Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2441: Chưởng Trung Thiên Địa

- Số 1, ngươi nên minh bạch chức trách của ta.

Nghe vậy, hắc y lão giả trầm giọng nói.

- Chức trách của ngươi lại như thế nào?

Sợi tóc số 1 bay múa, con mắt rạng rỡ phát quang.

- Hoặc là tránh ra hoặc là chết?

Lông mày hắc y lão giả lập tức nhíu lại. Hắn chính là tồn tại Thần Vương cấp. Hắn tự nhận số 1 không phải đối thủ của mình, nhưng mà bây giờ số 1 lại hùng hổ dọa người, cái này khiến hắc y lão giả vô cùng khó chịu.

- Số 1, nếu ngươi đặt chân Thần Vương cảnh ta còn kiêng kị ngươi ba phần, bất quá ngươi bây giờ còn chưa có tư cách uy hiếp ta.

- Có đúng không?

Hai tay Số 1 huy động, giống như huy động thiên địa thiên chương, thời không bốn phía hắc y lão giả lập tức phá toái tan rã, dù hắc y lão giả vận dụng toàn thân pháp lực trấn áp, cũng không làm nên chuyện gì. Để hắc y lão giả hoảng sợ là nhục thể của hắn cũng đang bên trong loại mạch lạc đáng sợ này mà đang tan rã. Giờ khắc này hắc y lão giả giống như một thuyền nhỏ trong gió lốc quay cuồng. Lúc nào cũng có thể lật đổ.

- Cứu mạng.

Hắc y lão giả bị hù dọa. Bởi vì hắn phát hiện mình vận dụng rất nhiều thần thông cũng không thể ngăn cản thân thể sụp đổ. Còn không có mấy hơi thở, nhục thể của hắn liền hỏng mất một phần ba. Đúng lúc này một đạo lực lượng nhu hòa đem hắc y lão giả từ bên trong cái thời không kia kéo ra ngoài. Không phải tam tổ thì còn là ai?

- Tam tổ.

Sắc mặt Số 1 khó coi nhìn tam tổ nói.

- Nguyên nhân hậu quả chuyện lần này ta đã biết được.

Tam tổ bình tĩnh nói,

- Số 2, lệnh bài của ngươi hiện tại ở Ngộ Đạo các có thể lĩnh ngộ 3 năm?

- Đúng vậy.

- Thời gian 3 năm này chuyển cho Diệp Hạo, cái này cũng là trừng phạt đối với ngươi.

Tam tổ một bên nói một bên phất phất tay. Sau một khắc lệnh bài Diệp Hạo cùng số 2 phân biệt lóe lên một cái.

- Tam tổ, thời gian 3 năm này là ta vất vả làm nhiệm vụ thật nhiều năm mới đến.

Số 2 lập tức kêu lên.

- Sai liền cần bị phạt.

Tam tổ thản nhiên nói,

- Nể tình không có tạo thành hậu quả gì, lúc này mới trừng trị nho nhỏ ngươi một phen, nếu có lần sau nữa định không dễ tha.

Ánh mắt số 2 lóe lên một cái, cuối cùng vẫn lui về phía sau một bước,

- Cẩn tuân pháp chỉ của tam tổ.

- Lui đi.

Tam tổ phất phất tay.

Số 2 thật sâu nhìn Diệp Hạo một cái liền cùng hắc y lão giả rời đi. Tu sĩ bốn phía vây xem cũng nhao nhao rời đi.

- Số 1, đây cũng là Chưởng Trung Thiên Địa ngươi lĩnh ngộ đại đạo?

Tam tổ nhìn xem số 1 vừa cười vừa nói.

- Không sai.

Số 1 gật đầu.

- Như thế nào là Chưởng Trung Thiên Địa?

Diệp Hạo hiếu kỳ hỏi.

- Thiên Địa vạn vật, chúng sinh, đều ở trong lòng bàn tay.

Số 1 nhẹ nhàng nói,

- Ta để nó sống thì sống, ta để nó chết liền chết.

Diệp Hạo nghĩ đến mà sợ.

Loại đại đạo này là đại đạo vô địch !

- Cảnh giới của ngươi cũng sắp đột phá.

Tam tổ ngay sau đó nói.

- Không vội.

Số 1 vân đạm phong khinh nói.

Tam tổ khẽ thở dài một hơi quay người rời đi.

- Xin lỗi.

Diệp Hạo đi tới số 1 bên người nói khẽ.

- Vì sao nói xin lỗi với ta?

- Cho ta thời gian một tháng.

Diệp Hạo nhìn số 1 nói.

- Cái gì?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Thời điểm Diệp Hạo nói câu nói này liền dắt tay số 1. Thân thể mềm mại của số 1 khẽ run lên, trên mặt lộ ra một vòng đỏ ửng.

- Mang ta đi dạo bốn phía.

- Tốt.

Nói thật ra, sau khi Diệp Hạo đi tới Thiên Không thành còn không có đi thăm dò mọi nơi lần nào. Thời điểm chân chính đi dạo Diệp Hạo mới ý thức tới phiến thiên địa này là to lớn đến mức nào.

- Địa hạt Thiên Không thành tương đương với nửa cái Thần Vực.

Hôm nay hai người tới dưới một gốc cây ngô đồng to lớn Diệp Hạo hơi xúc động nói.

- Ngươi sai.

Số 1 khe khẽ lắc đầu,

- Thần Vực còn muốn lớn hơn so trong tưởng tượng của ngươi.

- Ý tứ gì?

- Bây giờ không gian Thần Vực bị vô hạn chồng chất cùng áp súc, bởi vậy tạo thành cho các ngươi ảo giác Thần Vực không lớn.

Số 1 vừa cười vừa nói,

- Đợi đến thời điểm không gian Thần Vực kéo duỗi khuếch trương, ngươi liền minh bạch vô cùng vô tận là khái niệm gì?

- Vì sao vậy?

Đây là lần đầu tiên Diệp Hạo nghe nói loại thuyết pháp này.

- Ngươi biết vì sao hiện tại Thần Vực không có bao nhiêu Thần Hoàng cường giả sao?

- Vì sao?

- Bởi vì rất nhiều Thần Hoàng vận dụng một bộ phận không gian chồng chất.

Diệp Hạo trầm mặc xuống.

- Rất nhiều Thần Hoàng sao?

- Thần Vực khởi nguyên chỉ sợ không có người nào có thể nói tới rõ ràng.

Số 1 nhìn Diệp Hạo nói,

- Bởi vậy đến cùng ra đời bao nhiêu tôn Thần Hoàng, không ai nói rõ được.

- Một thế này những Thần Hoàng kia đều sẽ hiện thân sao?

- Thần Hoàng có hiện thân hay không muốn nhìn những người kia đánh cờ?

Số 1 thong thả nói,

- Phải biết Thần Hoàng cũng chỉ là quân cờ mà thôi.

- Thần Hoàng là quân cờ?

- Nếu không thì sao?

- Những người đánh cờ kia lúc nào sẽ động thủ?

- Sắp rồi.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi, ánh mắt nóng bỏng nhìn xem số 1 nói,

- Thi Âm, chúng ta cùng một chỗ.

Thần sắc trong tròng mắt Thi Âm ba động một chút, ngay sau đó trên mặt liền toát ra một nụ cười,

- Chúng ta một mực đều ở cùng một chỗ.

Diệp Hạo dắt tay Thi Âm nhẹ nhàng nói,

- Ta mang ngươi đi một nơi.

- Đi đâu?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền mang Thi Âm đi tới tiểu thế giới hắn.

- Đây là tiểu thế giới ngươi?

Thi Âm có chút kinh ngạc nói.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo một bên nói vừa chỉ một tòa thành luỹ kim bích huy hoàng xa xa nói,

- Đây là nhà ta chuẩn bị vì ngươi.

- Nhà?

Nghe được cái từ này Thi Âm trầm mặc lại.

- Thế nào?

- Không có việc gì.

Thi Âm lắc đầu liền theo Diệp Hạo rơi xuống.

- Ra mắt công tử, gặp qua tiểu thư.

Thị nữ Giáp Nhất, Giáp Nhị hướng Diệp Hạo hành lễ. Thi Âm gật đầu một cái liền hướng nhìn bốn phía. Chỗ thành luỹ này được trang trí lộng lẫy xa hoa. Như là một vương quốc truyện cổ tích.

- Đây là ngươi chuẩn bị cho ta?

Thi Âm nhìn Diệp Hạo, trên mặt có chút động dung.

- Đúng vậy, đây là nhà của chúng ta.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Cám ơn.

Thi Âm nói khẽ.

- Giữa phu thê ngươi ta nói cám ơn liền khách khí.

Diệp Hạo nói xong dắt tay Thi Âm hướng về thành luỹ đi đến. Diệp Hạo giới thiệu từng cái cho Thi Âm. Cuối cùng Diệp Hạo mang theo Thi Âm đi tới phòng ngủ chính.

- Đây là gian phòng chúng ta.

Nói đến đây trên mặt Thi Âm lộ ra một chút vẻ khẩn trương.

- Ngươi bây giờ liền muốn ta sao?

- Ngươi chưa chuẩn bị xong?

Diệp Hạo nhìn con mắt Thi Âm hỏi.

- Có một chút.

Thi Âm cảm thấy mình có thể thản nhiên đối mặt với chuyện này, nhưng mà thời điểm chân chính đối mặt lại có chút bối rối.

- Vậy chúng ta từ từ sẽ đến.

Diệp Hạo minh bạch loại trạng thái hiện tại của nàng, bởi vậy cũng không có cưỡng cầu.

- Ừm.

Thi Âm có chút cảm kích nhìn Diệp Hạo. Bất quá Diệp Hạo lại cũng không hề rời đi. Thời điểm hắn nằm ở trên giường Thi Âm cắn môi một cái thử nghiệm nằm ở trong ngực Diệp Hạo. Hai tay Diệp Hạo tự nhiên ôm vòng eo Thi Âm,

- Người của ngươi thật trơn.

- Còn cách quần áo đây?

Thi Âm ngượng ngùng nói.

- Cách quần áo đều trơn như vậy?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Ngươi lại đùa ta?

Thi Âm làm sao không biết Diệp Hạo đang nói đùa?

- Nếu không để cho ta đi vào cảm thụ một chút?

- Vậy —— ngươi tới đi?

Thi Âm nhỏ giọng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận