Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2604: Mẫu Hạm Bên Trong Không Gian

- Giết ta? Ngươi cũng phải có bản lãnh này đã.

Trong lòng Phượng Vũ kìm nén một hơi, nghe Khinh La nói như vậy lập tức dựng ngược lên. Khinh La vốn đi theo nghiệp tu la đạo, những năm này dưới sự dạy dỗ của Diệp Hạo cũng đã bớt sát khí đi được phần nào. Nhưng bây giờ dưới sự kích thích của Phượng Vũ, Khinh La làm sao có thể tiếp tục nhịn đây?

Giết!

Không hề có lời dư thừa, Khinh La cầm kiếm đâm tới về phía trước. Kiếm quang rậm rạp chằng chịt đan xen với nhau tạo thành một tấm màn kiếm đáng sợ, màn kiếm tràn ngập ý chí kiếm đạo của Khinh La.

Sát đạo!

Phượng Vũ lạnh rên một tiếng toàn thân xuất hiện một tầng chiến giáp màu tím, nàng đưa tay ra đánh tới tấm màn kiếm kia. Mặc kệ màn kiếm phát ra lực lượng đáng sợ bựa nào nhưng vẫn không thể tạo thành tổn thương tới Phượng Vũ.

- Ta không tin ta không đánh nát được cái xác rùa đen của ngươi.

Ánh mắt Khinh La lộ ra một vòng lạnh lẽo.

Đòn vừa rồi Khinh La chỉ dùng để dò xét, bây giờ thông qua chiêu dò xét cũng đã biết được thực lực của Phượng Vũ, bởi vậy nàng cũng không cần nương tay làm gì.

Phượng Vũ thét lên một tiếng rồi dùng một cước đạp về phía Khinh La, có thể nhìn thấy trên chân nàng tản ra từng tia sét, chiến kiếm trong tay Khinh La đan xen tạo thành một tấm chắn vô hình, trong nháy mắt hai người đụng vào nhau cả hai người đều chịu sự chấn động, ngay sau đó Phượng Vũ mượn lực phản chấn lui về phía sau vài trăm mét, cùng lúc đó từ bờ vai nàng xuất hiện một đầu đạn pháo.

Ầm!

Năng lượng từ đầu đạn oanh ra, Khinh La ném chiến kiếm trong tay đi, dùng sát đạo quyền đánh về phía trước. Quyền ý thao thao bất tuyệt giống như sông Trường Giang. Nhưng phải khiến Khinh La kinh ngạc rằng quyền ý của mình lại bị năng lượng pháo của Phượng Vũ tiêu diệt.

Thật không hề có lý chút nào?

Khinh La biết quá rõ năng lực chiến đấu của mình. Dưới sự trợ giúp của Diệp Hạo, trong cấp độ này nàng cũng không phải là kẻ yếu nữa. Nữ tử trước mặt này làm sao có thể có năng lực chống lại nàng chứ?

- Tiếp tục.

Khinh La luân động lấy nắm đấm vọt tới về phía Phượng Vũ

Chiến ý trong mắt Phượng Vũ bùng lên dạt dào, không sợ hãi chút nào.

Một chiêu!

Hai chiêu!

Ba chiêu!

Sau mười chiêu hai người vẫn khó phân thắng bại. Đám người Đường Phiên Phiên nhìn cũng phải dậy sóng theo. Bởi vì mỗi chiêu các nàng sử dụng đều là sát chiêu.

- Phụ thân, tới lúc nào ta mới có thể đạt đến cấp độ này?

Diệp Thiên Thiên ngưỡng mộ nói.

- Ngươi cách cảnh giới này cũng không còn bao xa.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Tiềm lực của Diệp Thiên Thiên bây giờ có thể xưng là đứng đầu trong nửa bước đại năng. Nhưng muốn bước qua ngưỡng cửa này cũng không phải là chuyện đơn giản. Hai người đánh tới gần một trăm chiêu vẫn khó phân thắng bại Diệp Hạo đành vung tay lên ngăn giữa hai người lại.

- Ngươi…?

Khinh La ngạc nhiên nhìn Diệp Hạo.

Không gian chi thuật của Diệp Hạo vựt xa so với tưởng tượng của Khinh La. Trên mặt Phượng Vũ cũng không có quá nhiều biến hóa. Bởi vì Diệp Hạo đã từng ra tay trấn áp nàng.

- Tu vi của ta bây giờ là Thần Vương cảnh trung giai.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Sao ngươi lại tăng nhanh như vậy?

Khinh La có chút trợn mắt hốc mồm nói.

- Ngươi muốn tăng lên cũng rất dễ.

Diệp Hạo vừa nói vừa mang theo đám người dẫn tới tiểu thế giới của hắn. Đám người lập tức bị một chiếc mẫu hạm trước mắt hấp dẫn. Thật sự là do chiếc mẫu hạm này quá mức hoành tráng.

- Chiếc chiến hạm này…?

Đường Phiên Phiên hoảng sợ nói.

- Loại năng lượng này...?

- Đây là chiến hạm nửa bước đại năng.

Diệp Hạo nói xong liền mang mọi người đi vào trong không gian của mẫu hạm. Không gian này là do mẫu hạm khai thác, bởi vì mảnh không gian này đạt đến mấy trăm mẫu.

- Thời gian lĩnh vực của không gian này đạt đến tỷ lệ 300:1.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- 300:1?

Diệp Thiên Thiên vô cùng kinh ngạc.

- Ta muốn ở chỗ này tu hành trăm ngàn năm.

- Mẫu hạm vận chuyển thời gian lĩnh vực có tiêu hao lớn không?

Diệp Hạo nhìn Phượng Vũ nói.

- Ngươi phải biết đây là chiến hạm cấp bậc gì.

Phượng Vũ đáp lại Diệp Hạo.

- Đây chính là chiến hạm nửa bước cấm kỵ đấy, năng lượng ẩn chứa trong cơ thể của nó còn nhiều hơn so với tưởng tượng của ngươi nữa.

Dừng một chút Phượng Vũ nói tiếp.

- Hơn nữa chiếc chiến hạm này vẫn luôn hấp thu tinh quang từ trên trời chiếu xuống, chỉ là ngươi không phát hiện ra thôi.

- Nếu vậy ta cũng an tâm rồi.

Diệp Hạo nói đến đây liền nhìn Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Diệp Thiên Thiên nói.

- Các ngươi đưa đệ tử hạch tâm của tông môn tới đây tu hành, còn những đệ tử khác có thể thông qua điểm công đức để đổi lấy thời gian tu hành ở trong này.

- Hiện tại tỉ lệ thời gian ở tiểu thế giới của ngươi đạt tới bao nhiêu?

Hạo Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

- Hai mươi hai lần.

Diệp Hạo nhìn Hạo Nguyệt nói.

- Tu hành trong tiểu thế giới có hạn chế gì không?

Đường Phiên Phiên suy nghĩ một chút nói.

- Tu hành trong tiểu thế giới ngoại trừ những người được tông môn an bài ra, thời gian còn lại muốn đi vào đều cần phải tốn điểm công đức.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ rồi nói.

- Về phần tiêu hao bao nhiêu điểm công đức các ngươi tự thảo luận, còn nữa, lúc an bài đệ tử phải công bằng cho tất cả mọi người.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

- Tuân mệnh.

Ba người Đường Phiên Phiên cung kính nói.

Lúc này Diệp Hạo mới chú ý tới Khinh La đang kéo góc áo của mình.

- Sao vậy?

Diệp Hạo nhìn về phía Khinh La nói.

- Ngươi an bài cho ta một chức vị đi chứ?

Khinh La trông đợi nói.

- Không phải ngươi đã là trưởng lão Truyền Công rồi sao?

- Trưởng lão Truyền Công thật sự quá nhàm chán tẻ nhạt.

Khinh La đáng thương nói.

Nhìn bộ dáng nũng nịu của Khinh La, Diệp Hạo không khỏi nở nụ cười.

- Như vậy đi, ta cho ngươi làm chấp pháp sứ của Viêm Hoàng tông, Viêm Hạ tông, Thiên Nhãn tổ chức.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Sắc mặt Khinh La lập tức thay đổi. Sắc mặt đám người Hạo Nguyệt cũng đều thay đổi theo. Quyền hạn của chấp pháp sứ vô cùng lớn. Ngoại trừ tông chủ không thể động vào ra, còn lại đều có thể động vào được.

- Cái này... Hay là thay cái khác đi.

Khinh La vội vàng từ chối nói.

Cứ như vậy nhất định sẽ đắc tội Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt cùng Diệp Thiên Thiên. Khinh La còn muốn giữ gìn mối quan hệ với các nàng nữa.

- Ta tin tưởng ngươi sẽ làm tốt danh hiệu chấp pháp sứ.

Diệp Hạo vừa nói vừa lấy ra một khối lệnh bài chấp pháp sử đưa cho Khinh La.

Khinh La chần chờ.

- Khối lệnh bài này chứa một đạo ý niệm kim thân của ta, bởi vậy chỉ cần thấy nó cũng giống như thấy ta.

Lúc Diệp Hạo nói ra câu này đồng thời cũng quét mắt bốn phía một cái. Đám người biết rõ Diệp Hạo đang phòng hờ các nàng.

- Ta nhất định sẽ xứng đáng với tấm lệnh bài này.

Khinh La trầm ngâm một hồi rồi nhận lấy lệnh bài nghiêm túc nói.

- Ta thì sao?

Phượng Vũ nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi muốn làm cái gì?

- Ngươi cũng cho ta một chức vị đi.

- Ngươi giúp ta rèn đúc chiến hạm.

- Ngươi...?

- Đừng quên ngươi là tù binh của ta.

- Diệp Hạo, ngươi thật quá đáng.

Phượng Vũ dậm chân trừng mắt Diệp Hạo nói.

- Kiếp đăng còn đang lấp lóe trên bầu trời, có trời mới biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì?

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ta sẽ tập hợp tất cả vật liệu luyện khí cho ngươi, đến lúc đó giúp giảm bới phần nào thương vong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận