Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2502: Doạ Dẫm Tâm Ma

- Ngươi có bây giờ ta sẽ phá hủy những tư nguyên này hay không?

Tâm ma bóp chặt túi càn khôn trầm giọng nói.

- Ngươi phải biết nham thạch nơi đây đáng sợ cỡ nào.

- Ngươi có tin trước khi ngươi hủy diệt những tư nguyên này ta có thể giết ngươi không?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Nghe vậy sắc mặt tâm ma thay đổi. Lúc này hộ thân phù của hắn đã thiêu đốt hơn phân nửa, nói cách khác căn bản ngăn không được kích thứ hai của Diệp Hạo.

- Ngươi muốn cái gì?

Tâm ma cắn răng nói.

- Thứ ngươi đoạt được ở hai thông đạo.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi có biết trong hai thông đạo kia có bao nhiêu tài nguyên không hả?

Tâm ma biến sắc nói.

Tài nguyên trong một thông đạo là có thể tạo ra một cao đẳng vương triều. Nhưng bây giờ Diệp Hạo mở mồm đã muốn toàn bộ tài nguyên của hai thông đạo.

- Ngươi có thể lựa chọn không cho.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

Tâm ma do dự một chút rồi ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn.

- Cho ngươi.

Thần niệm Diệp Hạo quét một lần liền khẽ gật đầu, tiếp lấy thân hình lóe lên lập tức xuất hiện bên người ở tâm ma. Lông tơ cả người tâm ma đều dựng đứng lên. Mà đúng lúc này tay trái Diệp Hạo đập vào trên vai của hắn. Một chữ 'Niết' giống như lạc ấn hiện ở trên người hắn. Toàn thân tâm ma đều run lên, chợt trong mắt xuất hiện một đạo tinh quang.

- Nhục thân ta đang niết bàn.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo đứng ở người tâm ma thản nhiên nói.

- Cái này có thể kéo dài bao lâu?

- Vậy phải xem thể chất của ngươi rồi.

Tâm ma suy nghĩ một chút cũng yên lặng niết bàn. Kim thân trong thức hải Diệp Hạo cũng đang âm thầm ra tay trợ giúp tâm ma ngăn cản phần lớn lực lượng thiêu đốt. Bằng không dù cho tâm ma lúc này ở niết bàn, cũng không thể ngăn được cỗ nhiệt lương này. Qua một canh giờ sau tâm ma mới mở ra hai mắt.

- Ta cảm thấy ta cường đại hơn một phần ba.

- Có muốn hiệu quả bạo tăng thêm mấy lần không?

Lúc này Diệp Hạo nói. Ánh mắt tâm ma lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Ngươi có thể làm được?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Giúp ta.

Tâm ma vội nói.

Diệp Hạo không nói gì chỉ vui vẻ nhìn hắn. Tâm ma cắn răng lại đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn nói.

- Cái này là bí pháp Thần Hoàng sơ kỳ vừa nãy ta mới lấy được.

Khiến tâm ma không ngờ chính là Diệp Hạo lại tiện tay ném lại trả hắn.

- Thần Hoàng sơ kỳ? Thứ ngươi coi thường lại đưa cho ta?

Tâm ma đành phải đưa cho Diệp Hạo cái túi càn khôn thứ hai nói.

- Cái này là chiến khôi Thần Hoàng sơ kỳ kia, vậy là được chứ gì?

Đưa chiến khôi cho Diệp Hạo, lòng tâm ma cũng đang rỉ máu. Diệp Hạo cười híp mắt nhận lấy, ngước mắt nhìn tâm ma thản nhiên nói.

- Không đủ.

Tâm ma đen mặt lại.

- Sao ta có thể đen đủi như thế chứ?

- Ngươi không đồng ý thì thôi.

Diệp Hạo nhún vai một nói.

- Vậy ngươi đưa chiến khôi đưa ta.

Tâm ma đau lòng nói.

Mẹ nó, tại sao lại có người như vậy cơ chứ?

- Chiến khôi nào?

Diệp Hạo có chút mờ mịt nói.

- Đại gia ngươi.

Tâm ma mắng to. Tâm ma rất muốn biết trong lòng người này đen tới mức nào?

- Ta còn có việc, đi trước đây.

Diệp Hạo nói xong liền đi về nơi xa.

- Đừng, đừng.

Tâm ma vội vàng nói.

Lão giả lưng gù vẫn còn chặn ở phía trên đấy. Nếu Diệp Hạo rời khỏi, đợi chút nữa hắn phải làm sao bây giờ?

- Có chuyện gì?

Diệp Hạo nhìn tâm ma nói.

- Cho ngươi.

Tâm ma ném cho Diệp Hạo một túi càn khôn. Thần niệm Diệp Hạo quét một lần, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Vì sao?

Trong túi càn khôn có các loại các dạng tài nguyên. Những tư nguyên này cộng lại tương đương với một thông đạo lấy được trước đó.

- Những tư nguyên này ngươi lấy từ đâu vậy?

- Cái này ngươi không cần phải biết.

Tâm ma trầm giọng nói.

- Hiện tại có thể giúp ta hay không?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi dùng tay phải vỗ vào một bên bả vai của tâm ma. Trong mắt tâm ma trong mắt lập tức lộ ra thần sắc chấn kinh. Loại cảm giác này giống như chất xúc tác gia nhập vào trong niếp bàn, hiệu quả niếp bàn trong nháy mắt chợt tăng gấp mấy lần.

Mà khi tâm ma trong quá trình niếp bàn Diệp Hạo phát hiện tiềm lực của tâm ma vẫn còn ở giai đoạn Thần Hoàng đỉnh phong, nói cách khác nếu không có bất ngờ gì xảy ra tương lai tâm ma có thể đặt chân đến Thần Hoàng đỉnh phong cảnh. Nhưng bây giờ qua niết bàn tiềm năm của tâm ma chắc chắn sẽ đặt chân đến cấp độ nửa bước đại năng. Bất quá cũng chỉ là mới đặt chân đến cảnh giớ nửa bước đại năng mà thôi. So với Diệp Hạo chênh lệch cũng không phải là một chút. Thật ra từ trình độ tiến hóa niếp bàn là có thể nhìn ra chênh lệch giữa tâm ma cùng Diêp Hạo.

Diệp Hạo niết bàn cần một ngày một đêm mới tăng lên một phần ba. Tâm ma lợi dụng niết bàn chỉ trong một canh giờ đã tăng lên một phần ba. Thời gian dần qua đi qua. Đại khái đi qua ba canh giờ tâm ma mới mở mắt.

- Ta tiến hóa chấm dứt.

Tâm ma có chút bất mãn nói.

- Bản thân ngươi không thể gánh chịu được tiếp tục niếp bàn.

Diệp Hạo phiết tâm ma một cái.

- Ngươi có thể trách được ai đây?

Tâm ma có chút không cam lòng nói.

- Đáng tiếc.

- Một lần này thực lực ngươi trọn vẹn tăng lên gấp ba.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ngươi còn chưa hài lòng?

Ánh mắt tâm ma rơi vào trên người Diệp Hạo.

- Tạ ơn.

- Được rồi, ta phải đi.

Diệp Hạo nói xong liền bước đi về phía trên nham thạch.

- Chờ đã.

Tâm ma vội vàng đuổi kịp Diệp Hạo.

- Chuyện gì?

- Ngươi có thể che chở ta một lần được hay không?

Tâm ma có chút xấu hổ nói.

- Không thể.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ liền từ chối.

- Ngươi xem cái này đủ chưa?

Tâm ma cười đưa cho Diệp Hạo một túi càn khôn. Tâm ma trong lòng ấm ức.

Thế nhưng lúc này không thể không ra vẻ đáng thương?

Diệp Hạo nhận lấy túi càn khôn nhìn lướt qua, trong mắt liền tràn đầy thần sắc chấn kinh.

Vì sao?

Tài nguyên trong túi càn khôn này tương đương với tài nguyên của một cao đẳng vương triều. Diệp Hạo rất muốn biết trong khoảng thời gian này tâm ma đã vơ vét bao nhiêu tài nguyên rồi?

Bất quá ngay sau đó Diệp Hạo nhanh chóng thu lại túi càn khôn. Gia hỏa tâm ma này vốn cũng chẳng phải người tốt lành gì.

Chỉ cần hắn không thương tổn nhân tộc, hắn muốn làm cái gì thì làm cái đó.

Soạt một tiếng Diệp Hạo mang theo tâm ma rời khỏi nham thạch. Lão giả lưng gù đứng ở trên cao khi nhìn thấy Diệp Hạo lộ ra thần sắc khó tin.

- Hai người các ngươi... ?

- Có phải ngạc nhiên hay không?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Sao các ngươi có thể bình yên vô sự?

Lão giả lưng gù nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Cái này ngươi không cần biết.

Diệp Hạo nói xong lập tức thúc giục kim thân. Kim thân trong miệng đọc độ hóa kinh văn, những kinh văn hóa thành từng nòng nọc rơi vào trên thân lão giả lưng gù.

Toàn thân lão giả lưng gù tràn ngập sương mù hắc sắc, nhưng sương mù hắc sắc căn bản ngăn không được những kim sắc nòng nọc này.

A!

Lưng còng lão giả giống như bị phỏng toàn thân hiện ra hàng loạt khói trắng.

- Đây là thần thông gì?

Lão giả lưng gù hoảng sợ hỏi.

Lão giả lưng gù nhận ra thần thông của Diệp Hạo có thể khắc chế hắn.

- Thần thông giết ngươi.

Diệp Hạo vừa nói vừa gia tăng vận chuyển Độ Nhân kinh. Thân thể lão giả lưng gù rất nhanh đã hỏng mất hơn phân nửa.

- Đây là ngươi bức ta.

Lão giả lưng gù nói xong vận chuyển lược lương hơn cả Vương cấp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận