Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2537: Quần Hùng Tất Đến

- Như vậy sẽ không ảnh hưởng tới căn cơ của ngươi chứ?

Đường Phiên Phiên có chút lo lắng nói.

- Hơn nữa không phải ngươi còn có kim thân sao?

- Ta sẽ không tăng lên quá nhiều cảnh giới trong một lần đâu.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Nhiều lắm ta cũng chỉ tăng tu vi lên tới Hợp Thần cảnh tầng thứ chín thôi, thật ra bây giờ ta cách tầng thứ tám cũng không xa.

- Vậy được rồi.

Đường Phiên Phiên nghĩ nghĩ rồi nói.

Ngay sau đó Diệp Hạo lại bắt đầu bế quan. Khi hắn dẫn động tín ngưỡng lực hắn cảm thấy mình tựa hồ như dẫn nổ một phương thế giới, tín ngưỡng lực mênh mông điên cuồng mà vọt vào thân thể Diệp Hạo. Chưa tới một lần hô hấp tu vi Diệp Hạo đã tăng lên tới Hợp Thần cảnh tầng thứ tám, mà khi Diệp Hạo đến Hợp Thần cảnh tầng thứ chín cũng chỉ mới qua hai lần hô hấp mà thôi. Khi đến Hợp Thần cảnh tầng thứ chín liền một đường nhảy lên tới tầng thứ chín đỉnh phong, mắt thấy chuẩn bị vọt tới Hợp Thần cảnh tầng thứ mười hắn mới vội vàng ngăn cản lại. Diệp Hạo tự tin đến Hợp Thần cảnh tầng thứ chín sẽ không ảnh hưởng đến căn cơ của bản thân, mà nếu đến Hợp Thần cảnh tầng thứ mười sau đó sẽ phải hao phí thời gian đi tu bổ. Đây không phải là điều Diệp Hạo muốn thấy.

- Những lực lượng tín ngưỡng này chỉ sợ có thể chèo chống ta đến Thần Hoàng cảnh cao giai a?

Trong lòng Diệp Hạo bàn tính toán một hồi nói. Tín ngưỡng lực thực sự quá dồi dào. Vừa rồi Diệp Hạo chỉ mới vận dụng một phần rất nhỏ mà thôi. Lúc này hắn rốt cục cũng hiểu vì sao rất nhiều vương triều lại muốn chiếm đoạt địa bàn như vậy.

Bởi vì địa bàn càng lớn, nhân khẩu càng nhiều.

Nhân khẩu càng nhiều thì tính ngưỡng lại càng mạnh.

Hai người hỗ trợ lẫn nhau. Diệp Hạo có thể cảm giác được tín ngưỡng lực còn đang tiếp tục gia tăng. Hắn tin rằng thời gian trôi qua tín ngưỡng lực sẽ gia tăng đến một tình trạng khó có thể tưởng tượng được.

Sau đó Diệp Hạo lại lẳng lặng ở trong thư phòng tu hành. Bởi vì hắn cần lĩnh ngộ ảo diệu của Hợp Thần cảnh tầng thứ tám hòa hợp Thần cảnh tầng thứ chín. Thời gian cứ như vậy chậm rãi đi qua. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo nhận được tin tức từ Mạc Vân Sơn.

- Hỗn Độn thế giới mở ra, Diệp huynh mau tới.

Sau khi nhìn thấy tin tức này Diệp Hạo mới kết thúc bế quan. Hắn đi tới đại điện Viêm Hoàng tông dặn dò một ít chuyện rồi mới lên đường đi đến Tuyên Cổ hoàng triều.

Khi đến Tuyên Cổ hoàng triều Diệp Hạo mới phát hiện nơi này đã sớm có tiếng người huyên náo.

- Người cầm quạt xếp kia là Tuần Võ của Tuần gia sao?

- Nghe nói trong hàng ngũ thiếu niên chí tôn Tuần Võ vẫn chưa có địch thủ.

- Ngoại trừ ba, năm người ra ai cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Vậy Vô Thượng của Thông Thiên tông thì sao?

- Vô luận là Vô Thượng của Thông Thiên tông hay là Mạc Vân Sơn của Tuyên Cổ hoàng triều đều thuộc về một cấp độ khác.

- Cấp độ nào?

- Tương lai bọn họ có thể đặt chân đến Nửa bước đại năng.

- Ngươi thì biết cái gì? Ngươi cho rằng Tuần Võ tương lai không có tư cách đặt chân đến Nửa bước đại năng sao? Buồn cười.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

- Vì sao trong hàng ngũ chí tôn Tuần Võ có thể xưng vương, cũng bởi vì tương lai hắn cũng có tư cách đặt chân đến Nửa bước đại năng đấy.

Sau khi một thanh niên nhã nhặn lễ độ nói ra tin tức này tu sĩ toàn trường đều phải kinh động. Ngay sau đó ánh mắt của bọn họ đều tập trung về phía thanh niên cầm quạt xếp trong tay. Trên mặt Tuần Võ mang theo một nụ cười thản nhiên đang cùng với mấy người thanh niên bên người nói chuyện.

- Tuần Võ thật đẹp trai.

- Hơn nữa lại là một người dễ nói chuyện như vậy.

- Ước gì có thể được gả cho hắn.

Trong sân một vài cô nương ngưỡng mộ nhìn Tuần Võ, thậm chí còn trực tiếp chạy tới bên người Tuần Võ bắt chuyện. Mà đúng lúc này giữa sân lại nổi lên một tràng âm thanh thảnh thốt.

- Ứng Long công tử.

- Ứng Long công tử hiện thân.

- Ta nghe nói Ứng Long công tử tìm được một đại cơ duyên, bây giờ chiến lực đã tăng đến tình trạng khó có thể tưởng tượng được.

- Ta nhớ ít năm trước đây Ứng Long công tử coi trọng Bách Hoa các, nhưng cuối cùng Bách Hoa các vẫn lựa chọn Viêm Hoàng tông.

- Đó là bởi vì khi Ứng Long công tử phủ xuống bên người không có cao thủ Thần Vương, bằng không mà nói ngươi cảm thấy Ứng Long công tử có thể tặng Bách Hoa các cho Viêm Hoàng tông hay sao?

- Ta nghĩ Diệp Hạo cũng không đơn giản đâu, bằng không vì sao Vô Thượng lại xưng huynh gọi đệ với hắn chứ?

- Diệp Hạo cùng Vô Thượng chỉ là quen biết cũ, ngươi cho rằng Diệp Hạo có thể xứng xưng huynh gọi đệ với Vô Thượng chắc?

- Những năm này ngươi đã gặp qua Diệp Hạo chưa?

Ứng Long công tử đến cũng thu hút sự chú ý của tu sĩ. Mấy trăm vị tu sĩ lập tức đi tới bên cạnh hắn chào hỏi. Không giống với Tuần Võ hiền lành, Ứng Long công tử lại rất cao ngạo, hờ hững. Nhưng những thiếu niên chí tôn kia nào dám có bất mãn gì. Tương lai Ứng Long công tử có thể đạt tới Nửa bước đại năng đấy.

Dù cho trong lòng bất mãn đi nữa, cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

- Diệp Hạo.

- Vị đó là Tông chủ Viêm Hoàng tông Diệp Hạo sao?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo đến khiến rất nhiều tu sĩ phải hô. Bàn về thanh danh vô luận là Tuần Võ hay là Ứng Long công tử cũng không thể hơn Diệp Hạo được. Đây là bởi vì Diệp Hạo tự tay chế tạo một thế lực Hoàng cấp.

- Diệp tông chủ.

Tuyết Nguyệt vương triều Hoàng Linh Vân bước lên phía trước gọi.

Diệp Hạo mỉm cười gật đầu. Những năm này Tuyết Nguyệt vương triều dưới sự trợ giúp của Diệp Hạo đã trở thành Vương cấp trung giai. Hơn nữa bởi vì Viêm Hoàng tông che chở, cũng không có ai dám động đến Tuyết Nguyệt vương triều. Hoàng Linh Vân thật sự cảm tạ thật lòng.

- Diệp Hạo, tu vi ngươi là gì ta không thể thấy rõ nữa.

Thái Sử Vĩnh Huy đi tới vừa cười vừa nói.

- Tu vi ngươi tăng lên hơi nhanh đấy.

Diệp Hạo liếc mắt liền nhìn ra tu vi lúc này của Thái Sử Vĩnh Huy đã đạt đến Hợp Thần cảnh tầng thứ tám.

- Nhưng vẫn kém xa ngươi.

Thái Sử Vĩnh Huy cười hắc hắc nói.

- Diệp Hạo, lần này ngươi phải mang theo chúng ta đấy.

Sắc Vi tiên tử đi tới cười hì hì nói.

Dược Tị Thế ngại nói lời này, nhưng Sắc Vi tiên tử lại không như vậy.

- Được thôi.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Diệp Hạo.

Lúc này Bạch Tiểu Bạch từ xa đi tới. Bạch Tiểu Bạch vẫn bình thường như vậy. Người lần đầu tiên nhìn thấy nàng khó ai mà tưởng tượng được vị này là truyền kỳ của Nam Đẩu học viện. Diệp Hạo phát hiện tiến độ của Bạch Tiểu Bạch hết sức nhanh chóng, tu vi hiện tại dĩ nhiên là đạt đến Hợp Thần cảnh tầng thứ tám rồi.

- Diệp Hạo, ngươi đến đây lúc nào?

Bạch Tiểu Bạch vừa đến bên người Diệp Hạo, Vương Túy Mặc cũng đã đến.

- Vừa tới.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngươi mãi vẫn không tìm ta.

Vương Túy Mặc có chút u oán nói.

- Không phải do ta vội vàng tu luyện sao?

Diệp Hạo ngượng ngùng nói.

Vương Túy Mặc nói khiến đám người Thái Sử Vĩnh Huy đều ngây ngẩn cả người.

- Hai người các ngươi... ?

Thái Sử Vĩnh Huy kinh ngạc nói.

- Chúng ta đã xác định quan hệ.

Vương Túy Mặc tùy tiện nói.

Thái Sử Vĩnh Huy lập tức nhìn về phía Diệp Hạo. Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

- Lời Túy Mặc nói là sự thật.

- Túy Mặc cũng đã thừa nhận, xem ra hai người các ngươi thực sự ở cùng một chỗ.

Thái Sử Vĩnh Huy có chút u oán nói.

- Vẻ mặt của ngươi bây giờ là có ý gì?

Vương Túy Mặc bất mãn nói.

- Ngươi đoạt nam nhân của ta, còn hỏi ta có ý gì là sao?

Thái Sử Vĩnh Huy bất mãn nói.

Vương Túy Mặc thiếu chút nữa đã phun máu.

- Hai người các ngươi có tình tứ gì chứ?

Vương Túy Mặc trợn mắt há hốc mồm mà nói.

- Ngươi biết được chắc?

Thái Sử Vĩnh Huy trừng mắt nhìn Vương Túy Mặc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận