Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2566: Hỏa Quốc Đô Thành

- Trường Sinh tuyền kết hợp với hỗn độn lưu tương có lẽ sẽ giúp các ngươi đạt tới Thần Hoàng cảnh đỉnh phong.

Diệp Hạo quét mắt về phía đám người một cái nhẹ nhàng nói.

Trước đó Diệp Hạo đã cho các nàng mỗi người một giọt hỗn độn lưu tương.

- Thần Hoàng cảnh đỉnh phong.

Sắc Vi tiên tử mơ mộng nói.

- Đời ta chưa bao giờ nghĩ qua một ngày mình có thể đạt được bước này.

- Tương lai Dược Vương cốc chúng ta sẽ trở thành thế lực Hoàng cấp đứng đầu!

Dược Tị Thế nắm chặt nắm đấm nói.

- Mà toàn bộ đề sẽ do ta tạo ra.

- Ta cũng muốn xem sau này còn ai dám khi thường Thái Sử nhất tộc chúng ta nữa?

Thái Sử Vĩnh Huy thấp giọng quát.

Những năm này Thái Sử Vĩnh Huy bọn họ đã bị đả kích ở rất nhiều phương diện. Bọn họ thực sự muốn thành công. Nhưng thành công nào có dễ dàng như vậy?

- Chuyện may mắn nhất của đời ta chính là gặp được ngươi.

Bạch Tiểu Bạch nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Bạch Tiểu Bạch thừa biết tiềm lực của mình. Thần Hoàng trung kỳ chính cực hạn của nàng. Nhưng bây giờ nàng đã có khả năng trùng kích Thần Hoàng cảnh đỉnh phong.

- Tất cả mọi người đều là bằng hữu nên những việc khách sáo đó cũng bỏ qua đi.

Diệp Hạo nhìn Bạch Tiểu Bạch một cái vừa cười vừa nói.

Bạch Tiểu Bạch trề môi. Nàng rất muốn nói ta không muốn làm bằng hữu của ngươi.

Chỉ là loại chuyện này nàng dù thế nào cũng không thể mặt dày nói ra được.

Hơn nữa Vương Túy Mặc còn ở bên người Diệp Hạo.

Ai mà không biết Vương Túy Mặc là nữ nhân của Diệp Hạo chứ?

Bạch Tiểu Bạch cũng không phải không có gặp cảnh Vương Túy Mặc nửa đêm đi vào phòng của Diệp Hạo, Bạch Tiểu Bạch cảm thấy hai vị này chỉ sợ đã làm những chuyện nên làm cả rồi.

Đợi đến khi đám người Bạch Tiểu Bạch rời khỏi Diệp Hạo mới khoanh chân ngồi xuống nghiên cứu Lục hợp Bát Hoang chí tôn quyền mà pho tượng đất cho hắn.

- Quyền thuật này không có vấn đề gì chứ?

Diệp Hạo hỏi thăm.

- Không có vấn đề gì.

Chó con trả lời.

- Xem bộ dáng của pho tượng đất kia có lẽ là muốn kết một thiện duyên.

- Vậy ta đi tu hành.

Diệp Hạo nghe chó con nói như vậy mới quay lại nói.

Chỉ là đợi đến lúc tu hành Diệp Hạo mới phát hiện quyền thuật này rất khó hiểu. Trong mắt Diệp Hạo lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn không sợ quyền thuật khó học, bởi vì những thứ càng khó càng khủng bố hơn. Điều hắn sợ là nói quá đơn giản thôi. Linh lung chi tâm lóe lên Diệp Hạo đã có thể cảm ngộ đại đại một cách nhanh chóng. Khi nhìn lại thiên quyền thuật Diệp Hạo phát hiện nó cũng không còn có quá nhiều khó khăn. Lần này lĩnh ngộ tốn hơn nửa năm của Diệp Hạo. Hôm nay Diệp Hạo bị phân thân gọi tỉnh. Thần niệm của hắn quét qua phát hiện đã tới ranh giới Đại Hoang vực.

- Khi nào đến Hỏa quốc rồi thông báo tiếp cho ta.

Diệp Hạo nói với phân thân một câu xong mới tiếp tục ngộ đạo. Diệp Hạo nhìn như chỉ tu hành hơn nửa năm, kì thực hắn đã tu hành vài chục năm. Bởi vì hắn vận dụng thời gian áo nghĩa. Những năm này Diệp Hạo đã lĩnh ngộ Lục hợp Bát Hoang chí tôn quyền đến Tiểu Thành Chi Cảnh. Nhưng Tiểu Thành Chi Cảnh vẫn không theo kịp cảnh giới trước mắt của Diệp Hạo. Hắn tính thừa thế xông lên lĩnh ngộ Lục hợp Bát Hoang chí tôn quyền đến Hợp Thần cảnh đỉnh phong rồi mới nói tiếp.

Khu vực Đại Hoang vực rất mênh mông. Tương đương với Thần vực sau khi đã hoàn toàn mở rộng. Bởi vậy chiếc thuyền mây này lặn lội đường xa hơn ba tháng mới đi đến đô thành của Hỏa quốc.

Cũng đúng lúc này Diệp Hạo mới kết thúc bế quan. Lục hợp Bát Hoang chí tôn quyền dù không thể thôi diễn đến Hợp Thần đỉnh phong, nhưng đã thôi diễn đến Hợp Thần cảnh cao cấp. Hắn tin chỉ cần cho hắn thời gian nửa tháng hắn sẽ làm được. Nhưng chuyện này cũng không cần gấp.

Diệp Hạo đẩy ra cửa phòng liền ra lệnh cho một phân thân của mình đi tới vị trí mà pho tượng đất kia nói trước. Hắn không định cho phân thân mở động phủ Cổ Nhất ra, nhưng hắn phải liên tục giám sát động tĩnh của thiếu niên chí tôn của Vũ tộc. Ngay sau đó Diệp Hạo lại mệnh lệnh phân thân thứ hai của hắn đi nghe ngóng tình báo ở Hỏa quốc.

- Ngươi đã kết thúc bế quan rồi sao?

Vương Túy Mặc cười tiến lên tiếp đón.

Diệp Hạo nhìn mị nhãn như tơ của Vương Túy Mặc, ánh mắt lộ ra một ý cười nhu hòa.

- Sao ta lại cảm thấy ngươi còn đẹp hơn cả trước kia?

- Thật vậy chăng?

Vương Túy Mặc có chút kích động nói.

- Ta còn có thể lừa ngươi hay sao?

Diệp Hạo nhéo nhéo khuôn mặt Vương Túy Mặc nói. Bạch Tiểu Bạch ở phía xa nhìn Diệp Hạo cùng Vương Túy Mặc liếc mắt đưa tình mà từ đáy mắt lộ ra tia rất hâm mộ. Nhưng nàng cũng không nói gì.

- Diệp công tử, chúng ta đã đến quốc đô của Hỏa quốc rồi.

Hỏa Hân Nhi chỉ vào một tòa thành trì to khủng bố ở phía xa có chút kích động nói.

Diệp Hạo không khỏi nhìn về phía thành trì xa xa ấy. Nhìn từ xa giống như một ngọn lửa lớn bao quay lấy tòa thành trì.

- Đô thành Hỏa quốc là từ Hỏa Diễm thạch xếp thành sao?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Đúng vậy.

- Vậy tu sĩ thuộc tính hỏa hệ ở Hỏa quốc các ngươi hẳn sẽ nhiều lắm nhỉ.

- Đúng vậy.

Hỏa Hân Nhi gật đầu một cái.

- Bởi vì Hỏa quốc có thuộc tính tự nhiên rất đặc biệt nên hấp dẫn rất nhiều tu sĩ hỏa hệ tới nơi này.

Muốn đi vào thành trì Hỏa quốc phải cần tiến hành nghiệm chứng thân phận. Bởi vì lúc trước có Yêu tộc lẫn vào trong đó và đã tạo ra mất mát về người rất lớn. Nhưng dù gì Hỏa Hân Nhi cũng là thất quận chúa của Hỏa quốc, đương nhiên rất dễ dàng đã có thể mang theo đám người Diệp Hạo tiến vào.

- Đây chính là nhà ta.

Đi được một đoạn Hỏa Hân Nhi chỉ vào một tiểu viện xa hoa nói.

- Thất quận chúa.

- Thất quận chúa trở về.

- Nhanh đi bẩm báo cho vương gia.

Thị vệ đứng canh ở cửa ra vào nhìn thấy Hỏa Hân Nhi lập tức nguyên một đám đều kích độ hô lên.

Hỏa Hân Nhi tiến lên cười chào hỏi với từng người bọn họ. Không qua bao lâu một trung niên tướng mạo giống ba phần với Hỏa Hân Nhi đã đi tới.

- Hân nhi.

- Phụ thân.

Hỏa Hân Nhi vội vàng đi tới.

Trung niên kia nhìn Hỏa Hân Nhi một lượt từ trên xuống dưới, khi thấy Hỏa Hân Nhi không bị thương, sắc mặt mới trầm xuống.

- Ai cho ngươi tự tiện tiến về Hỗn Độn thế giới?

- Phụ thân.

Hỏa Hân Nhi rũ đầu xuống.

- Lão gia.

Lúc này một vị phụ nhân đứng bên người trung niên chỉ chỉ vào đám người Diệp Hạo.

Hỏa Liệt bây giờ mới chú ý tới đám người Diệp Hạo.

- Còn không giới thiệu cho phụ thân một chút sao?

Hỏa Liệt nghiêm mặt nói.

Hỏa Hân Nhi vội vàng giới thiệu.

- Phụ thân, bọn họ là bằng hữu mà ta gặp được ở Hỗn Độn thế giới, nếu không phải nhờ bọn họ xuất thủ tương trợ, việc ta có thể trở về hay không cũng rất khó nói. Phụ thân, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là Diệp Hạo, vị này là Vương Túy Mặc.

Nghe được Hỏa Hân Nhi nói đám người Diệp Hạo là ân nhân cứu mạng của nữ mình thần sắc Hỏa Liệt mới trở nên trịnh trọng lên. Hắn liên tục ngỏ ý cảm ơn đám người Diệp Hạo.

- Đừng đứng ở ngoài nữa.

Lúc này mẫu thân của Hỏa Hân Nhi vừa cười vừa nói.

- Đi vào phòng uống chén trà.

- Đúng, đúng, đúng, đi vào phòng uống chén trà.

Hỏa Liệt lập tức hô.

Một đoàn người đến phòng khách, Hỏa Liệt lại cùng đám người Diệp Hạo đàm đạo.

- Không biết Diệp công tử thuộc về thế lực nào?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động. Như vậy cũng quá thẳng thắn đi.

- Chúng ta đến từ một thế lực ẩn thế.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Cụ thể thì không thể nói được.

- Có cái gì không thể nói?

Lúc này một thanh niên lại cười lạnh nói.

- Có rất nhiều thứ không tiện để nói.

Diệp Hạo nhìn thanh niên kia một cái.

- Ta thấy ngươi là không dám nói thì có.

Thanh niên kia cười nhạo nói.

- Thật ra nói cũng không mất mặt gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận