Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2418: Không Có Đường Quay Về

- Tiểu thư, khoáng mạch quan hệ đến cả gia tộc chúng ta tồn vong, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.

Một lão già đang đau khổ chiến đấu nhìn qua Quận Diêu lớn tiếng nói.

- Đúng vậy, tiểu thư, không có quặng mỏ này, Quận gia chúng ta sẽ vong.

Một trung niên đứng ở bên người Quận Diêu trịnh trọng nói.

Quận Diêu cắn môi, trong mắt tràn đầy giãy dụa.

- Quận Diêu, sự kiên nhẫn của ta có hạn.

Xa xa, trong mắt thanh niên lông xanh tràn ngập hàn mang nói,

- Nếu cao thủ chúng ta bên này xuất thủ, tộc nhân của ngươi không có một ai có thể may mắn còn sống sót.

Quận Diêu trầm mặc không nói.

- Nếu như Quận Diêu tiểu thư không quan tâm sinh tử tộc nhân các ngươi cũng đừng trách ta không cho cơ hội.

Nói xong thanh niên lông xanh vung tay lên, lão giả đứng bên cạnh hắn xuất thủ.

Lão giả hóa thành một sợi lục quang trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Quận Khang. Móng vuốt sắc bén phảng phất chiến kiếm vô kiên bất tồi hướng về lồng ngực của hắn đâm tới. Con ngươi Quận Khang co rụt lại. Quận Khang chính là lão giả vừa rồi để Quận Diêu không thể tiết lộ, đồng thời hắn cũng là nhân vật thực lực mạnh mẽ nhất Quận gia. Thời điểm đang muốn lui về phía sau, đạo thân ảnh giao thủ với hắn kia lại đánh ra bốn đạo quang hoàn năng lượng màu xanh lục quấn chặt lấy thân thể của hắn.

Quận Khang kêu thảm một tiếng, móng vuốt lão giả kia dễ dàng xuyên thủng ngực Quận Khang, tiếp đó liền đem trái tim Quận Khang gắng gượng nắm đi ra ngoài.

- Khang thúc công.

Quận Diêu hô lớn.

- Giết hắn.

Sau khi lão giả đem trái tim Quận Khang nuốt chửng thì nhìn qua chủ nhân của mình. Đạo thân ảnh kia gật đầu một cái, hắn há mồm nuốt cả Quận Khang vào.

- Khang thúc công.

Thân thể Quận Diêu mềm mại đều đang run rẩy. Lão giả kia lại liên tiếp xuất thủ đánh chết một tôn lại một tôn cao thủ của Quận gia.

- Dừng tay.

- Ta nói.

- Dừng tay, ta cho ngươi biết vị trí quặng mỏ.

Chỉ là lúc này, Quận Diêu nói như thế nào thì thanh niên lông xanh cũng không có ý dừng lại. Thậm chí nhìn cũng không nhìn nàng một cái.

- Ngươi muốn như thế nào mới bằng lòng dừng tay?

Quận Diêu cực kỳ bi thương nói.

- Vừa rồi ta đã cho ngươi cơ hội, nhưng mà ngươi không có trân quý.

Thanh niên lông xanh cười lạnh,

- Hiện tại ta muốn đem trên dưới Quận gia ngươi tàn sát hầu như không còn, về phần vị trí quặng mỏ đến lúc đó ta sưu hồn cũng sẽ biết được.

- Ngươi.

Bên trong ánh mắt Quận Diêu toát ra một tia kinh khủng.

- Không quả quyết, ngươi làm sao xứng làm một người thừa kế gia tộc?

Lúc này giữa không trung vang lên một đạo thanh âm đạm mạc. Đám người Quận Diêu ngẩng đầu nhìn lại. Lại là một đoàn người Diệp Hạo bồng bềnh mà tới.

- Các ngươi hiện tại rời đi ta có thể làm như không thấy.

Thanh niên lông xanh hướng về Thái Sử Vĩnh Huy vừa rồi mở miệng nói. Thái Sử Vĩnh Huy vung tay lên nhục thân thanh niên lông xanh liền bịch một tiếng vỡ nát. Sau khi linh hồn hắn từ bên trong thể xác thoát ra, ánh mắt nhìn Thái Sử Vĩnh Huy sợ hãi không thôi. Hắn không có đào tẩu, bởi vì thần niệm Thái Sử Vĩnh Huy bàng bạc khóa chặt hắn. Hắn biết rõ bản thân nếu làm ra động tác trốn chạy, đối phương sẽ không chút do dự mà giết hắn.

- Thiếu chủ.

- Ngươi dám hủy nhục thân thiếu chủ.

- Vì thiếu chủ báo thù.

Sau khi tướng sĩ U Lang tộc thấy một màn như vậy hướng về Thái Sử Vĩnh Huy lao đến.

- Muốn chết.

Hỏa Ly tiến lên một bước phun ra một đám lửa. Hỏa diễm trong khoảnh khắc liền hóa thành từng đoàn từng đoàn liệt diễm đem tất cả tướng sĩ lục lang nhất tộc đều bao phủ. Ngọn lửa cháy mạnh có nhiệt độ cực kỳ đáng sợ. Cho dù cường giả Sinh Thần cảnh tầng thứ nhất kia cả một hô hấp cũng không có kiên trì liền hóa thành tro tàn. Quận Diêu giật mình. Tộc nhân Quận gia cũng choáng, đây cũng quá mạnh rồi?

Ngay sau đó Quận Diêu liền kịp phản ứng, vội vàng hướng Hỏa Ly ngỏ ý cảm ơn.

- Việc rất nhỏ.

Hỏa Ly cười nhạt nói.

Nếu là trước đó Hỏa Ly sẽ biểu hiện rất ngạo kiều, bất quá bây giờ Diệp Hạo ở bên người nàng, nàng nào dám biểu hiện ra dáng vẻ ngạo kiều?

- Phụ cận nơi nào có thành trì?

Diệp Hạo mở miệng hỏi.

Sở dĩ Diệp Hạo hỏi thăm cũng là lo lắng đi nhầm. Trên thực tế những ngày nay bọn Diệp Hạo bỏ qua thành trấn cũng không phải một cái hai cái.

- Phía đông nam ba vạn dặm.

Quận Diêu nói đến đây liền nghĩ tới điều gì

- Quận gia chúng ta ở nơi đó, nếu không ta mang các ngươi đi?

- Tốt.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Ngay sau đó Quận Diêu ra lệnh người Quận gia quét dọn chiến trường. Chỉ chốc lát sau Quận Diêu nhẹ nhàng nói,

- Chúng ta đi thôi.

- Các ngươi cũng không có Liên Vân thuyền sao?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

Cứ như vậy bay qua?

- Quận gia chúng ta chỉ là tiểu môn tiểu hộ.

Quận Diêu nói khẽ.

Diệp Hạo vung tay lên giữa không trung xuất hiện một chiếc vân chu.

- Lên đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Quận Diêu chần chờ một chút rồi mang lấy người Quận gia nhảy lên vân chu. Đợi đến vân chu phát động, Quận Diêu mới khiếp sợ phát hiện chiếc vân chu này dĩ nhiên là Sinh Thần cấp bậc.

- Các ngươi là tu sĩ Thần Vực sao?

- Vì sao hỏi như vậy?

Sắc Vi tiên tử tò mò hỏi.

- Chí tôn chi địa, tài nguyên rất thiếu thốn, cho dù thế lực bản thổ mạnh mẽ, tuỳ tiện cũng sẽ không vận dụng vân chu.

Quận Diêu nhẹ nhàng nói,

- Bởi vì đối với vân chu mà nói, bản thân tiêu hao năng lượng rất nhiều.

- Nhưng mà ta chú ý tới chí tôn chi địa có không ít đỉnh cấp tài nguyên?

Dược Tị Thế dò hỏi.

- Chí tôn chi địa thôn phệ vô tận năng lượng sinh linh, lúc này mới sáng tạo ra một nhóm lại một nhóm đỉnh cấp tài nguyên.

Quận Diêu nhìn Dược Tị Thế nói,

- Bất quá cường đại lại là đỉnh cấp thế lực, những thế lực nhỏ yếu chúng ta thì chính là giun dế.

- Chí tôn chi địa có cấp bậc Thần Vương tồn tại không?

Thái Sử Vĩnh Huy hỏi.

- Không có.

Quận Diêu suy nghĩ một chút nói,

- Chí tôn chi địa hạn chế tu sĩ lột xác thành Thần Vương, nghe nói tu sĩ ý đồ đột phá đều vẫn lạc.

- Nói như vậy có rất nhiều cường giả Hợp Thần đỉnh phong?

Sắc mặt Thái Sử Vĩnh Huy không khỏi biến đổi. Hắn còn nghĩ sau khi đặt chân Hợp Thần cảnh liền xưng hùng nơi đây.

Lúc này mới ý thức được mình cả nghĩ quá rồi.

- Trong vòng trăm năm chí tôn chi địa mở ra cường giả Hợp Thần cấp không được xuất thủ.

Quận Diêu nhìn xem Thái Sử Vĩnh Huy trầm giọng nói,

- Đây là quy tắc chí tôn chi địa.

- Lại có dạng quy tắc này?

Diệp Hạo khá kinh ngạc.

- Bởi vì chí tôn chi địa có một vài đỉnh cấp tài nguyên, rất nhiều tu sĩ trong vòng trăm năm liền đặt chân đến Hợp Thần cảnh.

Quận Diêu gật đầu nói.

- Các ngươi lại là xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo hỏi tiếp

- Một khi đạp vào chí tôn chi lộ liền mang ý nghĩa không có đường rút lui.

Quận Diêu thong thả nói,

- Cuối cùng chí tôn chi lộ có chí tôn tháp, xông qua chí tôn tháp có thể rời đi, nếu không thì phải lưu lại chí tôn chi địa.

- Cái gì?

Quận Diêu nói để đám người sắc mặt Hỏa Ly đại biến.

- Mỗi một lần chí tôn chi lộ mở ra có thể xông qua chí tôn tháp cũng không có bao nhiêu

Quận Diêu nhàn nhạt nói,

- Mà chín mươi chín phần trăm tu sĩ trở lên đều sẽ lưu lại nơi này.

Đám người Thái Sử Vĩnh Huy trầm mặc xuống. Diệp Hạo lại từ chối cho ý kiến cười cười. Bọn Thái Sử Vĩnh Huy đã đến gần vô hạn thiếu niên chí tôn. Diệp Hạo xem ra, trở thành thiếu niên chí tôn là chuyện sớm hay muộn.

- Vị trí thành trì chúng ta gọi là Tẩy Lễ thành.

Quận Diêu nhẹ nhàng giới thiệu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận