Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2569: Xuất Huyết Nhiều

Những tu sĩ trong Hỏa quốc đều kích động. Bọn họ nhao nhao hô to lên. Bọn họ biết rõ nếu không có thần hộ mệnh che chở, tương lai bọn họ sẽ trở thành thức ăn của Yêu tộc. Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại mang đến hi vọng.

Xoát!

Đúng lúc này một trung niên người mặc áo bào màu vàng xuất hiện ở bên cạnh trưởng công chúa.

- Phụ hoàng.

Trưởng công chúa vội vàng hành lễ nói.

Ánh mắt Hỏa Hạo nóng bỏng nhìn bình ngọc trong tay trưởng công chúa bình ngọc.

- Trời đang giúp Hỏa quốc ta.

- Ta cảm thấy ngươi hẳn là nên cảm tạ ta.

Diệp Hạo có chút không vui nói. Trường sinh tuyền là do ta đưa cho ngươi cơ mà?

- Ta đại biểu cho toàn bộ Hỏa quốc cảm tạ công tử.

Hỏa Hạo nói xong trịnh trọng hành lễ với Diệp Hạo. Hỏa Hạo hành lễ lại khiến Diệp Hạo có chút ngượng ngùng.

- Mọi người đều là Nhân tộc, vốn nên bảo vệ lẫn nhau.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Những lời khách sáo đó cũng đừng nên nói nữa.

- Ba vị thúc tổ, chuyện phong tỏa hoàng thành giao lại cho các ngươi.

Ngay sau đó Hỏa Hạo hạ ra một mệnh lệnh. Thần hộ mệnh của Hỏa quốc đang ở tình trạng như thế nào không có ai rõ hơn Hỏa Hạo. Nói dầu hết đèn tắt cũng chưa đủ. Trong quá trình hỏa linh kéo dài tính mạng hắn không cho phép xuất hiện bất kỳ biến cố nào. Lần này đúng nghĩa với việc phong tỏa, bất cứ tin tức gì đều khó có thể nào truyền được ra ngoài.

Sau đó Hỏa Hạo mang theo một đoàn người Diệp Hạo đi tới cấm địa Hỏa quốc. Bên trong cấm địa ánh lửa ngút trời, nhưng lại tràn ngập tĩnh mịch. Xa xa Diệp Hạo thấy được một ngọn lửa tử sắc, ngọn lửa chập chờn như thế bất cứ lúc nào đều có thể tắt.

Ngay khi lần đầu tiên Diệp Hạo nhìn thấy nó cũng đã nhận ra ngọn lửa tử sắc này chính là thần hộ mệnh của Hỏa quốc trong truyền thuyết.

Bởi vì từ bên trong ngọn lửa này Diệp Hạo cảm nhận được một chấn động khủng bố đã được kiềm chế đến cực hạn. Hắn tin một khi ngọn lửa này bùm nổ dù không nói hủy thiên diệt địa cũng không khác nhau gì mấy.

- Hỏa Thần.

Hỏa Hạo nhìn ngọn lửa đang ngày càng yếu mới xúc động nói.

Khi hắn đến vài ngày trước ngọn lửa còn mạnh hơn một chút so với bây giờ.

- Cho tới bây giờ thế gian này đều không bao giờ tồn tại hai từ vĩnh viễn.

Từ trong ngọn lửa truyền ra một sợi chấn động nhẹ nhàng.

- Ta đã sống ba kỷ nguyên, chứng kiến qua rất rất nhiều chuyện, bây giờ dù bỏ mình, cũng không có gì tiếc nuối.

- Hỏa Thần, chúng ta đã tìm được Trường Sinh tuyền.

Trưởng công chúa nói khẽ.

- Trường Sinh tuyền?

Ngọn lửa lóe lên một cái, ngay sau đó chậm rãi nói.

- Những năm này bản nguyên của ta cũng đã tiêu hao hết, cho dù là trường sinh tuyền cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Hỏa Hạo chấn động trong lòng. Trường Sinh tuyền đều vô dụng sao?

Hỏa Hạo vẫn mang Trường Sinh tuyền tới. Ngọn lửa hơi chút chờ chờ rồi cũng tiếp nhận, ngay sau đó sinh mệnh lực lượng vô tận ẩn chứa trong Trường Sinh tuyền nhỏ xuống phía trên ngọn lửa, giọt Trường Sinh tuyền giống như dầu thắp trong ngọn đèn, ngọn lửa cháy dần mạnh lên.

Một thước!

Hai thước!

Ba thước!

Ngọn lửa không ngừng lớn mạnh. Nhưng khi tăng đến ba thước cũng không tiếp tục tăng được nữa.

- Một giọt trường sinh tuyền chung quy vẫn không thể đánh vỡ được sinh mạng giam cầm.

Ngọn lửa chậm chạp không thể tăng lên được khẽ thở dài.

Trưởng công chúa không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Vị công tử này, không biết trong tay của ngươi còn có Trường Sinh tuyền hay không?

Diệp Hạo đang định nói nhưng đã bị trưởng công chúa nói tiếp.

- Chỉ cần có thể cứu sống thần hộ mệnh của chúng ta, ta nguyện ý vì ngươi làm bất cứ chuyện gì.

- Ta cũng là một phần tử của Nhân tộc.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Hỏa linh che chở Nhân tộc nhiều năm như vậy, về tình về lý đều không nên phải tiêu tán.

Diệp Hạo nói xong rồi lấy ra một bình ngọc, đổ ra một giọt Trường Sinh tuyền trong đó ra. Ngay khi Trường Sinh tuyền nhỏ giọt vào trong ngọn lửa, thân hình ngọn lửa lóe lên một cái, tiếp lấy nhanh chóng đánh phá giới hạn ba thước vọt mạnh lên cao.

- Vừa rồi tiền bối nói những năm này bản nguyên của ngươi đã tiêu hao hết, không biết hỗn độn lưu tương có hiệu quả với ngươi hay không?

Đúng lúc này Diệp Hạo lại lấy ra một bình ngọc.

- Hỗn độn lưu tương?

Hỏa linh có chút xúc động.

- Hỗn độn lưu tương hiếm thấy trên đời, sao ngươi có thể có được?

Hỏa Hạo cũng kinh động.

- Ở Hỗn Độn thế giới ta ngẫu nhiên chiếm được một giọt hỗn độn lưu tương.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi có biết rõ giá trị của hỗn độn lưu tương không?

Hỏa linh yên lặng một chút nói.

- Theo ta được biết vào thời điểm thiên địa vỡ nát, ngươi mới có cơ hội lấy được hỗn độn lưu tương, hơn nữa ngươi tối đa cũng chỉ có thể lấy được một giọt.

Hỏa linh đương nhiên biết rất nhiều bí ẩn rồi.

- Không có hỗn độn lưu tương ta cũng có thể đi đến đỉnh phong.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta thiếu ngươi một nhân tình.

Hỏa linh nhìn Diệp Hạo một hồi mới mở miệng.

Diệp Hạo cười lại đổ hỗn độn lưu tương cho hỏa linh. Sau khi hỏa linh được hỗn độn lưu tương tẩm bổ sinh cơ cũng bừng bừng lên. Không qua bao lâu thân thể của nó đã đạt đến khoảng ba trượng.

- Thọ nguyên lại nhiều thêm ba ngàn năm.

Hỏa linh hơi xúc động nói.

Trên mặt đám người Hỏa Hạo lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Ba ngàn năm!

Đây cũng đồng nghĩa với việc mệnh của Hỏa quốc có thể kéo dài thêm ba ngàn năm.

- Ba ngàn năm.

Ánh mắt Hỏa Hạo lộ ra một tia mong đợi mà nhìn trưởng công chúa nói.

- Tương lai của Hỏa quốc giao lại cho ngươi.

Nghe vậy trong mắt trưởng công chúa tràn đầy đắng chát.

- Ta không hề nắm chắc. Thời gian ba ngàn năm thực sự quá ít.

- Ta biết rõ tư chất của ta.

Hỏa Hạo bất đắc dĩ nói.

- Đời ta tới Thần Hoàng đỉnh phong cũng sẽ chấm dứt.

Trưởng công chúa yên lặng không nói. Ba ngàn năm để đột phá đến Nửa bước đại năng chi cảnh.

Chuyện này cũng quá mức đối với trưởng công chúa.

- Duyệt nhi, ngươi cũng biết tình huống của Hỏa quốc chúng ta rồi đấy.

Hỏa Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nếu trong vòng ba ngàn năm ngươi vẫn không đột phá nổi Nửa bước đại năng, ngàn vạn con dân Hỏa quốc chúng ta sẽ trở thành thức ăn của Yêu tộc.

Trưởng công chúa cắn bờ môi đỏ thẫm yên lặng không nói.

- Trong quá trình tranh đoạt hỗn độn lưu tương ta có đánh chết một vài Lưu thú.

Lúc này Diệp Hạo mở miệng nói.

- Chỉ là không biết Lưu thú có hiệu quả với trưởng công chúa hay không?

- Lưu thú?

Ánh mắt hỏa linh lập tức phát sáng lên.

- Hiệu quả của Lưu thú dù kém xa hỗn độn lưu tương, thế nhưng một đầu Lưu thú là có thể giúp tiềm năng của một thiếu niên chí tôn tăng lên một tiểu cảnh giới, trưởng công chúa nếu có thể có được mười đầu hoặc tám đầm mà nói xác suất tương lai đột phá đến nửa bước đại năng cùng càng lớn.

Khóe miệng Diệp Hạo giật giật.

Mười đầu, tám đầu?

Tâm hỏa linh thật đúng là đen. Nhưng Diệp Hạo nếu đã quyết định quản chuyện Hỏa quốc, cũng sẽ không quan tâm tới những chi tiết này. Hắn đưa cho trưởng công chúa một túi càn khôn.

- Ta nghĩ từng này hẳn đủ để ngươi phung phí rồi.

Thần niệm trưởng công chúa quét lập tức chấn động.

Nàng nhìn thấy cái gì?

Nàng nhìn thấy hai mươi con Lưu thú.

- Cái này... Cái này quá quý trọng?

Trưởng công chúa nói khẽ.

Từ trong miệng hỏa linh trưởng công chúa đã biết được giá trị của Lưu thú. Có thể nói bất luận một con Lưu thú nào đều có thể ra cái giá trên trời. Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại không chút do dự đưa cho nàng hai mươi con Lưu thú.

- Duyệt nhi, còn không mau tạ ơn công tử.

Hỏa Hạo ở bên cạnh nói gấp.

Trưởng công chúa không biết phải làm sao, nhưng vẫn hành lễ với Diệp Hạo.

- Duyệt nhi tạ ơn công tử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận