Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2592: Hạo Nguyệt Kinh Hỉ

Nếu không phải do kiêng kị lực lượng sau lưng Tôn Điệp, Diệp Hạo làm sao có thể chấp nhận hòa giải chứ?

Nhưng bây giờ cũng được coi là thành công mỹ mãn. Trước mặt, Tôn Lâm đã bị giết chết, hộ đạo giả của Tôn Lâm cũng bị trọng thương, cho dù là tổ sư khai tông như Tôn Điệp, không phải cũng bị kim thân đánh tới mức bị tổn thương sao?

Hơn nữa Tôn Điệp cũng bồi thường rất nhiều tài nguyên. Những tư nguyên này có thể thoải mái mà tạo nên một thế lực Hoàng cấp sơ kỳ rồi. Bởi vậy có thể tưởng tượng được cái gái mà Tôn Điệp bỏ ra lớn bao nhiêu.

Trong tim Tôn Điệp cũng đang rỉ máu. Những tư nguyên này đều là do một mình hắn cất giữ. Vốn định làm hậu thủ. Nhưng bây giờ lại tiện nghi cho Diệp Hạo. Nhưng ai bảo hắn làm người dẫn đầu chứ.

Trước đó bọn họ nhận định Triệu Thiên là Triệu Tổ nhất mạch, bây giờ Triệu Thiên lại nói không thuộc Triệu Tổ nhất mạch, quang trọng hơn là phía sau Triệu Thiên còn có một Nửa bước đại năng. Như vậy ai còn muốn nhảy vào đắc tội Triệu Thiên chứ?

Ngốc chắc?

- Phổ Đà.

- Thân ảnh trên pháp chỉ là Phổ Đà.

- Phổ Đà đến từ Thiên Không thành, chẳng lẽ Triệu Thiên là…

- Những năm này Phổ Đà chăm sóc hậu bối tuổi trẻ rất nhiều.

- Nhưng ngươi có thấy Phổ Đà cho hậu nhân nào pháp chỉ chưa?

- Nếu Triệu Thiên thật sự tới từ Thiên Không thành cũng thật kinh khủng.

- Thiên Không thành là tông môn có cường giả cấm kỵ trấn giữ đấy.

Tôn Điệp nghe được rất nhiều đại lão nói chuyện xong mới quyết định liều lĩnh hoà giải. Sau khi đám người Tôn Điệp rời khỏi Diệp Hạo mới phất tay nói.

- Tất cả tướng sĩ về tông môn.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

Tiếng hô giống như thủy triều vang dội toàn trường, khiến tu sĩ xung quan đều phải kinh ngạc.

- Tướng sĩ Hợp Thần cấp ở Viêm Hạ tông nhiều như vậy sao?

- Đúng vậy, ta thấy cũng phải hơn mấy ngàn người.

- Không biết các ngươi có để ý thấy không, tông chủ Viêm Hạ tông Triệu Thiên đã đặt chân đến Thần Vương cảnh.

- Bây giờ thế hệ thiếu niên chí tôn đa số đều đang ở cảnh giới Hợp Thần cảnh đỉnh phong mà thôi.

- Không hổ là chấp pháp sứ Trận Đạo Tổng Các.

Khi vào Viêm Hạ tông Diệp Hạo mới giới thiệu thân phận của Khinh La cho Hạo Nguyệt.

- Hạo Nguyệt, vị này là Khinh La.

Diệp Hạo giới thiệu nói.

- Là bằng hữu của ta ở Đại Hoang vực.

- Xin chào, ta là Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt vươn ra bàn tay như ngọc về phía Khinh La. Khinh La có chút cứng nhắc nắm lấy bàn tay của Hạo Nguyệt. Đối với Hạo Nguyệt mà nói Khinh La là kẻ đến sau. Chuyện này không hề liên quan đến tu vi.

- Xin chào, ta... ta là Khinh La.

Khinh La lắp bắp nói.

Hạo Nguyệt đánh giá khuôn mặt của Khinh La nói.

- Khinh La, đây là tướng mạo lúc đầu của ngươi sao?

Lúc này tướng mạo của Khinh La cực kỳ thanh tú, nhưng so với bốn chữ khuynh quốc khuynh thành vẫn thiếu một chút. Nhưng Hạo Nguyệt lại không cho rằng bộ dáng Khinh La sẽ như vậy. Khinh La lập tức khôi phục lại tướng mạo ban đầu của mình. Giống như một viên ngọc được chạm trổ tỉ mỉ, đẹp không tả xiết.

Ánh mắt Hạo Nguyệt phát sáng lên.

- Khinh La, tướng mạo bây giờ của ngươi đẹp nhất trong số các tỷ muội chúng ta đấy.

Hạo Nguyệt cười khanh khách nói.

- Tỷ tỷ ngươi còn đẹp hơn cả ta cơ.

Khinh La nhìn Hạo Nguyệt vừa cười vừa nói.

- Ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta.

Hạo Nguyệt nói xong nhanh chóng kéo Khinh La ngồi xuống. Hạo Nguyệt nhận thấy Khinh La vẫn đang ngại ngùng, bởi vậy mới nói một chút về mình rồi lại kêu thị nữ dâng trà cho Khinh La. Uống một ngụm trà xong Hạo Nguyệt bắt đầu báo cáo về tiến độ phát triển những năm này của Viêm Hạ tông cho Diệp Hạo nghe.

- Tu sĩ Hợp Thần cảnh đỉnh phong đạt đến một ngàn hai trăm người, tu sĩ Hợp Thần cảnh cao cấp đạt đến ba ngàn sáu mươi người. Tu sĩ Hợp Thần cảnh trung giai đạt đến mười ngàn người, tu sĩ Hợp Thần cảnh sơ kỳ đạt đến ba mươi ba ngàn ngừoi.

Dần theo thanh âm êm tai của Hạo Nguyệt, ánh mắt của Diệp Hạo dần dần phát sáng lên.

- Đã khổ cực cho ngươi rồi.

Diệp Hạo nhìn Hạo Nguyệt nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo biết rõ Viêm Hạ tông đi đến một bước này cũng không dễ dàng gì. Bên người Đường Phiên Phiên có rất nhiều nhân tài ưu tú, nhưng bên cạnh Hạo Nguyệt nhân tài lại rất thưa thớt. Cũng may bản thân Hạo Nguyệt đã là thiếu cung chủ Vân Tiêu cung, trên người đã có sẵn phương án chuyên môn bồi dưỡng nhân tài, những năm này Hạo Nguyệt cũng đã nuôi dưỡng được không ít nhân tài ưu tú.

- Không hề khổ cực.

Hạo Nguyệt khe khẽ lắc đầu.

- Ta có cần tránh đi một lát không?

Qua một khoảng thời gian ở chung với Hạo Nguyệt, Khinh La cũng dần dần buông lỏng.

- Ngươi muốn tham gia vào cũng được.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta mới không thèm tham gia đấy.

Khinh La nói xong liền chạy đi.

Ánh mắt nóng bỏng của Diệp Hạo chuyển dời lên người Hạo Nguyệt, chặn ngang ôm eo nàng vào trong ngực. Ánh mắt của Hạo Nguyệt cũng hết sức dịu dàng, nàng chủ động hôn lên môi Diệp Hạo…

- Cửu Dương Thần Công của ngươi càng ngày càng bá đạo.

Hai người Diệp Hạo không biết đã chinh chiến qua bao lâu Hạo Nguyệt mới cười khổ nói.

- Cửu Dương thần thông đã phát triển đến Thần Hoàng cảnh cao cấp.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta chịu không được nữa rồi, hay để ta giúp ngươi gọi Phượng Nhất, Phượng Nhị nha.

Hạo Nguyệt nói đến đây liền gọi hai thị nữ bên người nàng vào.

Diệp Hạo giật mình. Phượng Nhất, Phượng Nhị Diệp Hạo cũng đã gặp qua.

Đây là thị nữ bên người mà Hạo Nguyệt. Tương lai hai nữ tử này nếu không có vấn đề gì bất ngờ xảy ra sẽ đặt chân đến Thần Vương cảnh.

Hạo Nguyệt nói xong hai thiếu nữ xinh đẹp mặc sa mỏng đi vào bằng đôi chân trần, các nàng lo lắng nắm chặt góc áo, con mắt thỉnh thoảng nhìn lén Diệp Hạo.

- Hai thị nữ của ta thế nào?

Hạo Nguyệt dịu dàng nói với Diệp Hạo.

- Không phải người vì ta mà tìm đấy chứ?

Diệp Hạo có chút kinh ngạc nói.

- Ta đã là người của ngươi, thị nữ bên người của ta, đương nhiên cũng là người của ngươi rồi.

Hạo Nguyệt nói xong lại lười nhác nằm ở một bên.

- Chuyện tiếp theo ta không quản nữa.

Diệp Hạo vốn muốn từ chối. Nhưng dương lực của Cửu Dương Thần Công hiện tại trong cơ thể hắn vẫn đang quay cuồng. Hắn hiểu được trong loại tình huống này nhất định phải âm dương điều hòa.

Hơi chút chần chờ hắn vẫn ôm hai thị nữ nào vào trong ngực…

Ngày thứ hai tỉnh lại Diệp Hạo phát hiện Hạo Nguyệt đã không còn ở đây, hai thị nữ đang ở trên bàn trang điểm. Diệp Hạo ngồi dậy, hai người thị nữ vội vàng đi tới muốn hầu hạ Diệp Hạo thay y phục.

- Không cần đâu, ta tự mình làm được.

Chờ đến khi mặc xong y phục tử tế Diệp Hạo lại hỏi.

- Tiềm năng của hai người các ngươi bây giờ đang ở mức nào?

- Thần Vương đỉnh phong.

Phượng Nhất trả lời.

- Thần Vương đỉnh phong?

Diệp Hạo nghĩ nghĩ lại nói.

- Cái này cho các ngươi.

- Đây là cái gì?

Phượng Nhất nghi hoặc hỏi.

- Thánh linh dịch.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Thứ này cho dù là Thần Hoàng cũng có thể tăng một lượng lớn bổn nguyên, sau khi đã hấp thụ Thánh linh dịch này chuyện các ngươi đặt chân đến Thần Hoàng cũng không còn có vấn đề gì.

- Nhưng ta nghe nói Thần Hoàng kiếp rất khó độ?

Phượng Nhị nhỏ giọng nói.

- Bình thường mà nói Thần Hoàng kiếp thật sự rất khó độ, nhưng đến lúc đó ta sẽ giúp các ngươi luyện chế Độ Kiếm thần đan.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đến lúc đó không thể chắc chắn trăm phần trăm các ngươi đặt chân, nhưng xác suất tám, chín phần vẫn không có vấn đề gì.

Thánh linh dịch trên người Diệp Hạo cũng không có bao nhiêu. Nhưng bây giờ hắn đã có thân thể của hai thị nữ này, về tình về lý Diệp Hạo cũng phải cho các nàng một câu trả lời thỏa đáng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận