Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2432: Thông Qua Khảo Hạch

Diệp Hạo không giải thích còn tốt. Một lần này giải thích thì có cảm giác càng che càng lộ. Vương Túy Mặc hết sức ngượng ngùng nói,

- Ta biết.

Diệp Hạo đau cả đầu.

- Ngươi biết cái gì?

- Giọt máu tươi này trong thời khắc mấu chốt có thể cứu ngươi một mạng.

Diệp Hạo nói đến đây lại lấy chủy thủ hướng về cổ tay lần nữa quẹt một cái. Lần này Diệp Hạo rạch lỗ hổng càng sâu. Hắn chia ra cho Thái Sử Vĩnh Huy, Sắc Vi tiên tử, Dược Tị Thế, Hỏa Ly, Minh Nguyên mỗi người môth giọt máu tươi.

- Giọt máu tươi này, ta đề nghị các ngươi ngậm nó vào trong miệng, chuẩn bị ổn thỏa mới không sai.

Diệp Hạo quét mắt đám người một cái trầm giọng nói.

Đám người Thái Sử Vĩnh Huy không có quá nhiều chần chờ liền đem giọt máu tươi này ngậm vào trong miệng. Diệp Hạo trịnh trọng khuyên bảo chuyện như vậy, không hề nghi ngờ máu tươi của hắn không phải đơn giản.

- Ta đâu?

Thái Thượng lúc này nói.

- Không có.

Diệp Hạo lật Thái Thượng một cái nói.

Máu tươi Diệp Hạo trừ bỏ ẩn chứa sinh cơ cường đại ra còn có một tia đặc chất bất hủ, sau khi bọn Thái Sử Vĩnh Huy uống trong thời gian ngắn phòng ngự sẽ trở nên cực kỳ cường đại. Loại bí ẩn này bọn Thái Sử Vĩnh Huy đương nhiên sẽ không nói. Nhưng mà Thái Thượng liền không nói được rồi. Còn nữa Diệp Hạo cùng hắn cũng không quen.

- Nói lời này không có ý nghĩa.

Thái Thượng có chút buồn bực nói.

- Tốt rồi, ta muốn đi vượt ải.

Diệp Hạo nói xong hướng về phương hướng Thiên môn đi tới.

- Ta cũng đi.

Thái Thượng nói xong hướng về Diệp Hạo đuổi tới. Diệp Hạo mới vừa đặt chân khu vực Thiên môn, một thanh niên người khoác khôi giáp dây xích mang theo chiến kiếm chỉ Diệp Hạo nói,

- Lá gan của ngươi không nhỏ.

Diệp Hạo liếc thanh niên kia một cái

- Người bên trong cùng giai dám cầm chiến kiếm chỉ vào ta còn không có mấy người?

- Đợi chút nữa ngươi không kiên trì đến 100 chiêu trong tay ta, ngươi sẽ chết ở chỗ này.

Thanh niên kia cười lạnh nói.

- Vậy thì tới đi.

Diệp Hạo nói xong luân động nắm đấm hướng về thanh niên kia đập tới.

Cửu Dương thần quyền!

Thanh niên khinh thường chém ra một đạo kiếm quang. Đạo kiếm quang này phảng phất tinh hà tuyệt thế sáng chói, trong nháy mắt liền tan rã quyền ý Diệp Hạo đánh ra, tiếp đó thế đi không giảm hướng Diệp Hạo chém xuống. Diệp Hạo không khỏi nheo lại con ngươi.

Xoát!

Hai đạo ánh mắt như nhật nguyệt cùng đạo kiếm quang này đụng vào nhau.

Răng rắc!

Không gian phá toái đồng thời Diệp Hạo cùng thanh niên kia cùng lúc động. Thân thể của bọn hắn hung hăng đụng đụng vào nhau, sóng xung kích tứ tán để toàn trường vì đó kinh hãi.

- Sóng xung kích khủng bố như vậy.

- Không phải có không gian ngăn cản sao?

- Vậy tồn tại cấp bậc chiến lực này đã sớm vượt qua Hợp Thần cảnh thông thường.

- Thật là đáng sợ.

- Đó chính là thực lực xông Thiên môn sao?

Bạch bạch bạch thân thể Diệp Hạo ở giữa không trung liên tiếp lùi lại vài chục bước mới khó khăn lắm ngừng lại. Mà thanh niên đối diện thì bả vai lại hơi hơi lắc một cái, lúc này mục quang hắn lẫm liệt nhìn Diệp Hạo nói,

- Nếu ngươi còn ẩn giấu thực lực, vậy là tìm cái chết.

- Những năm này ta chưa từng có đụng phải đồng cấp mạnh như vậy.

Diệp Hạo một bên nói một bên đem tất cả lực lượng ẩn núp đều buông thả ra. Giờ khắc này Diệp Hạo giống như là một Thần Hoàng cổ lão hung hãn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Năng lượng ngập trời tứ ngược để không gian bốn phía đều run rẩy. Trong mắt người thanh niên kia nổ bắn ra hai đạo thần mang kinh người,

- Bản nguyên ngươi lại mạnh đến mức độ này?

- Diệt hồn đao.

Diệp Hạo thúc giục Vạn Cổ Bất Diệt Quyết. Một chuôi tiểu đao đen như mực ở đỉnh đầu Diệp Hạo lẳng lặng xoay tròn, tản ra chấn động câu hồn đoạt phách. Sắc mặt người thanh niên kia không khỏi biến. Bởi vì ở thời điểm chuôi tiểu đao kia xuất hiện linh hồn hắn bản năng cảm giác được vẻ sợ hãi. Hắn lập tức ý thức được chuôi tiểu đao này không đơn giản.

- Thập phương yên diệt.

Thời điểm chiến kiếm trong tay thanh niên chỉ hướng Diệp Hạo, bốn phía Diệp Hạo tất cả bất kể là hữu hình hay là vô hình đều tiêu diệt. Sau một khắc diệt hồn đao nở rộ chấn động liền cùng cỗ lực lượng yên diệt kia kịch liệt đụng đụng vào nhau. Trong nháy mắt va chạm, tu sĩ phụ cận đều có một loại cảm giác vong hồn đại mạo. Bọn họ ẩn ẩn cảm giác được kinh sợ một hồi. Ánh mắt của bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía vòng chiến Diệp Hạo cùng người thanh niên kia.

- Diệt hồn đao.

Diệp Hạo gầm nhẹ. Hai tay nắm diệt hồn đao hướng về thanh niên kia chém tới, lực lượng hủy diệt trùng trùng điệp điệp hóa thành một dòng sông dài, lấy một loại tư thái ngang ngược hướng về thanh niên kia chém xuống.

Giống như đang thẩm phán!

Trong mắt thanh niên kia toát ra quang huy sáng chói. Ngay sau đó cỗ yên diệt chi lực kia trong nháy mắt tăng vọt gấp mười, hóa thành một cái lồng giam hướng về đầu trường hà này vây kín. Chỉ là diệt hồn đao thực sự quá bá đạo, thẳng tiến không lùi phá mở lồng giam, chém vào trên người người thanh niên kia. Thanh niên kêu lên một tiếng đau đớn lảo đảo lui về sau mấy bước, trong mắt của hắn lộ ra thần sắc khó tin,

- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

- Còn muốn tiếp tục chiến sao?

Diệp Hạo hướng về thanh niên kia nói.

- Giờ mới đến tiết mục đặc sắc?

Thanh niên kia nói đến đây kinh văn trong cơ thể liền vang lên ầm ầm, lực lượng huyết khí giấu ở bên trong nhục thân giống như sóng to gió lớn, hướng về thương thế của hắn cọ rửa. Mấy hơi thở sau hắn liền khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

- Bản nguyên chi thuật không tệ.

Diệp Hạo hướng về thanh niên kia nói.

- Ngươi không nên tùy ý ta chữa thương.

Thanh niên thản nhiên nói.

- Nói như ta bỏ mặc ngươi chữa thương ngươi có thể thắng được ta vậy.

Diệp Hạo nói đến đây, hai tay nắm diệt hồn đao lần nữa hướng về thanh niên kia chém tới.

- Ngươi cảm thấy lần này ngươi còn có thể có hiệu quả sao?

Thanh niên nói xong từ bên trong mi tâm của hắn đi ra một bóng người. Đạo thân ảnh này chính là phiên bản thu nhỏ người thanh niên kia. Hắn mang theo một chuôi chiến kiếm hướng về Diệp Hạo phóng đi. Dù là Diệp Hạo rất có lòng tin với tốc độ của mình, nhưng mà hắn chỉ có thể bắt được tàn ảnh đối phương.

Ầm!

Diệp Hạo cảm thấy linh hồn mình bị hung hăng gõ một lần. Lần này Diệp Hạo một trận đầu choáng váng hoa mắt. Bất quá ngay sau đó Diệp Hạo liền bày ra rất nhiều phòng ngự ở trong thức hải của chính mình. Nhưng mà sau một khắc Diệp Hạo lần nữa mắt nổi đom đóm.

- Đây là nguyên thần ta lấy tinh thần ngưng tụ.

Thanh niên kia đứng ở đằng xa thần sắc kiêu căng nói,

- Ngươi không phòng được.

Tinh thần?

Diệp Hạo chấn động toàn thân!

Tinh thần vạn cổ trường tồn!

Rất khó ma diệt!

- Ta không tin.

Diệp Hạo cố nén đau đớn hướng về thanh niên kia phát động công kích. Thanh niên kia kêu rên đồng thời Diệp Hạo cũng kêu rên lên tiếng. Bất quá Diệp Hạo lại cắn chặt hàm răng hướng về hắn tiếp tục công kích.

Lấy thương đổi thương!

Sau ba lần, thân thể thanh niên kia đều trở nên mờ đi.

- Dừng tay, dừng tay, dừng tay.

Thanh niên nói gấp. Diệp Hạo lúc này mới đình chỉ công kích. Trạng thái của hắn bây giờ cũng không tiện, chỗ mi tâm có một cái khe, đang cuồn cuộn giữ lại máu tươi.

- Ngươi thông qua khảo nghiệm.

Thanh niên nhìn Diệp Hạo nói.

Công kích của hắn rất đáng sợ, thiếu niên chí tôn bình thường cả một đòn cũng chịu không được, nhưng mà bây giờ sau khi Diệp Hạo đã nhận lấy ba đòn, lại còn đang kiên trì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận