Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2472: Là Trùng Hợp Sao

- Phá cho ta.

Diệp Hạo vận chuyển khí huyết, khí huyết mênh mông hóa thành trùng tiêu mặt trời, bức lui toàn bộ những oán niệm kia sang một bên. Nhưng Diệp Hạo cảm giác được những oán niệm kia đang núp trong bóng tối bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị phát động tập kích. Quét mắt bốn phía Diệp Hạo phát hiện trong không khí tràn ngập những thứ xấu xa. Diệp Hạo đợi ở chỗ này chưa được bao lâu đã cảm thấy trong lòng tràn ngập sát ý ngút trời.

- Ma Quật quả nhiên danh bất hư truyền. Không biết phải ở đây bao lâu đây?

- Nếu ở đây trong một thời gian dài thì việc tẩu hỏa nhập ma cơ hồ là chuyện ván đã đóng thuyền. Làm sao bây giờ?

Trước mặt Diệp Hạo bày ra một nan đề.

Lao ra?

Diệp Hạo không hề nghĩ tới việc lao ra từ lối vào.

Phải biết nơi đó chính là Vô Ngân sơn. Như vậy chỉ còn cách đi đến cuối Ma Quật.

Đi đến cuối cùng?

Như vậy khác gì so với tự sát?

Ngay lúc Diệp Hạo đang trầm ngâm, hắn phát hiện oán niệm tuôn ra ngày càng nhiều.

- Cứ tiếp tục trì hoãn ta chắc chắn sẽ chết ở chỗ này.

Diệp Hạo nhìn bốn phía một cái.

- Giết.

Diệp Hạo nói xong thanh âm gào thét liền vang lên ở toàn trường, tiếp đó Diệp Hạo cũng cảm giác được một đôi bàn tay vô cùng có lực giữ lại cổ họng của hắn. Diệp Hạo vừa muốn lôi xé ra lại phát hiện tay chân của hắn đều bị từng bàn tay đè lại, tiếp lấy từng cái miệng lớn đến gần nhục thân Diệp Hạo liều mạng cắn xé.

A!

Diệp Hạo kêu lên thảm thiết. Bởi vì Diệp Hạo phát hiện bọn họ cắn xé chính là linh hồn mình. Bọn họ ra tay với linh hồn mình. Ăn như gió cuốn. Đúng lúc này từ trên thân Diệp Hạo tràn ra một cỗ thần tính hào quang. Cỗ lực lượng yên tĩnh hài hòa;

Cỗ lực lượng trách trời thương dân;

Cỗ lực lượng quang minh chính đại.

Oán niệm bán trên người Diệp Hạo lập tức hét thảm lên. Mà theo thời gian trôi qua trên mặt bọn họ cũng trở nên bình thản, dữ tợn cùng khát máu trong mắt dần biến mất.

- Cảm tạ.

- Hôm nay rốt cục cũng được giải thoát.

- Ta đã đợi trong động ma này một vạn năm, hôm nay rốt cục cũng được giải thoát.

Từng đạo oán niệm bị Diệp Hạo độ hóa đều bái tại với Diệp Hạo xong mới hóa thành từng chút ánh sáng vọt vào thức hải Diệp Hạo. Những điểm sáng kia trong thức hải Diệp Hạo dần ngưng tụ thành một thân ảnh. Thân ảnh đó chính là một phiên bản thu nhỏ của Diệp Hạo.

- Độ Nhân kinh.

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra thần sắc kinh nghi bất định. Năm đó khi ở Thiên Không thành lựa chọn Chí Tôn quyết Ngũ Tổ đã đề cử bản thân tu hành Độ Nhân kinh.

Năm đó mình ở Thiên Không thành lựa chọn Chí Tôn quyết thời điểm ngũ tổ đề cử bản thân tu hành Độ Nhân kinh.

Chẳng lẽ đó là trùng hợp?

Hay là nói đây chính ý sau lưng thành chủ Thiên Không thành?

Trong đầu Diệp Hạo không khỏi vang lên một câu Vô Ngân đã nói trước đó, bất luận ngươi cảm thấy chuyện trùng hợp nào có lẽ là nó đã sớm được an bài tốt. Nhưng ngay sau đó Diệp Hạo lập tức quên chuyện này đi. Nếu Độ Nhân kinh hữu dụng ở trong này, như vậy bản thân cũng có khả năng có thể ra ngoài.

Nghĩ như vậy Diệp Hạo liền đi về phía trước. Đối với những vong linh cùng oán niệm kia mà nói Diệp Hạo cũng tương đương với một cái mặt trời nhỏ di động, bởi vậy những oán linh kia chính là kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên lao đến Diệp Hạo. Còn Diệp Hạo chỉ có thể khó khăn đi về phía trước.

Hai năm!

Ba năm!

Diệp Hạo ở trong động ma khó khăn đi lại. Mỗi giờ mỗi khắc hắn đều độ hóa mê muội quật trung oán niệm ùng vong linh. Nhưng Diệp Hạo thu hoạch cũng vô cùng to lớn. Kim thân trong thức hải của hắn đã cao đến chín trượng chín.

- Còn thiếu một chút.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Diệp Hạo biết rõ kim thân nếu đạt tới mười trượng sẽ có được chiến lực Thần Vương cấp.

Thần Vương!

Dù bản thân Diệp Hạo không đạt tới nhưng kim thân lại sớm đã đạt đến. Bởi vậy có thể thấy được chỗ kinh khủng của Độ Nhân kinh. Hiện tại Diệp Hạo đã hiểu vì sao Thi Âm nói ngũ tổ thiên tư đứng hàng nũ đệ nhất?

Độ Nhân kinh cũng thực kinh khủng. Không phải Thần Vương lại có thể có được thực lực của Thần Vương. Diệp Hạo thậm chí cảm thấy cứ dựa theo tình huống này, bản thân kim thân có thể đạt tới thực lực Thần Hoàng cấp không?

Răng rắc!

Theo việc kim thân hấp thu Công Đức Chi Quang càng ngày càng nhiều, nó rốt cục cũng phá vỡ giam cầm thân cao đến mười trượng. Trên thân tràn ra uy áp mênh mông, cỗ uy áp này lập tức quét ngang oán niệm bốn phía. Sau khi kim thân đạt đến mười trượng, thực lực kim thân tăng lên không chỉ gấp mười lần. Đây cũng là lý do vì sao chỉ một lần đã quét ngang toàn bộ oán niệm bốn phía. Trong mắt Diệp Hạo không khỏi lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Kim thân đạt đến Thần Vương cấp, cũng là một thủ đoạn của hắn. Thời khắc mấu chốt có thể đánh bất ngờ.

- Nghỉ ngơi một lát.

Trong khoảng thời gian này Diệp Hạo vẫn luôn ở trạng thái chiến đấu. Độ hóa người khác chưa bao giờ là một chuyện đơn giản. Thần kinh Diệp Hạo một mực vẫn ở trạng thái căng cứng, hiện tại vất vả lắm mới có thời gian nghỉ ngơi, sao hắn lại có thể không thư giãn một tí được?

Khi buông lỏng hắn lại vận chuyển thời gian áo nghĩa, bởi vì như vậy mới chó thể nghỉ ngơi dài hơn. Cách Diệp Hạo vận chuyển thời gian áo nghĩa vô cùng chính xác, bởi vì còn chưa qua nửa khắc đồng hồ đã có một đợt oán niệm tới giết hắn. Diệp Hạo đành phải đứng lên vận dụng Độ Nhân kinh.

4 năm!

5 năm!

6 năm!

Lần này Diệp Hạo tu hành đã qua mười năm. Mà trong thời gian mười năm này dù Diệp Hạo có công pháp nghịch thiên như Độ Nhân kinh nhưng hắn dù có mạnh hơn vẫn cần phải nghỉ ngơi. Tinh thần kéo căng lâu ngày cũng sẽ đứt thôi.

Hôm nay Diệp Hạo lại không kiên trì nổi bị một đám oán niệm nhào lên liều mạng cắn xé. Đối mặt với việc cắn xé đó Diệp Hạo bất lực phản kháng. Việc hắn có thể làm là đứng trơ mắt nhìn bọn họ thôn phệ linh hồn bản thân. Cũng không biết qua bao lâu nơi đây lại không còn thân ảnh Diệp Hạo.... Những năm này Thần Vực tiếp tục rung chuyển. Bởi vì truyền nhân cao đẳng hoàng triều cũng đã giáng lâm đến thế giới này. Sau khi bọn họ giáng lâm lại bắt đầu cướp đoạt tài nguyên. Có thể nói ngoài Vương cấp tông môn ra ai cũng không thể ngăn cản đáng gia hỏa như lang như hổ này. Hơn nữa, lúc này Vương cấp tông môn dám ngăn cản sao?

- Phù Dung vương triều hiệu trung Sài thị nhất tộc.

- Quần Phương trai hiệu trung Tiêu Diêu sơn Mặc Ngọc công tử.

- Mặc Ngọc công tử thực sự có phúc lớn, mỹ nữ Quần Phương trai nhiều đếm không hết, hiện tại đã là vật trong túi hắn.

- Mặc Ngọc công tử thế nhưng là Mặc gia.

- Ta nghe nói ông tổ nhà họ Mặc là Thần Hoàng đỉnh phong.

- Thần Hoàng đỉnh phong? Làm sao có thể?

- Đúng vậy, hiện tại truyền nhân Thần Hoàng đỉnh phong không phải vẫn chưa giáng lâm sao?

- Có một vài truyền nhân thông qua con đường đặc thù phủ xuống, ngươi không nhìn thấy bên người Mặc Ngọc công tử đều là ai sao? Vô luận là Thiên Quân công tử hay Đào Hoa tiên tử không ai không phải là truyền nhân cao đẳng hoàng triều. Thế nhưng là hai vị kia cam tâm tình nguyện đi theo Mặc Ngọc công tử, chẳng lẽ các ngươi còn không nhìn ra manh mối gì sao?

- Có lý.

- Quần Phương trai dù thế nào cũng là thế lực Vương cấp, hơn nữa lại thâm căn cố đế ở Nam Vực, Mặc Ngọc công tử nếu không có bối cảnh nhất định, ngươi cảm thấy Quần Phương trai sẽ hiệu trung sao?

- Ta nghe nói Ứng Long công tử coi trọng Bách Hoa các.

- Bách Hoa các bây giờ còn đang đang do dự đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận