Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2589: Bạch Phương Đột Phá

Trên thân Bạch Phương tràn ngập chấn động ma quỷ. Nhưng dưới sự trấn áp của kim thân hắn cũng khó có thể động đậy được.

Hắn liều mạng giãy dụa, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì.

- Phụ thân, ta là tiểu Bạch đây.

Bạch Tiểu Bạch hô.

Chỉ là con mắt đỏ tươi của Bạch Phương vẫn không hề dịu xuống.

Rống!

- Diệp Hạo, ngươi đừng làm phụ thân ta bị thương.

Bạch Tiểu Bạch gấp gáp nhìn Diệp Hạo nói.

- Độ hóa.

Diệp Hạo quát lớn nói.

Kinh văn cổ xưa vang vọng khắp khu vực này, lực lượng thần kỳ tràn ngập mỗi một tấc không gian. Ma lực trong cơ thể Bạch Phương nhanh chóng bị bốc hơi, trong nháy mắt màu đỏ tươi trong mắt hắn cũng tan dần.

Một hô hấp đi qua.

Hai hô hấp đi qua.

Ba hô hấp đi qua.

Khi lần hô hấp thứ tư đi qua mắt Bạch Phương cũng khôi phục một chút tỉnh táo, ánh mắt hắn nhìn Bạch Tiểu Bạch có chút suy ngẫm.

Khi lần hô hấp thứ năm trôi qua Bạch Phương mới kích độn nhìn Bạch Tiểu Bạch.

- Tiểu Bạch.

- Phụ thân.

Bạch Tiểu Bạch một bên hô hào một bên muốn phóng tới về phía Bạch Phương nhưng lại bị Bạch Sùng Thiên ngăn cản.

- Bây giờ vẫn chưa phải là lúc thích hợp.

Bạch Sùng Thiên trầm giọng nói.

Ma tính trong cơ thể Bạch Phương còn chưa thanh trừ hoàn toàn. Lúc này Bạch Tiểu Bạch lỗ mãng đi qua, rất có thể lần nữa dẫn bạo ma tính trong cơ thể hắn.

Lần hô hấp thứ sáu đi qua.

Lần hô hấp thứ bảy đi qua.

Lần hô hấp thứ tám đi qua.

Khi lần hô hấp thứ chín đi qua Diệp Hạo mở miệng nói.

- Bạch tiền bối, mong ngươi có thể mở rộng thức hải, ta sẽ giúp ngươi tiêu trừ hoàn toàn ma tính.

Bạch Phương liếc mắt nhìn Diệp Hạo gật đầu một cái.

Sau một khắc kim thân của Diệp Hạo đi ra từ trong thức hải của Diệp Hạo rồi đi vào thức hải của Bạch Phương. Ngay khi vào thức hải của Bạch Phương, kinh thân nhanh chóng tỏa ra hàng vạn tia sáng rửa sạch nhục thân cùng thần hồn hắn.

Lặp lại vài lần như vậy kim thân mới trở về thức hải của Diệp Hạo.

- Tiểu Bạch, bây giờ ngươi có thể tới chỗ phụ thân ngươi được rồi, ma tính trong cơ thể phụ thân ngươi đã được tiêu diệt toàn bộ.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Bạch Tiểu Bạch lập tức vọt tới chỗ Bạch Phương. Thế nhưng mới vọt tới nửa đường đã bị chấn động trong cơ thể Bạch Phương tràn ra bức lui về phía sau.

- Diệp Hạo.

Bạch Tiểu Bạch sợ Bạch Phương đã xảy ra chuyện.

- Phụ thân ngươi muốn đột phá.

Diệp Hạo nhìn một chút vừa cười vừa nói.

- Đột phá?

Bạch Tiểu Bạch khẽ giật mình nói.

- Những năm này tâm ma của phụ thân ngươi vẫn luôn tu hành, bây giờ tâm ma đã bị ta tiêu diệt nên toàn bộ năng lượng của tâm ma đều phải hồi vào trong cơ thể phụ thân ngươi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Cũng ngay lúc này Diệp Hạo mới để ý thấy không ngờ tu vi Bạch Phương là Thần Hoàng cảnh tầng thứ sáu.

Như vậy... ?

Diệp Hạo rất muốn biết Bạch Phương có thể tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ bảy hay không?

Nếu đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ bảy cũng chính là cường giả Thần Hoàng cảnh cao giai. Năng lượn cuồn cuộn như nước thủy triều dọc theo cảnh giới của Bạch Phương tiến hành trùng kích bức tường ngăn cản.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Bạch Phương trọn vẹn đánh sâu vào hơn trăm lần đều không thành công.

- Không tốt.

Diệp Hạo biến sắc nói.

Bởi vì hắn phát hiện khí thế của Bạch Phương đang dần dần suy yếu. Trùng kích cảnh giới chính là thẳng tiến không lùi. Khí thế một khi giảm sút, sẽ rất khó trùng kích thành công.

- Diệp Hạo, làm sao bây giờ?

Bạch Tiểu Bạch lo lắng nói.

Lông mày Diệp Hạo không khỏi nhíu lên.

Với tình huống của Bạch Phương hiện giờ, chắc chắn phải cần dược liệu Thần Hoàng cao cấp hoặc là thần đan, vấn đề là hiện giờ hắn cũng không có dược liệu hoặc thần đan cấp bậc này.

- Ở chỗ ta có một gốc dược liệu Thần Hoàng trung giai.

Khinh La nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Hạo mới suy nghĩ một chút nói.

- Dược liệu gì?

Diệp Hạo hỏi vội.

- Bạch Đế hoàng thảo.

Khinh La nói xong liền lấy ra một gốc dược liệu tràn ngập Đế Hoàng chi khí.

- Bạch Đế hoàng thảo là dược liệu đứng đầu trong Thần Hoàng trung giai. loại dược liệu này trong nháy mắt có thể sinh ra một lực lượng thần tính lớn kinh khủng.

Diệp Hạo nói xong liền ném gốc Bạch Đế hoàng thảo cho Bạch Phương.

- Bạch tiền bối, ăn nó.

Bạch Phương cảm kích nhìn Diệp Hạo một cái, ngay sau đó một ngụm nuốt Bạch Đế hoàng thảo vào. Một hô hấp sau năng lượng trong cơ thể hắn đã được tăng mạnh, năng lượng bàng bạc phá hủy cả không gian bốn phía.

Bạch Phương hét lớn một tiếng nói.

- Phá cho ta.

Đám người mơ hồ nghe được một tiếng oanh, giống như có thứ gì đó bị bể nát vậy, ngay sau đó cả người Bạch Phương trở nên cường đại lên. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu khí tức trên người Bạch Phương mới thu lại.

- Thần Hoàng cao giai.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Phụ thân.

Bạch Tiểu Bạch bổ nhào vào trong ngực Bạch Phương khóc lớn. Bạch Phương vuốt ve mái tóc của Bạch Tiểu Bạch, ánh mắt đầy sự thương tiếc. Thật lâu sau Bạch Phương mới dắt tay Bạch Tiểu Bạch đi tới bên người Diệp Hạo.

- Lần này đa tạ Diệp công tử.

- Dù nói thế nào thì Bạch tiền bối cũng là học trưởng của ta.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Không biết vị tiền bối nào vừa mới xuất thủ?

Bạch Phương chần chờ hỏi.

- Ta muốn ở trước mặt vị tiền bối ấy nói lời cảm tạ.

- Vị tiền bối kia không tiện hiện thân.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Bạch Phương.

Lúc này Bạch Sùng Thiên xông tới.

- Ngươi thực sự đã khôi phục sao?

- Tộc thúc.

Bạch Phương nói xong nhanh chóng thi lễ với Bạch Sùng Thiên.

- Năm đó Bạch Phương không nghe theo lời khuyên của ngươi, thiếu chút nữa đã tạo thành sai lầm.

Bạch Phương vừa nói đến đây đã bị Bạch Sùng Thiên ngắt lời nói.

- Chuyện đã qua cũng không cần nhắc lại làm gì, ngươi có thể trở về đã mừng lắm rồi.

- Bạch trưởng lão là tộc thúc của phụ thân?

Bạch Tiểu Bạch kinh ngạc nói.

- Nếu không thì sao?

Bạch Phương vừa cười vừa nói.

- Khó trách những năm này Bạch trưởng lão đều rất thoải mái với ta, ta còn tưởng rằng là bởi vì phụ thân ngươi chứ?

Rốt cục Bạch Tiểu Bạch cũng hiểu vì sao bản thân dù gây họa đến mức nào, Bạch Sùng Thiên vẫn sẽ giúp nàng xử lý cục diện rối rắm đó.

- Xem ra những năm này ngươi gây ra không ít phiền phức cho tộc thúc nhỉ?

Bạch Phương nhìn Bạch Tiểu Bạch nói.

- Cũng không có nhiều phiền phức lắm.

Bạch Tiểu Bạch có chút ngại ngùng nói.

- Ha ha, Bạch Phương khôi phục, có thể nói đây chính là chuyện may mắn của Nam Đẩu học viện chúng ta.

Bạch Sùng Thiên cười to nói.

- Ta đây phải đi chuẩn bị ngay yến hội, hôm nay có thể vui vẻ mà uống một chén rồi.

- Tộc thúc.

Bạch Phương ngăn cản nói.

- Ta cảm thấy vẫn nên hoãn lại thì tốt hơn.

- Sao vậy?

Bạch Sùng Thiên không hiểu hỏi.

- Bây giờ ta may mắn mới đột phá đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ bảy, nhưng Liệt Ma Hoàng lại có thể đã đột phá đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ tám thậm chí còn cao hơn.

Bạch Phương nghiêm túc nói.

- Ý ngươi là nếu mở yến hội có thể sẽ kinh động đến Liệt Ma Hoàng.

- Thì cứ cho Liệt Ma Hoàng hiện thân đi.

Lúc này Diệp Hạo nói.

- Nếu không cũng phải giết đến tận cửa.

- Hử?

Bạch Phương không hiểu nhìn Diệp Hạo.

- Ta không tin Liệt Ma Hoàng đã đột phá đến Thần Hoàng đỉnh phong, mà dù cho hắn đột phá đến Thần Hoàng đỉnh phong thì đã thế nào chứ?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Muốn chỉnh chết hắn vẫn có không ít thủ đoạn.

- Cùng lắm thì ta để Phá Đạo tán sử dụng tối đa.

Khinh La đằng đằng sát khí nói.

- Đại tiểu thư của ta, cái này không cần đâu.

Diệp Hạo nói gấp.

- Phá Đạo tán?

Bạch Phương nghi hoặc nói.

- Đây là pháp bảo gì?

- Cấm kỵ pháp bảo.

Bạch Phương nhẹ nhàng nói.

Cấm kỵ pháp bảo!

Khi nghe được bốn chữ này vô luận là Bạch Phương hay là Bạch Sùng Thiên tất cả đều chấn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận