Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2606: Võ Đài

Ma ảnh biết rất rõ hiện tại phải phá được vòng vây. Chỉ là sau khi giao thủ với kim thân của Diệp Hạo xong mới bi ai phát hiện kim thân của Diệp Hạo còn muốn manh hơn cả thân ảnh cao lớn kia. Căn bản hắn không phải là đối thủ.

- Đây chỉ là hiểu lầm.

Ma ảnh vội vàng nói.

Đáng tiếc, dù là chiến hạm Hoàng cấp đỉnh phong hay kim thân của Diệp Hạo đều không hề phản ứng lại. Ma ảnh khó khăn đánh trả gần một trăm chiêu nhưng cuối cùng vẫn bị hai người kia liên thủ đánh chết.

Khi ma ảnh bị đánh chết một ngọn Tị Kiếp hỏa liền xuất hiện. Ngay khi Tị Kiếp hỏa vừa xuất hiện đã nhanh chóng bay tới Diệp Hạo đang quan sát trận chiến từ xa. Diệp Hạo để ý thấy ngọn Tị Kiếp hỏa này khi vào trong cở thể liền dung hợp với ngọn Tị Kiếp hỏa trước đó, từ đó tạo ra một Tị Kiếp hỏa hoàn toàn mới, càng thêm chói sáng.

- Khó trách lão ma đó lại ra tay với mình.

Diệp Hạo nhìn lão ma chết, ánh mắt cũng trở nên thoải mái. Hóa ra là lão ma này cũng đã nhận được một ngọn Tị Kiếp hỏa.

Nhưng không ngờ bây giờ lại tiện nghi cho mình.

- Trở về.

Diệp Hạo gọi kim thần cùng chiếc chiến hạm Hoàng cấp đỉnh phong.

Đợi đến khi Diệp Hạo rời khỏi thân ảnh núp trong bóng tối mới thở dài một hơi.

- Tình báo này thật sự quá sai rồi.

- Ôi mẹ nó chứ, ai nói Viêm Hoàng tông chỉ có một cường giả Thần Hoàng tầng thứ mười vậy?

- Hai vị này chắc chắn cũng phải là Thần Hoàng đỉnh phong.

- Triệu Tổ nhất mạch hình như không có cao thủ cấp bậc này.

- Đan đạo tổng các hình như cũng không có cao thủ cấp bậc này.

- Chẳng lẽ phía sau Viêm Hoàng tông vẫn còn đứng một thế lực khác nữa sao?

- Viêm Hoàng tông càng ngày càng nhìn không thấu.

- Thần Hoàng đỉnh phong thì đã như thế nào? Bây giờ ngay cả nửa bước cấp kỵ còn chưa ra tay đấy.

- Phía sau Viêm Hoàng tông không phải không có nửa bước cấm kỵ.

- Có vài lời nói thế nào ấy nhỉ? Không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương.

- Đúng vậy, Viêm Hoàng tông trừ phi có cấp bậc kia đóng giữ, bằng không cũng không phải không có khả năng bị nửa bước cấm kỵ đánh giết. Phải biết đây chính là cơ duyên có thể trở thành cường giả cấm kỵ đấy, mấy người nửa bước cấm kỵ có thể chịu được loại cám dỗ này không?

- Nếu nói như vậy thì Viêm Hoàng tông cũng không thể thủ được, các thể lực như Tuyên Cổ hoàng triều có thể giữ được sao?

- Tuyên Cổ hoàng triều là thế lực nửa bước cấm kỵ.

- Nhưng Kiếm công tử cùng Khúc tiên tử phải làm sao bây giờ?

- Chuyên này không cần ngươi lo lắng. Thật ra khi Viêm Hoàng tông gặp nạn Ứng Long công tử cũng gặp nạn. Người giết Ứng Long công tử là một cường giả Thần Hoàng của Yêu tộc.

Khi biết được tin tức này Diệp Hạo cũng phải bồi hồi một lúc. Phải biết bình thường Ứng Long công tử có thể đặt chân đến nửa bước cấm kỵ đấy, nhưng bây giờ chi bởi vì một ngọn Tị Kiếp hỏa mà mất mạng.

- Trong cơ thể Ứng Long công tử chỉ có một nửa huyết mạch của Nhân tộc, mà cũng chính vì điều này đã dẫn hắn đến chỗ chết.

Đường Phiên Phiên nhẹ nhàng nói.

- Nhân tộc bên này không thể hoàn toàn tiếp nhận hắn, mà Yêu tộc cũng không có cách nào tín nhiệm được hắn. Đây cũng là kết cục tốt nhất.

- Tâm Kiếm tông có cường giả Thần Hoàng đỉnh phong tọa trấn, ta nghĩ thế lực khác không dám ra tay với hắn.

Diệp Thiên Thiên nhẹ nhàng nói.

- Lưu Thủy tông Khúc tiên tử rất khó giữ vững.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi nhìn ta làm gì?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Ngươi giúp đỡ người ta đi chứ.

Đường Phiên Phiên nói.

- Ta không hề quen biết nàng.

- Bây giờ chính là cơ hội đấy.

Đường Phiên Phiên ranh mãnh nói.

- Là có ý gì?

- Ngay vừa rồi rồi Lưu Thủy tông Khúc tiên tử tuyên bố trong đồng cấp nếu an đánh bại được nàng, nàng sẽ đưa Tị Kiếp hỏa cho người đó.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo nói.

- Khúc tiên tử đang muốn đẩy khoai lang bỏng tay Tị Kiếp hỏa ra ngoài.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đã hiểu ra mục đích của khúc cầm này.

- Không nói có thể đặt chân đến cấm kỵ hay không, chỉ mỗi năng lực của Tị Kiếp hỏa cũng chính là một tấm át chủ bài khó có được.

Diệp Thiên Thiên nói xong trong lòng bàn tay liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm sáng chói.

- Ai bảo ngươi lấy ra lấy le.

Hạo Nguyệt trừng Diệp Thiên Thiên một cái. Chỉ sợ rất nhiều Thần vực đều không biết Diệp Thiên Thiên cũng đã nhận được một ngọn Tị Kiếp hỏa. Diệp Thiên Thiên thè lưỡi thu vào.

- Phụ thân, có phải lấy được hai mươi ba ngọn Tị Kiếp hỏa là có thể đặt chân đến cấm kỵ chi cảnh không?

Diệp Thiên Thiên hỏi nghi ngờ trong lòng.

- Có thể đặt chân đến cấm kỵ chi cảnh hay không ta không biết, nhưng ta cảm thấy dù đặt chân đến cấm kỵ chi cảnh, ở cảnh giới đó cũng sẽ là kẻ yếu.

Diệp Hạo nhìn Diệp Thiên Thiên một cái nói.

- Dù sao ta sẽ không dùng loại phương pháp này để tăng lên.

- Ta có hứng thú.

Diệp Thiên Thiên cười hì hì nói.

- Ta cảm thấy muốn tập hợp được ba mươi hai ngọn Tị Kiếp hỏa thật sự rất khó.

Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

Toàn bộ Thần vực những người lấy được Tị Kiếp hỏa phía sau đa số đều có thực lực mạnh mẽ. Còn dính đến từng chủng tộc.

- Nhưng ta chỉ muốn biết đến cùng phụ thân ngươi có muốn hay không thôi.

Diệp Thiên Thiên cười hỏi.

- Đi mở mang kiến thức một chút cũng không tệ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi không sợ sẽ giẫm vào vũng bùn sao?

Lúc này Khinh La lại mở miệng nói.

- Cái gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Ta cảm thấy so với tu sĩ từng chiếu được Tị Kiếp hỏa thì dục vọng của những tu sĩ không có được Tị Kiếp hỏa còn mãnh liệt hơn.

Khinh La cân nhắc một chút những gì đã nói nói.

Nghe vậy Diệp Hạo yên lặng lại.

- Điều ngươi nói không phải không có khả năng.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nhưng ta vẫn muốn đi mở mang kiến thức một chút.

- Ngươi có nên mang theo chiếc mẫu hạm kia không?

Đường Phiên Phiên lo lắng nói.

- Ta còn có pháp bảo hộ thân khác.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Các ngươi không cần lo lắng an toàn của ta.

Lưu Thủy tông!

Tông môn này đã được thành lập hơn mười vạn năm. Bình thường tông môn như vậy sẽ không có ai tùy tiện đi trêu chọc.

Dù sao lão tổ Lưu Thủy tông là Thần Hoàng cao cấp. Nhưng ai bảo Khúc Cầm lại chiếm được một ngon Tị Kiếp hỏa chứ?

Tị Kiếp hỏa liên quan đến cấm kỵ đấy.

Cao tầng Lưu Thủy tông sau khi tranh luận kịch liệt cuối cùng vẫn quyết định tiễn Tị Kiếp hỏa đi. Đúng lúc này Khúc Cầm đưa ra phương thức đánh lôi đài. Cao tầng Lưu Thủy tông nghĩ một hồi vẫn cảm thấy cách này không tệ, bởi vậy mới bắt đầu chiêu cáo toàn bộ Thần vực.

Khi còn cách thời gian ước định hơn nửa tháng, Diệp Hạo cùng từ từ đi tới Lưu Thủy tông. Hôm nay Diệp Hạo đang ở trên thuyền mây uống rượu, xa xa hắn thấy một chiếc chiến hạm cổ xưa. Chiến hạm bình thường Diệp Hạo cũng sẽ không quá chú ý, nhưng vấn đề là chiếc chiến hạm này lại là Vương cấp sơ kỳ. Những năm này Diệp Hạo cơ hồ không hề thấy qua chiến hạm cấp bậc này.

- Tân Nguyệt, phía trước có một chiếc vân chu.

Một thanh niên thân mặc lam sam chỉ về đằng trước nói.

Nghe vậy một nữ tử đẹp như tranh vẽ thảnh niên nhìn về chiếc vân chu kia một cái.

- Chỉ là một chiếc vân chu Hợp Thần cấp mà thôi.

Nữ tử thờ ơ tựa hồ không quá để ý đến bất cứ thứ gì hết.

- Để ta đụng đổ chiếc vân chu này.

Thanh niên áo lam nhìn thấy nữ tử không hăng hái lắm, con mắt đảo một vòng đột nhiên nghĩ ra.

- Đừng gây chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận