Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2567: Hắn Rất Đáng Sợ

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức trầm xuống. Hắn tự nhận rằng mình không hề đắc tội với thanh niên kia. Thế nhưng thanh niên kia lại hùng hổ dọa người.

- Minh Triết, đây không phải là nơi cho ngươi nói chuyện.

Hỏa Liệt tức giận quát lớn.

- Dượng, ta chỉ là ăn ngay nói thật thôi.

Thanh niên kia trịnh trọng nói.

- Đầu năm nay nơi này làm có có thế lực ẩn thế nào chứ? Trong mắt ta bọn họ cũng chỉ là có ý đồ tiếp cận với Hân nhi biểu muội thôi, thủ đoạn vụng về như vậy ta liếc mắt một cái là thấy ngay.

- Ngươi thì biết cái gì?

Hỏa Hân Nhi nhịn không được.

- Cút đi, nơi này là nhà ta, không chào đón ngươi.

Thanh niên kia ngây ngẩn cả người.

- Hỏa Hân Nhi, ta chỉ muốn tốt cho muội mà thôi.

Thanh niên kia nhìn Hỏa Hân Nhi nói.

- Ngươi biết Diệp công tử bọn họ là ai không?

Hỏa Hân Nhi nhìn người thanh niên kia như nhìn một tên ngu xuẩn.

- Diệp công tử chỉ cần dùng một đầu ngón tay là có thể trấn áp ngươi rồi.

- Khẩu khí không nhỏ nhỉ.

Lúc này một vị phụ nhân ha ha cười nói. Phụ nhân này là bình thê của Hỏa Liệt, cũng là cô cô của người thanh niên kia.

- Ta lại muốn xem xem ngươi là làm sao có thể dùng một ngón tay để trấn áp ta?

Thanh niên kia khiêu khích nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Ngươi cười cái gì?

- Người như ngươi không đáng để ta xuất thủ.

Diệp Hạo nói xong rồi nhìn thoáng qua Thái Sử Vĩnh Huy bên người.

- Vĩnh Huy, giao cho ngươi.

- Có cần giết chết không?

Thái Sử Vĩnh Huy bẻ nắm tay hỏi.

- Ta nghe nói Hỏa quốc có thể ký giấy sinh tử.

Diệp Hạo đột nhiên nhớ ra.

- Như vậy đi, các ngươi ký giấy sinh tử thì khi hắn chết cũng đỡ bị phiền toái.

- Được.

Thái Sử Vĩnh Huy nói xong lại nhìn về phía thanh niên kia nói.

- Vậy ngươi ký giấy sinh tử với ta đi.

Thanh niên kia chần chờ. Giấy sinh tử có lực lượng khế ước. Chuyện này không phải cứ thích ký là ký được.

- Không dám?

Thái Sử Vĩnh Huy ha ha cười nói.

- Nếu ngươi đã không có can đảm thì cút trở về đi, đừng ở chỗ này làm chướng mắt ta.

- Ngươi nói cái gì?

Thanh niên kia bị chọc giận.

- Có gan thì ký giấy sinh tử, không có gan thì cút về.

Thái Sử Vĩnh Huy khí phách nói.

- Chỉ là giấy sinh tử mà thôi, ai sợ ai chứ?

Thanh niên kia vừa rồi nói đến đây Hỏa Hân Nhi lập tức ngăn cản.

- Minh Triết, ngươi muốn chết sao?

Thanh niên kia đang định nói nhưng Hỏa Hân Nhi đã cắt ngang.

- Thái Sử Vĩnh Huy tiện tay là có thể đánh chết một Yêu tộc có tiềm lực Thần Hoàng trung giai, ngươi nếu ký giấy sinh tử cùng hắn cũng đồng nghĩa với việc tự tìm đường chết.

- Cái gì?

Tâm thần người thanh niên kia run lên.

- Ngươi nghĩ ta có thể lừa ngươi hay sao?

Hỏa Hân Nhi trịnh trọng nói.

- Mỗi người bọn họ đều là thiếu niên chí tôn, hơn nữa cấp độ còn cao hơn cả tưởng tượng của ngươi, biết chưa?

Giờ khắc này không những thanh niên kia biến sắc, cho dù là Hỏa Liệt sắc mặt cũng thay đổi.

- Minh Triết, còn chưa lui về?

Hỏa Liệt quát lớn.

Minh Triết đang do dự bỗng Thái Sử Vĩnh Huy chợt quát một tiếng.

- Tiếp ta một chiêu.

Một bàn tay đánh về phía Minh Triết.

Đơn giản!

Trực tiếp!

Bá đạo!

Thái Sử Vĩnh Huy không sử dụng thần thông, cũng không sử dụng huyền thuật, chỉ dựa vào mỗi lực lượng của nhục thân. Minh Triết đương nhiên có thể nhận ra một kích này của Thái Sử Vĩnh Huy rất đáng sợ.

Hắn gầm nhẹ một tiếng song quyền tràn ra ánh sáng kinh thiên động địa đánh vào bàn tay của Thái Sử Vĩnh Huy đang tiên tới. Chỉ là ngay lúc hai bên va vào nhao Minh Triết cảm giác được một trận đau nhói, hai cánh tay của hắn đã bị Thái Sử Vĩnh Huy đánh gãy, tiếp lấy cỗ lực lượng kia lan tràn vào trong tứ chi bách hài của hắn, hắn kêu lên một tiếng đau đớn hai đầu gối quỵ xuống trước mặt Thái Sử Vĩnh Huy. Một màn này vô cùng kịch tính. Minh Triết dù là thiếu niên chí tôn nhưng kết quả lại bị đối phương đưa tay ra đã trấn áp được. Từ đó có thể thấy Thái Sử Vĩnh Huy cường đại cỡ nào.

- Muốn chết.

Phụ nhân kia giận.

Hai tròng mắt của nàng toát ra sát cơ dữ tợn phủ tới Thái Sử Vĩnh Huy, mắt thấy chuẩn bị rơi vào trên người Thái Sử Vĩnh Huy kim thân của Diệp Hạo mở ra hai con mắt, ánh mắt đáng sợ lập tức chấn nát sát cơ của phụ nhân kia. Phụ nhân kia kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.

- Đây chính là đạo đãi khách của Hỏa gia các ngươi sao?

Theo âm thanh Diệp Hạo rơi xuống một đạo sát cơ kinh khủng tràn ngập toàn bộ đại điện. Hỏa Liệt mới đứng lên đã bị trấn áp ngồi về chỗ cũ. Tu vi Hỏa Liệt chỉ là Thần Hoàng cảnh tầng thứ hai, so với kim thân của Diệp Hạo vẫn còn kém rất xa.

- Có cần giết hết Hỏa gia bọn họ không?

Ánh mắt Thái Sử Vĩnh Huy lộ ra bất thiện.

Nghe vậy sắc mặt cao tầng Hỏa gia hoàn toàn thay đổi.

- Không nên.

Hỏa Hân Nhi lập tức hô. Nhìn khuôn mặt trắng bệch của Hỏa Hân Nhi Diệp Hạo đứng lên.

- Chúng ta tới Hỏa gia các ngươi là không muốn các ngươi mang ơn, nhưng không ngờ rằng lại khiến các ngươi ngộ rằng chúng ta thấy người sang bắt quàng làm họ.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Nói thật Hỏa gia các ngươi còn chưa đủ tư cách, lần này nể măt Hỏa Hân Nhi, chuyện này chúng ta sẽ bỏ qua. Nhưng nếu có lần sau nữa cũng đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.

Quẳng xuống một câu Diệp Hạo bước đi ra đại sảnh. Đám người Vương Túy Mặc đương nhiên cũng rời khỏi cùng Diệp Hạo. Một hồi lâu sau Hỏa Liệt đang run rẩy mới bình phục lại, hắn nhìn phụ nhân kia đi lên tát một bạt tai.

- Cần ngươi thăm dò? Lần này ngươi hài lòng chưa?

Trong lòng Hỏa Liệt rất hối hận. Một nhóm người Diệp Hạo vậy mà đều là thiếu niên chí tôn đẳng cấp cao. Hơn nữa người vừa mới xuất thủ còn là Thần Hoàng trung giai thậm chí có thể là Thần Hoàng cao cấp. Nếu lúc đầu bọn họ đáng lẽ có thể dựa dẫm vào quan hệ với đám người Diệp Hạo. Thế nhưng tất cả đều bị hủy trong tay của phụ nhân kia.

- Ta thăm dò? Nếu không phải được ngươi ngầm đồng ý, ta sẽ thăm dò sao?

Phụ nhân kia che đi gò má cất tiếng đau buồn nói. Nàng thật oan uổng mà. Nàng cảm thấy mình đã làm chuyện dư thừa rồi.

- Hân nhi, đến cùng bọn họ là ai?

Hỏa Liệt nhìn về phía Hỏa Hân Nhi nói.

- Phụ vương, ngươi có biết Hỏa gia chúng ta đã bỏ qua cơ duyên gì không?

Hỏa Hân Nhi khẽ thở dài.

- Như vậy là có ý gì?

Hỏa Liệt có chút không hiểu hỏi.

- Ta có thể nói cho ngươi rằng thân phận của Diệp công tử còn đáng sợ hơn cả trong tưởng tượng của ngươi nữa.

- Đáng sợ đến mức nào?

Hỏa Liệt nghi ngờ nói.

- Tìm toàn bộ Hỏa quốc cũng không thấy một người có thể chống lại Diệp công tử.

- Trưởng công chúa cũng không được sao?

- Nếu ta nói cho ngươi biết Diệp công tử chỉ cần đưa tay là có thể trấn áp trưởng công chúa ngươi có tin hay không?

- Làm sao có thể?

Hỏa Liệt không tin nói.

Trưởng công chúa chính là thiếu niên chí tôn kinh diễm nhất từ trước đến này của Hỏa quốc. Những năm này trong thế hệ tuổi trẻ cũng chưa từng nghe thấy ai có thể là đối thủ của nàng.

- Phụ vương, ngươi thấy thực lực của thiếu chủ Thần Hoàng tộc thế nào?

- Thần Hoàng nhất tộc được xếp thứ mười trong các siêu cấp đại tộc, thiếu chủ Thần Hoàng tộc tương lai có khả năng đặt chân đến Đại năng chi cảnh. Hỏa Liệt làm sao có thể không biết thiếu chủ Thần Hoàng tộc được?

- Vậy ngươi cảm thấy thiếu chủ Thần Hoàng tộc so với trưởng công chúa thì thế nào?

Hỏa Liệt nghĩ một lát nói.

- Ta nghĩ trưởng công chúa hơn phân nửa cũng không phải là đối thủ của thiếu chủ Thần Hoàng tộc.

Hỏa Liệt nói đến đây lại ngây ngẩn cả người.

- Ngươi muốn nói cái gì?

- Trong quá trình ta tranh đoạt Trường Sinh tuyền Diệp công tử chỉ dùng trong vòng mười chiêu là có thể đánh trọng thương thiếu chủ của Thần Hoàng tộc rồi.

Hỏa Hân Nhi nhẹ nhàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận