Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2444: Thần Vực Kịch Biến

- Phát hiện cái gì?

Thái Sử Vĩnh Huy hỏi vội.

- Phát hiện một gốc sâm vương.

Khí linh nói khẽ.

- Sâm vương?

Thái Sử Vĩnh Huy ngây ngẩn cả người.

Đúng lúc này Sắc Vi tiên tử lại hoảng sợ nói,

- Đây —— đây là thật vậy chăng?

Thái Sử Vĩnh Huy hướng về phương xa nhìn lại. Sau một khắc cả người hắn đều mộng. Hắn nhìn thấy cái gì?

Một gốc nhân sâm đứng lặng giữa thiên địa, toàn thân chập chờn ngàn vạn quang huy.

- Gốc sâm vương này đang làm cái gì?

Thái Sử Vĩnh Huy nghi hoặc hỏi.

- Gốc sâm vương này lúc này đang độ tâm ma kiếp.

Sắc Vi tiên tử vẻ mặt nghiêm túc nói.

- Tâm ma kiếp bên trong Thần Vương Kiếp?

Thái Sử Vĩnh Huy lập tức ý thức được cái gì.

- Chúng ta ở chỗ này chờ đi.

Diệp Hạo hơi chút chần chờ liền trầm giọng nói.

Đám người Thái Sử Vĩnh Huy đương nhiên sẽ không phản đối ý kiến. Cho dù bọn họ biết lúc này là thời cơ tiêu diệt gốc sâm vương này tốt nhất. Nhưng bọn hắn vẫn không chút do dự mà nghe theo Diệp Hạo nói.

- Đối với gốc sâm vương mà nói chúng ta cũng là mục tiêu kiếp của hắn.

Diệp Hạo lúc này nhẹ nhàng nói,

- Nhưng mà người nhiễu độ kiếp bản thân là một loại hành vi đáng xấu hổ, bởi vậy dù từ bỏ loại hành vi này, cũng không nên làm chuyện bất chính trong lúc người ta độ kiếp.

- Ta lo lắng là gốc sâm vương này độ kiếp xong đối với ngươi ta không có lợi.

Dược Tị Thế lúc này lại nói.

- Không cần lo lắng.

Diệp Hạo nhìn Dược Tị Thế một cái nói.

Đám người nghe được Diệp Hạo nói như vậy cũng không hỏi thêm nữa. Theo thời gian trôi qua trên người gốc sâm vương kia xông ra quang huy sáng chói, mà ở một thời khắc nào đó ngàn vạn quang huy lại trong khoảnh khắc tiêu tán. Gốc sâm vương kia há miệng phun một ngụm máu tươi kim sắc, tiếp đó thân thể của hắn lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được giảm nhỏ, thời gian mấy hơi thở liền hóa thành một lão giả khô héo. Da thịt lão giả khô quắt giống như cây già mất đi vỏ sáng bóng, trên mặt hắn lộ ra đắng chát nồng nặc,

- Không nghĩ tới ta sẽ thua ở trên tâm ma kiếp.

- Tiền bối chưa chắc là thua ở trên tâm ma kiếp.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói,

- Quy tắc Chí tôn chi địa không cho phép xuất hiện Thần Vương, ta cảm thấy tiền bối hẳn là bị quy tắc trấn áp.

- Aiz.

Sâm vương nhẹ nhàng thở dài.

- Tiền bối vì sao không gia nhập chí tôn chi địa?

Hỏa Ly không hiểu hỏi.

- Ngươi cho rằng tu sĩ chí tôn chi địa cũng có bản tính thuần lương như các ngươi vậy sao?

Sâm vương cười khổ nói,

- Thời điểm năm đó ta ở phụ cận chí tôn chi địa lắc lư thiếu chút nữa bị bắt đi luyện dược.

Hỏa Ly lập tức trầm mặc xuống.

Vừa rồi Hỏa Ly thế nhưng đã động tâm!

- Đạo tâm của ta đã hủy, thức hải càng đã sụp đổ.

Sâm vương thong thả nói,

- Nếu như thế ta cũng không cần thiết sống.

Nói đến đâym toàn thân sâm vương liền kịch liệt bốc cháy lên.

- Tiền bối.

Đám người hoảng sợ nói.

Mấy hơi thở sau sâm vương liền hóa thành sâm năm căn rễ lơ lửng ở trước mặt đám người Diệp Hạo.

- Đây là sâm năm căn rễ ta ngưng luyện toàn thân tinh hoa hóa thành, thời khắc mấu chốt có thể giữ được tánh mạng hoặc kéo dài tính mạng.

Theo một chữ cuối cùng rơi xuống, thanh âm sâm vương im bặt mà dừng.

- Đi thôi.

Diệp Hạo đưa tay tiếp nhận rễ sâm nói khẽ.

- Ta muốn biết rõ Thiên Không thành có phải chính nghĩa hay không?

Thái Sử Vĩnh Huy lúc này mở miệng nói.

- Bất kỳ tu sĩ nào nhìn thấy sâm vương cảm giác đầu tiên cũng là muốn trân tàng, đây là bản tính của con người.

Diệp Hạo nhìn Thái Sử Vĩnh Huy nói,

- Ngươi không thể lấy điểm ấy định nghĩa Thiên Không thành.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp,

- Còn nữa ngươi cảm thấy thế lực nào là chính nghĩa? Liền nói Thái Sử nhất tộc các ngươi, bộ tộc các ngươi làm sao quật khởi?

Thái Sử Vĩnh Huy cười khổ không thôi. Thái Sử nhất tộc tự nhiên giẫm lên thi cốt người khác lớn lên. Kỳ thật thế lực nào ở đây không phải chứ?

Viêm Hoàng tông làm sao cũng không phải?

- Chính nghĩa tà ác cho tới bây giờ cũng chỉ là tương đối.

Thần sắc Diệp Hạo bình tĩnh nói,

- Chỉ cần chúng ta xứng đáng bản tâm là được.

Đám người rất tán thành gật gật đầu.



Thần Vực!

Những ngày này Thần Vương các tộc đều có một loại cảm giác tâm kinh đảm hàn, bọn họ mơ hồ ý thức được chỉ sợ sẽ có đại sự kiện phát sinh. Nửa tháng sau phụ cận Lạc Nguyệt vương triều xuất hiện một dãy núi. Ngọn núi này cứ như vậy đột ngột xuất hiện. Không có tia dấu hiệu, đối mặt loại sự tình này Lạc Nguyệt vương triều khẳng định phải điều động cao thủ tiến về. Chỉ là ngọn núi kia loan bốn phía nhưng lại có mạnh mẽ trận pháp thủ hộ, cuối cùng dù là Thần Vương của Lạc Nguyệt vương triều tiến về đều không đánh vỡ được.

- Bên trong ngọn núi kia chỉ sợ có truyền thừa bất hủ.

- Hiện tại rất nhiều Thần Vương cũng đã chạy tới.

- Không biết bọn họ liên thủ đánh xuyên trận pháp ngọn núi kia hay không?

- Ngay vừa rồi Tây Vực xuất hiện một mảnh điện đường liên miên bất tuyệt.

- Ta nghe nói Nam Vực bên kia xuất hiện một tòa thành trì nguy nga.

- Bên trong Bắc Hải xuất hiện một hòn đảo khổng lồ.

- Vì sao ta mơ hồ có một loại dự cảm xấu?

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Viêm Hoàng tông!

Sau khi đã xảy ra loại chuyện này Đường Phiên Phiên tìm Chu Tổ. Chu Tổ ung dung nhìn xem phương xa nói,

- Các phương bắt đầu đánh cờ.

- Ý tứ gì?

Đường Phiên Phiên không hiểu hỏi.

- Tiếp theo ngươi sẽ kiến thức đến một cái Thần Vực chân chính.

Sắc mặt Chu Tổ nghiêm túc nói,

- Đến lúc đó ngươi sẽ hiểu Thần Vực mênh mông đến như thế nào.

Sắc mặt Đường Phiên Phiên không khỏi biến đổi.

- Thế lực Thần Hoàng các phương nhao nhao giáng lâm, đến lúc đó toàn bộ Thần Vực đều sẽ tiến hành tẩy bài.

- Rất nhiều Thần Hoàng thế lực sao?

- Thần Hoàng thế lực sẽ xa xa vượt qua vương triều bây giờ.

Chu Tổ nhẹ nhàng nói,

- Hồng Mông thời kì, 3000 thị tộc cơ hồ đều sẽ hiện thân.

- 3000 thị tộc?

Con ngươi Đường Phiên Phiên co rụt lại.

- 3000 thị tộc đặt chân Thần Hoàng cảnh làm sao cũng có một phần mười.

Chu Tổ gật đầu một cái.

- Bọn họ vì sao muốn ở thời điểm này giáng lâm?

- Cái này chính là sau lưng bọn họ đang đánh cờ.

Chu Tổ trầm giọng nói,

- Triệu Tổ nói cho ta biết thời điểm thế lực khắp nơi phủ xuống, toàn bộ Thần Vực sẽ xuất hiện một thời đại vàng son, đến lúc đó đủ loại tài nguyên trân quý đều sẽ xuất hiện, đồng thời Thần Vực cũng sẽ nghênh đón chém giết thảm thiết nhất.

- Đây có phải mang ý nghĩa Vương triều nhất định phải phụ thuộc Hoàng triều hay không?

- Đúng vậy.

Chu Tổ nói đến đây liền nói,

- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, Diệp Hạo thuộc về Triệu Tổ nhất mạch, không có bao nhiêu thế lực dám động.

- Triệu Tổ nhất mạch lúc nào giáng lâm?

- Hiện tại phủ xuống chỉ là một vài hoàng triều nhỏ yếu, Triệu Tổ mạch này không đến cuối cùng sẽ không giáng lâm.

- Vì sao?

- Bởi vì Triệu Tổ cũng là người đánh cờ.

Chu Tổ vừa cười vừa nói...



Lại nói Diệp Hạo.

Diệp Hạo cưỡi chiến hạm xâm nhập chí tôn chi địa 10 năm cũng không có đi tới cửa ra. Mà thời gian 10 năm này, Diệp Hạo lần lượt tìm được mấy chục nhóm tài nguyên trân quý. Những tư nguyên này dù là ở ngoại giới cũng không phổ biến.

- Ta cảm thấy tổng giá trị ta được những tư nguyên này đều vượt qua bên trong phủ khố Thái Sử nhất tộc ta.

Thái Sử Vĩnh Huy vừa cười vừa nói.

- Tài nguyên cấp bậc Hợp Thần vốn không nhiều, chúng ta lại tìm đến sinh tử nguyên dịch.

Hỏa Ly kiều vừa cười vừa nói,

- Sinh tử nguyên dịch một giọt là có thể để cường giả Hợp Thần sơ kỳ đánh vỡ giam cầm tăng lên tới Hợp Thần trung kỳ.

- Đúng vậy, chúng ta cũng là dính phúc của Diệp Hạo.

Dược Tị Thế gật đầu một cái.

Đúng lúc này Diệp Hạo lại cảm giác được một cái lệnh phù chấn động lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận