Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2535: Nguyên Thạch Bên Trong Tồn Tại

Nếu có thể lại tăng lên tương lai trùng kích Chuẩn Hoàng cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Chuẩn Hoàng a!

Dù cho ở trong Thần Vực cũng thuộc dạng đại nhân vật. Tới ngày thứ hai Mạc Vân Sơn đến chơi.

- Lần này tới cửa bái phỏng cũng có chút mạo muội, nhưng lại liên quan đến hợp tác giữa hai nhà.

Mạc Vân Sơn nhẹ nhàng nói.

- Mời Mạc huynh nói rõ ràng.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh nói.

- Chắc hẳn Diệp huynh cũng biết Tuyên Cổ hoàng triều chúng ta tìm được một Hỗn Độn thế giới rồi nhỉ.

Mạc Vân Sơn nói đến đây trên mặt mới ngưng trọng lại.

- Thông qua nhiều lần nghiên cứu chúng ta phát hiện thế giới nơi đó không hề đơn giản.

Dừng một chút Mạc Vân Sơn nói tiếp.

- Ngay lần trước chúng ta phát hiện sinh linh ngoại vực.

- Sinh linh ngoại vực?

Sắc mặt Diệp Hạo biến hóa. Chẳng lẽ ngoài Thần Vực còn có một đại thế giới khác sao?

- Rất nhiều tu sĩ Tuyên Cổ hoàng triều chúng ta phái đi ngoài một người bị trọng thương ra còn lại đều bị giết chết.

Mạc Vân Sơn trịnh trọng nói.

- Mà vị bị trọng thương là người tương lai có thể trùng kích nửa bước đại năng.

- Mạnh như vậy sao?

Diệp Hạo cau mày. Hạt giống Nửa bước đại năng?

Trong hoàn cảnh chó nhiều người như vậy vẫn bị đả thương nặng?

Chẳng lẽ đối phương có tư cách trùng kích đại năng chi cảnh?

- Bởi vậy vào lần Hỗn Độn thế giới mở ra tiếp theo ta muốn mời Diệp huynh cùng nhau điều tra tình huống bên đó.

Mạc Vân Sơn nghiêm túc nói.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi nói hợp tác là hợp tác thế nào?

- Dựa theo quy củ tu sĩ tiến về Hỗn Độn thế giới sẽ lấy một nửa số tài nguyên, nửa còn lại phải chi cho Tuyên Cổ hoàng triều.

Mạc Vân Sơn nói khẽ.

- Nhưng nếu Diệp huynh ngươi hoàng triều ta sẽ không lấy một xu.

- Các ngươi muốn có được cái gì?

Diệp Hạo híp mắt nói.

- Chúng ta muốn giết chết sinh linh ngoại vực kia.

Mạc Vân Sơn nhìn thẳng vào mắt Diệp Hạo nói.

- Đến lúc đó phải nhờ sự trọ giúp của Diệp huynh ngươi.

- Ngươi nghĩ sinh linh ngoại vực kia bây giờ còn ở Hợp Thần cảnh sao?

Diệp Hạo lại lắc đầu.

Mỗi 3000 Tuyên Cổ hoàng triều giáng lâm một lần. 3000 năm trước sinh linh ngoại vực kia là Hợp Thần cảnh, hiện tại dù cho kém đi nữa cũng đã đạt tới Thần Vương cảnh rồi.

- Ta cảm thấy sinh linh ngoại vực kia không thể đột phá đến Thần Vương cảnh được.

Mạc Vân Sơn trầm giọng nói.

- Vì sao?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra cảm giác hứng thú.

- Cái này không tiện nói cho Diệp huynh.

Mạc Vân Sơn giữ kín như bưng nói.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Được, đến lúc đó ngươi báo cho ta biết là được.

Sau khi Mạc Vân Sơn rời khỏi Đường Phiên Phiên từ phòng khách đi đến.

- Ngươi cảm thấy điều Mạc Vân Sơn nói tin được không?

- Có thể tin.

- Ta không cảm thấy thế.

- Vì sao?

- Mạc Thiếu Phàm là truyền nhân Tuyên Cổ hoàng triều, tương lai có thể trở thành Thần Hoàng.

Đường Phiên Phiên trịnh trọng nói.

- Nhưng Mạc Vân Sơn lại dễ dàng giao Mạc Thiếu Phàm cho chúng ta, chuyện như vậy không phải ai cũng có thể làm được.

- Ta thông qua vô thượng nghe được vài chuyện của Mạc Vân Sơn, quan hệ giữa hắn với rất nhiều nhân kiệt vẫn luôn tốt.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Hơn nữa Mạc Vân Sơn chắc cũng biết rõ bối cảnh của ta, nếu thật sự xuống tay với ta, hậu quả hắn chịu không nổi.

- Nhưng đã đi đến nước này nào có loại người nương tay nữa chứ?

Đường Phiên Phiên lại giữ ý kiến ngược lại. Tuyên Cổ hoàng triều to lớn biết bao?

Muốn đi từng bước một đến vị trí Thái Tử trên này, thứ phải bỏ ra quả thực khó có thể tưởng tượng được. Không nói những cái khác liền nói Diệp Hạo. Những năm này Diệp Hạo vì củng cố Viêm Hoàng tông mà đã giết bao nhiêu người?

Nhiều vô số kể a!

Ngươi nói Diệp Hạo là người lương thiện?

Đang nói chuyện đùa chắc?

- Nhưng ta tin mỗi người đều có giới hạn thấp nhất của bản thân cùng kiên trì.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Tóm lại khi đối mặt với Mạc Vân Sơn ngươi nên để tâm một chút.

Đường Phiên Phiên thấy Diệp Hạo vẫn cố chấp như vậy đành phải nói.

- Yên tâm đi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Lucs Mạc Vân Sơn ám hại ta, cũng không thể nào giết chết được ta đâu.

- Vạn Cổ Bất Diệt Quyết không phải tuyệt đối.

Đường Phiên Phiên ngưng trọng nói.

- Không phải ngươi nói với ta rằng luôn phải duy trì trạng thái đề phòng ở thế giới này hay sao?

Diệp Hạo đang định nói đột nhiên cảm ứng được cái gì.

- Ha ha, rốt cục cũng phá xác.

- Phá xác? Nhanh như vậy?

Đường Phiên Phiên khẽ giật mình nói.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền mang theo Đường Phiên Phiên đi tới tiểu thế giới của hắn.

Nhìn một tiểu gia hỏa ngây thơ chân thành trong phòng Diệp Hạo cùng Đường Phiên Phiên liếc nhau đều ngẩn ra.

- Công tử, tại sao nó lại giống một con chó vậy?

Khả Vi trợn mắt há hốc mồm mà nói.

- Đây chính là một con chó.

Diệp Hạo choáng váng nói.

Ngày đó ở phòng đấu giá Thông Thiên Diệp Hạo đã mua được ba món đồ. Theo thứ tự là một bức tranh, một đoạn rễ cây Long hòe, cùng một khối nguyên thạch. Trong bức tranh ẩn chứa cái gì đến bây giờ Diệp Hạo vẫn chưa làm rõ ràng. Linh Lung Chi Tâm ẩn chứa trong rễ cây Long hòe sớm đã bị Diệp Hạo uống. Mà bên trong khối nguyên thạch cắt ra được một quả trứng. Lúc đầu Diệp Hạo cảm thấy khi quả trứng này nở ra sẽ là một vị anh minh thần võ, ai ngờ nở ra lại là một loại chó cỏ chủng tộc Trung Hoa chứ. Thật sự khôi hài.

- Ngươi mới là chó.

Khiến Diệp Hạo không ngờ rằng con cún nhỏ đó lại nói được. Diệp Hạo đi lên đá một cái vào nó. Má nó, dám mắng ta?

Nhưng sau một khắc Diệp Hạo lại cảm thấy một trận đau nhức. Cúi đầu xem mới thấy con chó cỏ đấy đang cắn chặt vào giày của hắn, mấy chiếc răng sữa sắc ben không những cắn

thủng giày của hắn, thậm chí còn đâm xuyên qua da thịt rồi tiến thẳng vào trong thịt của hắn. Thấy một màn như vậy sắc mặt Diệp Hạo lập tức thay đổi. Phải biết giày của Diệp Hạo không phải là loại giày thông thường.

Vật liệu làm giày là Mịch La cá sấu Hợp Thần cảnh đỉnh phong chế tạo thành, hơn nữa mặt trên còn có đủ loại phù văn do Diệp Hạo khắc hoạ, có thể nói cho dù là Hợp Thần cảnh đỉnh phong cũng không thể đâm thủng dễ dàng như vậy.

Nhưng bây giờ lại bị một con cún mới sinh cắn thủng?

Ai mà có thể tin được chứ?

- Nhả ra.

Diệp Hạo quát lớn.

- Không buông.

Tiểu cẩu dùng âm ba phồng lên giữa không trung. Chân phải Diệp Hạo lập tức toát ra năng lượng kinh khủng. Một màn kế tiếp hoàn toàn khiến đám người Diệp Hạo phải kinh hãi. Bởi vì cỗ lực lượng kia lại bị tiểu cẩu quỷ dị hấp thu, chỉ sau một lần hô hấp bộ lông hắn phát sáng lên.

- Lại thêm đi, gia còn cần.

Tiểu cẩu tựa hồ rất hưởng thụ nói.

- Ngược lại ta muốn xem xem ngươi có thể hấp thu bao nhiêu?

Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhìn con chó nhỏ thần kỳ, bởi vậy tiếp tục gia tăng năng lượng đưa vào.

Ba thành!

Năm thành!

Bảy thành!

Khi Diệp Hạo vận dụng thực lực đến mười thành tiểu cẩu vẫn không có biểu hiện khó chịu gì.

- Ha ha, ngươi yếu như vậy sao?

Tiểu cẩu cười to nói.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm trong hai tròng mắt liền xuất hiện hai tiểu đao không ngừng xoay tròn, một cỗ chấn động chấn nhiếp linh hồn từ trên thân Diệp Hạo tràn ra. Sắc mặt con chó nhỏ lập tức thay đổi.

- Thần thông nhằm vào linh hồn?

Xoát!

Diệt hồn đao hóa thành một cỗ cường thế chấn động vô cùng hung hăng chém tới tiểu cẩu kia. Trong nháy mắt tiểu cẩu kia liền buông lỏng miệng ra chạy trốn ra xa.

Hắn ở phía xa tức giận nhìn Diệp Hạo nói.

- Gia nhỏ như vậy? Ngươi cũng nhẫn tâm xuống tay hả?

Bạn cần đăng nhập để bình luận