Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2475: Diệp Thiên Thiên Cường Hãn

Hắn không biết toàn bộ công pháp Diệp Thiên Thiên tu hành đều là công pháp Hoàng cấp, hơn nữa nội tình Diệp Thiên Thiên được Diệp Hạo bồi dưỡng còn mạnh hơn nhiều so với Thiên Quân.

Bọn người Thái Sử Vĩnh Huy bị hù dọa. Bọn họ loáng thoáng cảm thấy Diệp Thiên Thiên mạnh hơn bọn họ một chút, thế nhưng cụ thể mạnh hơn bao nhiêu bọn họ vẫn không xác định được. Nhưng bây giờ bọn họ mới nhận ra Diệp Thiên Thiên mạnh đến mức độ này?

Diệp Thiên Thiên cầm theo đầu Thiên Quân đi tới một thanh niên ở phía xa. Thanh niên kia không phải ai khác, chính là Mặc Ngọc công tử của Nam Vực. Bất quá lúc này trên mặt hắn chỉ còn vẻ tái nhợt.

- Ngươi biết ngươi đang làm không?

Mặc Ngọc công tử nhìn Diệp Thiên Thiên gầm nhẹ nói. Mặc Ngọc công tử không giận sao?

Nếu không vẫn lạc, tương lai Thiên Quân công tử có thể trở thành cao đẳng Thần Hoàng, trở thành phụ tá đắc lực của hắn. Nhưng bây giờ lại bị Diệp Thiên Thiên giết chết.

Khi Diệp Thiên Thiên còn cách Mặc Ngọc công tử mười mét liền tiện tay ném đầu Thiên Quân tới dưới chân Mặc Ngọc công tử.

Mặc Ngọc công tử nhìn thoáng qua sắc mặt âm trầm tới sắp nhỏ cả nước.

- Ta cho ngươi hai lựa chọn.

Diệp Thiên Thiên nhìn Mặc Ngọc công tử nói.

- Hoặc là tự sát, hoặc là ta giết ngươi.

Tu sĩ toàn trường đều kinh động. Diệp Thiên Thiên sao dám nói lời như vậy?

Phải biết Mặc Ngọc công tử chính là người Mặc gia đấy. Mà Mặc gia là thế lực Thần Hoàng đỉnh phong.

- Ta rất muốn biết ai cho ngươi dũng khí nói với ta lời này?

Mặc Ngọc công tử giận quá mà cười nói.

- Xem ra ngươi đã ra lựa chọn, như vậy thì đừng trách ta không khách khí.

Diệp Thiên Thiên nói đến đây ánh mắt kinh khủng tỏa ra.

Thiên nhãn!

Đây là thứ Diệp Hạo truyền thụ cho Diệp Thiên Thiên. Bàn tay Mặc Ngọc công tử nắm vào trong hư không, một cây bút sắt lập tức xuất hiện trong tay hắn. Hắn nhẹ phẩy một cái về phía hư không, mực nước mềm mại hóa thành một bình chướng, ngăn ánh mắt của Diệp Thiên Thiên lại.

Mặc Ngọc công tử mới thở dài một hơi, bình chướng do mực nước hóa thành lại bịch một tiếng bể nát, Mặc Ngọc công tử vội vàng cầm Xuân Thu bút ra đón đỡ, kết quả chính là hắn liên tục rút lui.

- Cái gì?

- Diệp Thiên Thiên khủng bố như vậy sao?

- Ngay cả Mặc Ngọc công tử cũng không phải là đối thủ của nàng?

Rất nhiều cao thủ Bách Hoa các cũng đến. Trong lúc các nàng thấy một màn như vậy khuôn mặt đều không thể tưởng tượng nổi.

- Thủy Tiên, bây giờ ta đã tin tưởng lời của ngươi nói.

Các chủ Bách Hoa các nhìn Thủy Tiên bên người thấp giọng nói.

- Đúng vậy, nói thật ta cũng không ngờ thực lực Diệp Thiên Thiên lại mạnh tới bậc này?

Thủy Tiên hơi xúc động nói.

Trước đó tất cả mọi người cho rằng Viêm Hoàng tông chỉ có Diệp Hạo là thiếu niên chí tôn thôi. Hiện tại mới nhận ra Diệp Thiên Thiên không những là thiếu niên chí tôn, hơn nữa trong hàng ngũ thiếu niên chí tôn còn là cao thủ.

- Cửu Âm Sát.

Diệp Thiên Thiên đã vận hành công pháp ghi trong Cửu Âm kinh. Theo tiếng nói của nàng rơi xuống chin vòi rồng cuốn tới hướng Mặc Ngọc.

Mặc ngọc cầm trong tay Xuân Thu bút ở giữa không trung viết ra một 'Cản', khi chữ 'Cản' thành hình liền hóa thành một vòng bảo hộ, bảo vệ Mặc Ngọc ở trong, tiếp lấy Mặc Ngọc lại viết xuống một chữ 'Kiếm', chợt từng đạo kiếm quang giống như gió táp mưa rào rơi về phía Diệp Thiên Thiên.

Sắc mặt Diệp Thiên Thiên không hề có một chút biến hóa nào, bàn tay đẩy về phía trước một cái, Âm lực lượng mênh mông thành hình trước mặt nàng. Trước đó Diệp Thiên Thiên tu hành Bát Phương Trấn Thế Quyết, bất quá sau khi Triệu Vị Ương truyền cho nàng Cửu Âm kinh, sau đó Diệp Thiên Thiên lại tu hành Độ Nhân kinh.

Về phần nối giữa các công pháp đã có Diệp Hạo trợ giúp giải quyết giúp Diệp Thiên Thiên có thể sử dụng thoải mái ba thiên công pháp này.

Sau khi hai người ở giữa không trung tranh đoạt mười mấy chiêu Mặc Ngọc công tử không thể cản nổi phải phun ra một ngụm máu tươi rơi xuống phía dưới. Bịch một tiếng Diệp Thiên Thiên dùng một cước dẫm vào trên ngực Mặc Ngọc công tử khiến toàn bộ thân thể hắn đều bị nát vụn.

- Dừng tay.

Lúc này từ nơi xa một nữ tử mặt như hoa đào vội nói. Diệp Thiên Thiên nhìn nữ tử kia một cái nói.

- Ngươi muốn chết sao?

- Dù gì Mặc Ngọc công tử cũng là truyền nhân Mặc gia, nếu ngươi giết Viêm Hoàng tông sẽ trêu vào tai hoạ.

Đào Hoa tiên tử nói gấp.

- Vậy ý của ngươi chính là Viêm Hoàng tông có thể tùy tiện khi dễ?

Diệp Thiên Thiên đạm mạc nói.

- Ta thay mặt Mặc Ngọc công tử xin lỗi.

Đào Hoa tiên tử yên lặng một chút nói.

- Lời xin lỗi của ngươi ta không cần.

Diệp Thiên Thiên nói đến đây ánh mắt lạnh như băng nhìn Mặc Ngọc công tử dưới chân nói. Mặc Ngọc công tử nhìn ánh mắt tràn đầy sát ý của Diệp Thiên Thiên nói.

- Có gan ngươi thử giết ta đi.

- Thuận theo ý ngươi muốn thôi.

Diệp Thiên Thiên nói đến đây một cước lập tức hung hăng đạp vào nhục thể của hắn. Đã mất đi pháp lực ngăn cản nhục thân Mặc Ngọc công tử trong nháy mắt đã chia năm xẻ bảy. Nguyên thần hắn vừa muốn chạy trốn đã bị Diệp Thiên Thiên bắt lại.

- Đừng có giết ta, đừng có giết ta, đừng có giết ta.

Mặc Ngọc công tử nói gấp. Mặc Ngọc công tử quả thật bị giật mình. Trước đó hắn cảm thấy Diệp Thiên Thiên sẽ kiêng kị bối cảnh của chính mình nên không dám động thủ, nhưng khi Diệp Thiên Thiên hủy nhục thể của mình, hắn đã không còn ý nghĩ này nữa.

Vị này thực sự dám giết người?

- Nhận sai sao?

Diệp Thiên Thiên vô ngữ nói.

- Ta xin lỗi, ta xin lỗi, ta xin lỗi, ta không nên động tâm tư không nên động.

Mặc Ngọc công tử nhìn Diệp Thiên Thiên ánh mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

- Ta phải nói cho ngươi biết bất luận kẻ nào cũng không được nhục nhã Viêm Hoàng tôn.

Nói xong một đám lửa bao vây linh hồn Mặc Ngọc công tử lại. Mặc Ngọc công tử lập tức hét thảm lên.

- Diệp Thiên Thiên, ngươi chết không yên lành đâu.

- Bây giờ ngươi đại biểu chính ngươi, nếu ngươi mắng nữa sẽ dính đến Mặc gia ngươi đấy.

Diệp Thiên Thiên lạnh lùng nói.

- Đừng nghĩ Mặc gia ngươi trường tồn mãi mãi, chọc giận Viêm Hoàng tông chúng ta sẽ san bằng Mặc gia ngươi.

Mặc Ngọc công tử không khỏi rùng mình một cái.

Khi nói câu này Diệp Thiên Thiên vô cùng chân thành. Mặc kệ Viêm Hoàng tông có thể làm được hay không, Mặc Ngọc công tử đều không dám kêu gọi. Lỡ có thể làm được mà nói lúc đó Mặc gia sẽ kết thúc.

Sau mười lần hô hấp, linh hôn Mặc Ngọc đã bị đại hỏa thiêu thành tro tàn. Diệp Thiên Thiên đưa tay thu càn khôn túi của Mặc Ngọc lại, tiếp lấy ánh mắt của nàng rơi vào trên người Đào Hoa tiên tử.

- Giao túi càng khôn của ngươi ra.

- Ta không hề đắc tội với ngươi.

Đào Hoa tiên tử ủy khuất nói.

- Nhưng ai bảo ngươi đi theo tên cặn bã làm gì.

Diệp Thiên Thiên lạnh nhạt nói.

- Đương nhiên ngươi cũng có thể từ chối, bất quá hậu quả...

- Cho ngươi.

Đào Hoa tiên tử cười khổ đưa túi càn khôn cho Diệp Thiên Thiên. Trong túi càn khôn ngoại trừ một vài tài nguyên Đào Hoa tiên tử mang ra ngoài, còn có tài nguyên những năm này nàng vơ vét được.

Diệp Thiên Thiên nhìn lướt qua túi càn khôn liền cau mày nói.

- Tại sao chỉ có từng này tài nguyên? Tài nguyên của Quần Phương trai đi đâu rồi?

- Mặc Ngọc công tử chỉ muốn Quần Phương trai thành thế lực của mình, bởi vậy Mặc Ngọc công tử căn bản không hề động vào tài nguyên của Quần Phương trai.

Đào Hoa tiên tử nói gấp.

- Cái này…

Diệp Thiên Thiên ồ một tiếng nói.

- Đã hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận