi.

- Ngươi không có quyền cự tuyệt.

Nói xong Diệp Hạo ném Tử Ngọc lên giường, tiếp đó xé rách y phục của nàng. Liên tục ba ngày ma sát, phía dưới Tử Ngọc đã sớm sưng đỏ. Bởi vậy hiện tại sau khi Diệp Hạo tiến vào, trên mặt của nàng lộ ra vẻ đau đớn. Đợi đến sau khi chinh phạt kết thúc, Diệp Hạo nằm ở phía trên giường mềm tự hỏi nguyên nhân vì sao tinh lực bản thân thịnh vượng như vậy. Cẩn thận nghĩ nghĩ Diệp Hạo cảm thấy cái này có quan hệ với việc bản thân tu hành Cửu Dương Thần Công. Cửu Dương Thần Công khiến cho dương khí trong cơ thể dồi dào như lửa, lúc này cần dùng nữ tử để tiến hành điều chỉnh.

Cũng may Diệp Hạo căn bản không thiếu hụt nữ nhân. Ngoại trừ Khả Hinh và Khả Vi hai thiếp thân thị nữ này ra còn có Dạ Tuyền cùng Tử Kinh hai người cố nhân. Dạ Tuyền cùng Tử Kinh vì tu hành càng thêm viên mãn dứt khoát chém tu vi lựa chọn trùng tu. Những năm này được Diệp Hạo tận hết năng lực trợ giúp một lần nữa đặt chân đến Tử Thần cảnh.

Mà trong một đêm trăng sáng lên cao xa xôi trước kia, Diệp Hạo đã bò lên trên giường Tử Kinh ăn thịt nàng, mà thời điểm Diệp Hạo ăn Tử Kinh, Dạ Tuyền nằm ngủ ở một bên. Bởi vậy Diệp Hạo nhân tiện cũng ăn luôn Dạ Tuyền. Những năm nay, Diệp Hạo chỉ cần tịch mịch sẽ đi tìm các nàng.

Nghĩ đến Dạ Tuyền cùng Tử Kinh, Diệp Hạo liền đứng dậy đi tìm các nàng. Dạ Tuyền cùng Tử Kinh ngay ở trong sân bên cạnh cách đó không xa.

- Công tử.

Tử Kinh đứng lên ôn nhu nói.

- Ở trong này sinh hoạt đã quen thuộc chưa?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ở trong này sinh hoạt rất tốt.

Tử Kinh vừa cười vừa nói.

- Tiểu thư, ngươi không phải nói ngươi nghẹn sắp hoảng rồi sao?

Dạ Tuyền lúc này lại tò mò hỏi.

- Dạ Tuyền.

Tử Kinh trừng Dạ Tuyền một cái.

Diệp Hạo ha ha cười nói,

- Đồ ngốc, ngươi muốn ra ngoài thì nói cho ta biết là được.

- Công tử.

Khuôn mặt Tử Kinh không khỏi đỏ lên.

- Sau này muốn làm cái gì nói cho ta biết là được.

Diệp Hạo nói xong dắt tay Tử Kinh,

- Ta không muốn ngươi ủy khuất bản thân, biết không?

- Ân.

Tử Kinh gật đầu một cái.

- Trước đó vài ngày ta chiếm thêm mười hai đại vực, giao cho ngươi quản lý.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Mười hai đại vực?

Dạ Tuyền hoảng sợ nói.

- Ta lo lắng ta không thể đảm nhiệm.

Tử Kinh có chút lo lắng.

- Thần quốc lớn như vậy ngươi đều có thể đảm nhiệm, đừng nói cho ta rằng ngươi khống chế cái này không được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Công tử, năm đó tu vi Nguyên Nhất bất quá chỉ là Thiên Thần cảnh, hắn làm sao có thể thành lập thần quốc đây?

Dạ Tuyền đưa ra nghi vấn của mình. Hiện tại Dạ Tuyền cũng không phải tiểu bạch cái gì cũng không hiểu. Còn có hiện tại bản thân nàng đã đạt tới Tử Thần cảnh. Tiểu thế giới nàng chế tạo thì cả một người cũng không thể ở.

- Trên thực tế lúc trước thần quốc của Nguyên Nhất có một hạt giống thế giới của hạ giới.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói,

- Chỉ là các ngươi không biết là hắn từ thế giới nào đến đây mà thôi.

Nghe vậy Dạ Tuyền cùng Tử Kinh đều trầm mặc. Các nàng vẫn cảm thấy mình là do Nguyên Nhất sáng tạo. Hiện tại mới ý thức tới các nàng bất quá chỉ là tù phạm của Nguyên Nhất.

- Tốt rồi, đừng nghĩ loại chuyện không vui này.

Diệp Hạo nói xong dời đề tài

- Ta hiện tại mang các ngươi đi ra xem một chút.

Nói xong, Diệp Hạo mang theo Dạ Tuyền cùng Tử Kinh đi ra tiểu thế giới. Diệp Hạo mang theo hai nàng quen thuộc mươi hai đại vực một lần. Đợi đến sau khi đại khái vòng vo một vòng, Diệp Hạo hỏi

- Hai người các ngươi có muốn gì không?

- Phiến khu vực này còn rất nhiều tu sĩ trung tâm vói Tử Vi vương triều, ta cảm thấy giai đoạn hiện tại cần phải đả kích nhóm phần tử ngoan cố này.

Dạ Tuyền nhẹ nhàng nói.

- Làm thủ đoạn lôi đình đồng thời cũng phải trấn an những tu sĩ tại khu vực này, muốn để bọn họ ý thức được hiệu trung Tử Vi vương triều là không có đường ra.

Tử Kinh suy nghĩ một chút nói tiếp

- Xử lý như thế nào là chuyện của hai người các ngươi.

Diệp Hạo cười nói

- Đợi chút nữa ta sẽ đem tất cả cao tầng trú đóng ở khu vực này gọi qua, đến lúc đó ta sẽ mệnh Tử Kinh ngươi làm phó tông chủ Viêm Hoàng tông, Dạ Tuyền ngươi là đại trưởng lão khu vực này. Tử Kinh có kinh nghiệm khống chế thần quốc nhiều năm. Dạ Tuyền là người nối nghiệp Tử Kinh một tay bồi dưỡng, nàng cũng có được kinh nghiệm nhiều năm tham chính.

Diệp Hạo không lo lắng hai vị này sẽ xử lý không tốt.

Tử Vi thành!

Không!

Hiện tại đã là Viêm thành. Sau khi Diệp Hạo đem cao tầng Viêm thành triệu tập tới trịnh trọng hướng bọn họ tuyên bố.

- Từ hôm nay trở đi tất cả công việc mười hai đại vực Viêm thành sẽ giao cho Tử Kinh phó tông chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận