Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2485: Xem Thường Thánh Điện

- Thiếu niên chí tôn.

- Tính như vậy Viêm Hoàng tông chẳng phải là có ba Thiếu niên chí tôn sao?

- Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, thiếu niên chí tôn không phải là rau cải trắng, ta cảm thấy Đường Phiên Phiên sở dĩ chưa đi ra đa phần là bởi vì Diệp Thiên Thiên.

- Cũng phải, Diệp Thiên Thiên là đồ đệ của Điện chủ Thánh điện, làm sao có thể không chiếu cố Đường Phiên Phiên được?

- Lúc này Đường Phiên Phiên đang tu hành ở Thánh điện cũng không đại biểu việc nàng còn ở Tẩy Tâm lộ.

Khổng Dĩnh Nhi đương nhiên nghe được lời thảo luận của tu sĩ bốn phía. Bất quá về vấn đề này Khổng Dĩnh Nhi không thèm nói gì. Đường Phiên Phiên không phải thiếu niên chí tôn?

Phải biết cho dù là tam đại long vệ Long Nhất, Long Nhị, Long Tam đều được Diệp Hạo đập thành thiếu niên chí tôn.

Đường Phiên Phiên sao có thể không phải là thiếu niên chí tôn được?

Trên thực tế ngoại trừ Đường Phiên Phiên ra Hạo Nguyệt, Tử Kinh, Lâm Ngưng Hạ, Lăng Dao, Khổng Dĩnh Nhi các nàng cũng đều là thiếu niên chí tôn. Mà đám nữ nhân Chu Uyển Quân, Thanh Thanh cũng được Diệp Hạo đập thành ngụy thiếu niên chí tôn.

Sở dĩ không đập Chu Uyển Quân các nàng lên thành thiếu niên chí tôn kì thực là bởi vì Diệp Hạo không có tư nguyên đỉnh cấp. Khổng Dĩnh Nhi mang theo đám người Thanh Thanh thông qua đại môn Thánh điện liền được thị nữ dẫn dắt đến đi tới Tẩy Tâm lộ.

- Xin hỏi Diệp Thiên Thiên hiện tại đang ở đâu?

Khổng Dĩnh Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Diệp Thiên Thiên tiểu thư bây giờ vẫn còn ở Tẩy Tâm lộ.

Người thị nữ kia nói đến đây kinh ngạc nhìn Khổng Dĩnh Nhi nói.

- Các ngươi là... ?

- Chúng ta là tu sĩ Viêm Hoàng tông.

Khổng Dĩnh Nhi vừa cười vừa nói.

- Thì ra là người trong tông môn của Thiên Thiên tiểu thư.

Người thị nữ kia lập tức nở nụ cười nhìn đám người Khổng Dĩnh Nhi. Sau đó nàng liền nhiệt tình giải thích một chút chuyện về Thánh điện cho đám người Khổng Dĩnh Nhi nghe. Khi đến lối vào Tẩy Tâm lộ, trong tay người thị nữa kia lóe lên kim quang rồi xuất hiện một bình ngọc.

- Trong bình ngọc là thần đan chống cự tâm ma, thời điểm các ngươi sắp cản không nổi hãy nuốt vào một viên, như vậy có thể giúp các ngươi đạt tới cực hạn bản thân, hơn nữa cũng không lo lắng tẩu hỏa nhập ma.

Người thị nữ kia nhẹ nhàng nói.

Khổng Dĩnh Nhi do dự một chút liền nhận lấy. Thật ra trên người Khổng Dĩnh Nhi các nàng đều có thần đan do Diệp Hạo đặc biệt luyện chế cho các nàng.

Bàn về hiệu quả không hề kém hơn so với viên của thị nữ này đưa. Bất quá tóm lại vẫn là ý tốt của người ta, Khổng Dĩnh Nhi cũng không tiện từ chối.

Ngay lúc Khổng Dĩnh Nhi các nàng tiếp nhận từ thị nữ, một bóng người từ lối vào đi ra. Không phải Diệp Thiên Thiên thì là ai đây?

- Thiên Thiên tiểu thư.

Người thị nữ kia kinh hỉ nói.

- Tiểu mễ.

Diệp Thiên Thiên nhìn thị nữ kia vừa cười vừa nói.

- Thiên Thiên tiểu thư, sao ngươi ra sớm vậy?

Tiểu mễ nghi ngờ hỏi.

- Ta đã tới điểm cuối của Tẩy Tâm lộ rồi.

- A!

Tiểu mễ hoảng sợ nói.

- Sao vậy?

- Thiên Thiên tiểu thư ngươi đã phá vỡ một kỷ lục.

Tiểu mễ ngưng giọng nói,

- Từ xưa đến nay tốc độ xông qua nhanh nhất phải 50 năm, mà Thiên Thiên tiểu thư ngươi chỉ dùng 40 năm đã đi ra.

- Thì ra là vậy.

Diệp Thiên Thiên suy nghĩ một chút lại nhìn Khổng Dĩnh Nhi nói.

- Đại trưởng lão, các ngươi sao lại tới đây?

Diệp Thiên Thiên biết rõ Đường Phiên Phiên các nàng còn chưa ra.

Theo lý thuyết lúc này Khổng Dĩnh Nhi không nên tự ý rời khỏi vị trí.

- Phụ thân ngươi đã trở về.

- Phụ thân ta trở về?

Diệp Thiên Thiên vừa sợ hãi lẫn vui mừng.

- Đúng vậy, mới trở về chưa được vài ngày.

Khổng Dĩnh Nhi nhẹ nhàng nói.

- Đúng rồi, sao ngươi không nói phụ thân ta đến Tẩy Tâm lộ?

Diệp Thiên Thiên đột nhiên nhớ ra.

- Cái này.

Khổng Dĩnh Nhi trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào?

- Sao vậy?

Diệp Thiên Thiên nghi ngờ hỏi.

- Phụ thân ngươi không muốn đi.

Khổng Dĩnh Nhi truyền âm nói.

Diệp Thiên Thiên đang định nói bỗng một đạo âm thanh lạnh như băng phá vỡ trời cao.

- Diệp Hạo là xem thường Tẩy Tâm lộ ở Thánh điện ta sao?

Sắc mặt Khổng Dĩnh Nhi lập tức thay đổi.

Bản thân rõ ràng đã truyền âm?

Sắc mặt Diệp Thiên Thiên cũng thay đổi, nàng nhìn thân ảnh cách đó không xa, trái tim đều nhấc lên.

- Sư tôn.

- Hôm nay Diệp Hạo nhất định phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng?

Điện chủ Thánh điện nói đến đây đại thủ chộp tới hướng Viêm Hoàng tông.

Cùng lúc đó trong lòng Diệp Hạo có một linh cảm xấu. Toàn bộ lông tơ trên người hắn đều dựng đứng cả lên, không cần suy nghĩ lập tức lấy ra pháp chỉ Phổ Đà đưa cho hắn, pháp chỉ toát ra ánh sáng nhu hòa bao bọc toàn thân của hắn. Sau một khắc không gian bốn phía Diệp Hạo liền bể nát, cặp đại thủ như ngọc cùng quang huy pháp chỉ nở rộ va chạm vào nhau, Diệp Hạo liên tiếp lùi lại vài trăm mét mới ngừng lại được. Lập tức phu ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Diệp Hạo âm trầm nhìn cặp đại thủ kia lạnh lùng nói.

- Các hạ là ai?

- Bằng vào bối phận của ta bất kể thế nào ngươi cũng đều nên xưng hô một tiếng tiền bối?

Âm thanh Điện chủ Thánh điện vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Ngươi cũng xứng?

Nói xong Diệp Hạo liền điều động một sợi khí thế ẩn chứa trong cờ chiến, ngay khi sợ khí tức này hiện lên sắc mặt Điện chủ Thánh điện hoàn toàn thay đổi, từ nơi sâu xa nàng cảm thấy giống như bị một cường giả hết sức khủng bố nhìn chằm chằm vào.

Máu của nàng đều ngừng chảy xuôi, ý thức cũng lâm vào đình trệ. Ngay cả cặp pháp tướng đại thủ mà nàng dù để tìm Diệp Hạo cũng bị vỡ nát.

Bạch bạch bạch.

Điện chủ Thánh điện lùi lại mấy bước mới ngừng lại được. Khí huyết nàng quay cuồng một hồi, kinh nghi bất định nhìn Diệp Thiên Thiên,

- Thiên Thiên, phụ thân ngươi đến cùng có lai lịch gì?

Diệp Thiên Thiên không thể tưởng tượng nổi nói.

- Sư tôn, vừa rồi ngươi không phải bị phụ thân ta làm tổn thương rồi đấy chứ?

Điện chủ Thánh điện yên lặng một hồi xé rách không gian xuất hiện cách Diệp Hạo không xa. Chớp mắt đã đến. Bởi vậy có thể tưởng tượng được Điện chủ Thánh điện đáng sợ cỡ nào. Tựa hồ khoảng cách đối với nàng mà nói căn bản không hề quan trọng.

- Thứ lực lượng vừa rồi ngươi dùng đó là...?

- Ngươi là ai?

Diệp Hạo mặt không đổi sắc nhìn nữ tử trung niên duyên dáng sang trọng trước mặt.

- Điện chủ Thánh điện.

- Sư tôn của Thiên Thiên?

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

- Đúng vậy.

- Đó thuộc về lực lượng cấm kỵ, ngươi tốt nhất đừng truy đến cùng.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Lực lượng cấm kỵ?

Con mắt Điện chủ Thánh điện co rụt lại. Dù cho đến cảnh giới của nàng, đối với cấm kỵ vẫn giữ kín như bưng y nguyên.

- Vì sao vừa rồi ngươi muốn đánh lén ta?

Diệp Hạo chất vấn.

- Vừa rồi Khổng Dĩnh Nhi truyền âm với Thiên Thiên nói ngươi đối với Tẩy Tâm lộ của Thánh điện ta khá là khinh thường.

Điện chủ Thành điện nhìn Diệp Hạo nói.

- Không sai.

- Ngươi không cảm thấy lời này của ngươi rất ngông cuồng sao?

- Ngông cuồng sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Chẳng lẽ không phải như thế?

- Không bằng chúng ta đánh cược xem.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Cược cái gì?

Ánh mắt Điện chủ Thánh điện lộ ra thần sắc hứng thú.

- Từ trước đến giờ Tẩy Tâm lộ của Thánh điện các ngươi xông qua nhanh nhất cần bao lâu?

- Từ trước tới nay vượt ải nhanh nhất dùng 50 năm, bất quá cái kỷ lục này vừa rồi bị Thiên Thiên phá.

- 40 năm?

- Không sai.

- Thì ra là như vậy, chúng ta sẽ cược ta trong vòng mười năm sẽ xông qua Tẩy Tâm lộ của Thánh điện ngươi?

- Ngươi có phải đã quá xem thường Tẩy Tâm lộ của Thánh điện ta hay không?

- Vậy ngươi có dám cược hay không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận