Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2498: Bị Vây Công

- Phá Cảnh đan.

Phải biết sau khi đến Thần Vương cảnh, Phá Cảnh đan cơ hồ rơi vào tình trạng dù có tiền cũng không thể mua được. Thứ nhất, Đan Vương có năng lực luyện chế Phá Cảnh đan cũng không có mấy người; thứ hai, muốn luyện chế Phá Cảnh đan cần một vài dược liệu Vương cấp, mà dược liệu Vương cấp nhiều năm tìm khắp cũng chả thấy nổi một gốc.

- Một viên Phá Cảnh đan này có thể từ Vương cấp sơ kỳ đặt chân đến Vương cấp trung giai.

Diệp Hạo ý thức được điểm ấy lập tức cất đi một viên thần đan lại. Lúc này Diệp Hạo nhìn về phía cái bình ngọc kia. Thần niệm hắn quét qua trên mặt liền lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Tẩy thân linh dịch!

Diệp Hạo chú ý tới linh lực của tẩy thân linh dịch trong bình ngọc này rất mạnh.

- Toàn bộ đều nhằm vào Thần Vương.

Diệp Hạo nhận ra điều này. Tẩy thân linh dịch có thể giúp Thần Vương xảy ra thay đổi.

Giá trị của nói khó mà có thể tưởng tượng được.

Cuối cùng ánh mắt Diệp Hạo rơi vào chiếc chìa khóa trên người.

Chìa khoá?

Một chiếc chìa khóa này thì có tác dụng gì?

Diệp Hạo nhìn một hồi vẫn không thể nghiên cứu ra được cái gì hắn đành vội vả tiếp tục đi về phía trước. Đẩy ra cánh cửa trước mặt Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện mình lại trở về lối vào của tòa cung điện này.

- Vòng ra?

Nghĩ như vậy Diệp Hạo lại lựa chọn một thông đạo khác. Khi Diệp Hạo đang tiến vào thông đạo thứ hai không bao lâu tâm ma cũng đã tới nơi này. Hắn nhìn chín thông đạo cũng do dự không biết lựa chọn thế nào. Không qua bao lâu Diệp Hạo lại đi ra, khi hắn chuẩn bị đi vào lối thứ ba lại trùng hợp bắt gặp tâm ma cũng đi đi ra từ thông đạo bên cạnh.

- Vừa rồi có phải là ngươi cầm cục gạch đập ta đúng không?

Khi nhìn thấy Diệp Hạo tâm ma vô cùng tức giận nói.

- Bây giờ cướp đoạt tài nguyên quan trọng hơn.

Diệp Hạo nói xong rồi chỉ vào một thông đạo nói.

- Vừa rồi cái thông đạo này ta đã đi vào.

Nói xong Diệp Hạo lại đi vào một cái thông đạo khác. Tâm ma do dự mãi vẫn không xuất thủ. Thứ nhất, hắn cảm thấy hơn phân nửa mình không phải đối thủ của đối phương; thứ hai, lúc này hắn cũng cảm thấy không nên lãng phía thời gian.

Bởi vậy tâm ma lựa chọn một thông đạo mà Diệp Hạo chưa đi vào.

Hai người bọn họ đi vào chưa được bao lâu tấm cổ kính cũng bể nát, hơn ngàn cường giả Thần Vương cùng hơn ngàn hung thú cộng thêm mấy vạn tên tu sĩ nhanh chóng vọt tới nơ này.

- Chín thông đạo?

- Hai người bọn hắn đang ở nơi nào?

- Những thông đạo này ngăn cách thần niệm!

- Mọi người chia ra đi tìm.

Rất nhanh những tu sĩ này hóa thành chín đội vọt vào phía trước. Một lát sau Diệp Hạo và tâm ma cùng lúc xuất hiện ngay chỗ lối vào. Hai người bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn về phía nơi xa.

- Bọn họ đã đánh vỡ cổ kính.

Tâm ma khẽ giật mình nói.

- Như vậy lúc này bọn họ đều đang ở trong những thông đạo này sao.

Diệp Hạo nói đến đây khuôn mặt cũng dần thay đổi tướng mạo.

- Thật sự ngươi là ai?

Khi hỏi ra câu này tâm ma cũng thay đổi tướng mạo. Hắn hóa thành một nữ tử bề ngoài xấu xí.

Đúng vậy.

Nữ tử.

Khi Diệp Hạo nhìn tâm ma thật sự có cảm giác nhức cả trứng.

Ngươi mẹ nói khẩu vị biến thân của ngươi thật không dám khen tặng?

Nhưng khi nghĩ tới tâm ma chính là mình, Diệp Hạo cũng không tiện đánh giá gì thêm.

Ước chừng qua mười lần hô hấp Diệp Hạo cùng tâm ma đồng thời nghe được một trận âm thanh chém giết. Hai người liếc nhau rồi cùng giấu thân hình của mình đi. Diệp Hạo để ý thấy tâm ma vận dụng một tấm Ẩn Thân Phù.

- Vương cấp đỉnh phong Ẩn Thân Phù?

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn tâm ma tràn đầy ngạc nhiên cùng nghi ngờ. Tấm Ẩn Thân Phù được luyện chế cực kỳ cao tuyệt. Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy tấm Ẩn Thân Phù này còn gần đạt tới cực hạn Vương cấp đỉnh phong. Diệp Hạo tin muốn luyện chế ra Ẩn Thân Phù đẳng cấp bậc này chí ít cũng phải là Thần Hoàng cao cấp. Hơn nữa còn có cổ kính tâm ma vừa rồi lấy ra cũng là cấp bậc này.

- Trên người tâm ma tại sao có thể có những vật này?

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Diệp Hạo không hề lo lắng mình ẩn thân có vấn đề gì. Dưới sự trợ giúp của kim thân dưới Thần Vương ai có thể phát hiện ra chứ?

Trong chốc lát từ năm cái thông đạo đồng thời chạy ra mấy trăm tên tu sĩ, trên mặt những đều lộ ra vẻ phẫn nộ phẫn nộ.

- Đáng chết.

- Hai tên kia chính là cầm thú.

- Toàn bộ vật liệu bên trong thông đạo đều bị bọn chúng lấy sạch sẽ.

- Cái gì? Vật liệu trong thông đạo các ngươi đều bị lấy sạch?

- Đúng vậy.

- Bên trong thông đạo của chúng ta ngay cả sợi lông cũng không có.

- Còn thông đạo chúng ta dù là áo gai cũng không thấy luôn.

Rất nhanh tu sĩ đi năm lối này đều nhận ra bọn họ đều vồ hụt. Đồng thời lúc này những tu sĩ đi bốn lối còn lại cũng lần lượt đi ra. Tu sĩ đi ra từ năm lối phát hiện toàn thân những tu sĩ này đều chảy máu.

- Chuyện gì vậy?

- Chẳng lẽ các ngươi gặp phải nguy hiểm?

- Thông đạo có bảo tàng a.

- Chỉ Hợp Thần cảnh chiến khôi cũng có đến hơn 4000 tên.

- Ngoài chiến khôi ra còn có chiến đấu khí giới có thể trang bị cho một đội đại quân trăm vạn người.

- Các ngươi biết ta nhìn thấy cái gì không? Phá Cảnh đan.

- Ta cảm thấy trong chín chùm sáng đó giá trị nhất chính là bình ngọc.

- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như vậy, bên trong bình ngọc chính là dưỡng sinh linh dịch.

- Các ngươi sai, có giá trị nhất hẳn là chiếc chìa khoá kia.

- Chìa khoá?

- Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy cái chìa khoá kia không hề có bất kỳ tác dụng gì sao?

- Ta không quan tâm cái này, dù sao cũng không có phần của ta.

- Thần Vương của hoàng triều thực sự quá cường hãn, toàn bộ chín chùm sáng đều bị bọn họ cướp đi.

- Không còn cách nào, trong tình huống đồng cấp ai cũng không phải là đối thủ của bọn họ.

Khi mọi người ở đây nhao nhao đàm luận từ nơi xa truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt.

- Vương Túy Mặc, nếu ngươi không giao chìa khóa ra cũng đừng trách ta không nể tình.

Xoát!

Vương Túy Mặc dưới sự bảo vệ của một vị cao thủ Đan đạo Tổng các vội vàng bay ra ngoài cửa. Bất quá sau một khắc thân ảnh mấy chục vị đã cản lại đường đi của Vương Túy Mặc. Những thân ảnh này cũng không ngoại lệ đều là Thần Vương.

- Vương Túy Mặc, giao chìa khóa ra.

- Vương Túy Mặc, đây là tài nguyên của Thần Vương chúng ta, không phải thứ để tiểu tên tiểu bối như ngươi nhúng chàm.

- Vương Túy Mặc, ngươi phải biết ngươi không gánh nổi một chiếc chìa khóa này đâu.

Trước đó những Thần Vương này không dám ra tay với Vương Túy Mặc, bởi vì trên thân Vương Túy Mặc còn có Thần Vương cường đại, mà bây giờ những Thần Vương kia đều bị chặn lại, lúc này không xuất thủ thì phải đợi đến lúc nào?

Vương Túy Mặc nhìn đám người kia ánh mắt lộ ra bi phẫn.

- Các ngươi khinh người quá đáng.

- Vương Túy Mặc, ngươi nhẫn tâm nhìn Thần Vương Đan đạo Tổng các các ngươi vẫn lạc ở nơi này sao?

Một tên Thần Vương trên mặt có ký hiệu đồng tiền tiến lên một bước lạnh lùng nói.

- Tiểu thư.

Một trung niên bảo vệ Vương Túy Mặc thấp giọng nói.

- Vị này là Đồng Tiền Thần Vương, tu vi Thần Vương cao giai.

Vương Túy Mặc lập tức hiểu được Thần Vương bên người khẳng định không phải là đối thủ.

- Nhị thúc, ngươi mau ra tay đi.

Cách đó không xa Thái Sử Vĩnh Huy thúc giục người trung niên bên người. Nghe vậy Thái Sử Tu Tuấn cười khổ nói.

- Vĩnh Huy, ngươi biết tình huống Thái Sử nhất tộc chúng ta như thế nào không?

Thái Sử nhất tộc lần này chiếm được một nhóm chiến đấu khí giới nên đã bị một vài Thần Vương để ý tới, hiện tại bọn họ cần phải tém tém lại. Lúc này xông ra chẳng khác gì tự đi tìm chỗ chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận