Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2538: Trấn Áp Ứng Long Công Tử

- Diệp Hạo.

Đúng lúc này một âm thanh lạnh như băng phá vỡ trời cao, xa xa Ứng Long công tử đi về phía hắn. Diệp Hạo theo âm thanh nhìn về phía Ứng Long công tử.

- Chuyện gì?

Ngữ khí đạm mạc. Ứng Long công tử lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

- Chuyện ngươi sỉ nhục ta năm đó, ngươi không quên đấy chứ?

- Sỉ nhục?

Diệp Hạo ngẩn người.

Má nó, ta sỉ nhục ngươi khi nào chứ?

- Năm đó Bách Hoa các đã bị ta nhìn trúng, nhưng ngươi chặn ngang một cước thu Bách Hoa các, chuyện này ngươi không quên đấy chứ?

Ứng Long công tử nhìn Diệp Hạo trong mắt tóe ra từng tia lửa giận.

- Là chuyện đó sao?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Nhưng đây là lựa chọn của Bách Hoa các.

- Nếu ngươi không bức bách Bách Hoa các thì làm sao họ lại chọn ngươi được chứ?

Ứng Long công tử tức giận nói.

- Ta biết dù nói có lẽ ngươi không tin, nhưng thật sự ta không hề bức bách Bách Hoa các.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Trên thực tế nếu không phải là Bách Hoa các xin, ta căn bản cũng không thu Bách Hoa các.

- Ngươi.

Ngón tay Ứng Long công tử chỉ vào Diệp Hạo cũng đều đang phát run. Thật sự muốn đánh người mà.

- Diệp Hạo, ngươi dám tiếp nhận khiêu chiến của ta không?

Ứng Long công tử thấp giọng gầm thét lên.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo từ chối.

- Ta thấy ngươi không dám thì có.

Ứng Long công tử cười lạnh nói.

- Ứng Long, đừng quá đề cao bản thân.

Đúng lúc này Vô Thượng lại là chạy tới.

- Diệp huynh không xuất thủ là không muốn ngươi khó xử, ngươi thực cho rằng Diệp huynh không phải là đối thủ của ngươi hả?

Vô Thượng cưỡi một đầu sư tử toàn thân tràn ngập sát cơ. Không những thế con sư tử này lại có tận chín cái đầu.

- Sư tử chín đầu.

- Bộ tộc sư tử chín đầu không phải đã tuyệt chủng rồi hay sao?

- Ta nghe nói lão tổ của bộ tộc sư tử chín đầu là nửa bước đại năng.

- Chỉ là không biết con sư tử chín đầu này tương lai sẽ đạt tới mức nào?

Ứng Long nhìn thoáng qua sư tử chín đầu dưới trướng Vô Thượng, ánh mắt lộ ra một tia kiêng kị. Tu sĩ khác không nhìn ra, nhưng sao hắn lại có thể không nhìn ra được?

Trong cơ thể con sư tử chín đầu này ẩn chứa năng lượng hủy thiên diệt địa, cho dù là Ứng Long trong thời gian ngắn cũng không thể bức ép được con sư tử này được.

- Ứng Long, chỗ này không có việc của ngươi

Ứng Long công tử nhìn Vô Thượng một cái, tiếp lấy nhìn sang phía Diệp Hạo nói.

- Diệp Hạo, ta hỏi ngươi có dám hay không?

- Cũng được, nếu ngươi đã muốn mở mang kiến thức một chút thì ta cũng sẽ cho ngươi một cơ hội.

Nói đến đây bên người Diệp Hạo xuất hiện một lư đồng, bên trong lư đồng phun ra từng đại đạo chi quang. Tu sĩ toàn trường thấy một màn như vậy đều ngạc nhiên. Bọn họ nhận thấy đại đạo của bản thân bị áp chế. Giờ khắc này toàn thân Diệp Hạo như hóa thành đại đạo, chỉ một người là có thẻ trấn áp được cả thiên địa. Sắc mặt Ứng Long công tử lập tức thay đổi, hắn hét lớn một tiếng rồi hóa thành một cự long. Cự long quanh quẩn trên không trung, không gian bốn phía quanh nó cũng giống như bọt biển mà nhấp nháy không ngừng.

- Trấn áp.

Diệp Hạo biến to trở thành một người khổng lồ, hắn mang theo thiên địa lư đồng đập tới Ứng Long công tử. Toàn thân đầu cự long kia phóng ra vô lượng chi quang, hắn lên như diều gặp gió đồng thời thân thể cũng dần trở nên lớn hơn.

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Một vạn trượng!

Khi đầu cự long đạt tới con số vạn trượng đuôi rồng cũng mang theo lực lượng hủy diệt thiên địa đập tới lư đồng. Toàn bộ không gian đều sụp đổ, không thể gánh chịu được cỗ năng lượng này. Nhìn theo màn quyết đấu đặc sắc này cao tầng Bách Hoa các không ngừng cầu nguyện cho Diệp Hạo chiến thắng. Bởi vì Bách Hoa các đã lựa chọn. Lúc này cũng không thể lựa chọn Ứng Long công tử được nữa.

Trong khoảnh khắc chưa tới một phần ngàn hai người đụng nhau, ánh sáng rực rỡ lập tức tiêu diệt toàn bộ không gian bốn phía.

- Không biết Diệp Hạo có phải là đối thủ của Ứng Long công tử đối thủ không?

- Diệp Hạo quá tự đại, không ngờ lại muốn dung luyện ba ngàn đại đạo?

- Đúng vậy, ba ngàn đại đạo không phải dễ dàng dung luyện như vậy. Ngươi không những phải bỏ ra một thời gian dài, thiên tư của ngươi còn phải đạt đến cấp độ yêu nghiệt.

- Từ xưa đến nay cũng chưa từng nghe ai nói qua đã có ngươi thành công.

- Toàn những lời tiêu cực, Diệp Hạo nếu đã lựa chọn con đường này, nếu hắn không nắm chắc, ngươi cảm thấy hắn có thể đi hay sao?

- Tộc Ứng Long mạnh nhất chính là nhục thân, trong tình huống đồng giai nói vô địch cũng không khác nhau là mấy, ta không nghĩ đại đạo của Diệp Hạo có thể chống đỡ được Ứng Long.

Khi tu sĩ trong sân đang đàm luận bỗng một tiếng kêu thảm thê lương vang dội giữa toàn trường.

Cái gì?

Âm thanh này sao bọn họ không quen được chứ?

Ứng Long!

Chẳng lẽ Ứng Long bại sao?

Khi khói lửa tản đi đám người đã thấy được một màn rung động. Cái đuôi của Ứng Long đã hóa thành tro bụi, từ thân thể cao lớn máu tươi đang chảy ròng ròng.

Mà Diệp Hạo lại giống như không có vấn đề gì sừng sững ở giữa không trung. Đám người không khỏi há to miệng. Dù một vài tu sĩ tin tưởng Diệp Hạo có thể thắng nhưng cũng không ngờ một đòn của Diệp Hạo lại có thể làm trọng thương Ứng Long.

- Không hề đơn giải như vậy.

- Diệp Hạo vận dụng hẳn là một kích mạnh nhất.

- Đúng vậy, kết quả này không thể nói rằng Diệp Hạo mạnh hơn Ứng Long bao nhiêu, nhưng chắc chắn rằng Diệp Hạo mạnh hơn Ứng Long.

- Tin tức lớn a, Diệp Hạo mạnh mẽ trấn áp được cả Ứng Long.

- Bây gờ ta đột nhiên cảm thấy một vài thiếu niên chí tôn năm đó đi khiêu khích Diệp Hạo thật buồn cười biết bao.

- Diệp Hạo mạnh đến mức khiến người ta phải ghen tị.

Trong đám người Yêu Cơ, Đông Hoàng Dũng Cảm, Vương Trọng Kiếm, Đông Phương Bạch thấy một màn như vậy thiếu chút nữa đã bị hù chết.

Năm đó bọn họ đã từng khiêng khích Diệp Hạo. Bây giờ bọn hắn mới biết mình vẫn đánh giá Diệp Hạo quá thấp. Gia hỏa này quả thực có thể dùng hai từ phát rồ để hình dung.

- Những năm này ta có được một vài cơ duyên, ta còn cho rằng có thể chống lại Diệp Hạo.

Một nữ tử còn xinh đẹp hơn ba phần, Đông Phương Bạch nhẹ nhàng thở dài nói.

- Ai mà ngờ tới hắn lại đạt đến cấp độ như vậy chứ.

- Năm đó dưới chân Tầm Mộc ta còn khiêu khích hắn đấy.

Yêu Cơ thong thả nói.

Lúc này Yêu Cơ mới phát hiện năm đó mình không chết là do Diệp Hạo nhân từ thôi. Đúng lúc này một âm thanh ở trong tai Diệp Hạo vang lên.

- Long huyết đấy, đừng lãng phí.

- Ngươi đã tỉnh?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Nhanh thả ta ra.

Con cún nói gấp.

- Ta muốn biết vì sao ngươi có thể cảm nhận được ngoại giới?

- Ta nói nè, ngươi có thể đừng nhiều chuyện được hay không?

Con cún tránh nói.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động liền thả con cún từ tiểu thế giới ra. Sau một khắc con cún đã há mồm hút toàn bộ long huyết đang chảy đầy trời vào trong miệng, tiếp lấy dưới ánh mắt khiếp sợ của toàn trường mà đến bên người Ứng Long, hắn há mồm cắn xé một bên cánh của Ứng Long.

Ứng Long không khỏi hét thảm lên. Bởi vì con cún thực sự đã xé đứt cánh Ứng Long ra. Đám người bên dưới chỉ có thể trợn mắt hốc mồm. Phải biết dù Ứng Long bị trọng thương nhưng cũng không phải ai cũng có thể giật cánh xuống được.

Nhưng điều khiếp sợ vẫn còn đằng sau, chỉ vài ngụm con cún kia đã ăn xong cái cánh của Ứng Long rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận