Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2611: Vô Tri

Nhìn thấy hoa văn phía trên, cong mắt của Trần Diệu Hương không khỏi phát sáng lên.

- Cửu đẳng thần đan? Không đúng, cửu đẳng thần đan không thể nào có chấn động mạnh như vậy. Chẳng lẽ đây là thần đan siêu hạng trong truyền thuyết?

Diệp Hạo từ chối cho ý kiến.

Sau khi Trầm Diệu Hương ăn vào giải độc đan, độc tố trong cơ thể cũng giống như thủy triều từ từ rút đi.

- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chính là Tông chủ Viêm Hoàng tông Diệp Hạo phải không?

Trầm Diệu Hương đứng lên nhìn Diệp Hạo nói.

- Từ hôm nay trở đi ngươi không cần đi theo Trầm Diệu Hương, ta đã giúp ngươi tìm được một sư phụ tốt hơn rồi.

Diệp Hạo nhìn Hoàng Thập Nhất bên người vừa cười vừa nói.

- Khắp Thần vực này sát đạo của phụ thân ta là đứng đầu, ta không tin ngươi có thể tìm được một sư phụ tốt hơn cả ta.

Trầm Diệu Hương hừ lạnh nói.

- Ngu ngốc.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Tông chủ tổ chức Khô Lâu cũng chỉ là một nửa bước cấm kỵ. Nhưng ông của Khinh La từ lâu đã là cường giả cấm kỵ, thậm chí trong cảnh giới này hắn đã đi rất xa. Sự hiểu biết của Khinh La về sát đạo còn vượt xa cả Trầm Diệu Hương, Hoàng Thập Nhất đi theo Khinh La tu hành sẽ càng cường đại hơn.

- Diệp Hạo, ngươi có ý gì?

Trầm Diệu Hương không vui nói.

Diệp Hạo đang nghi ngờ tộc của nàng sao?

- Bây giờ ngươi chỉ có thể phát huy thực lực Thần Vương trung giai cảnh phải không?

Diệp Hạo đánh giá Trầm Diệu Hương một hồi nói.

- Đúng vậy.

Trầm Diệu Hương vừa rồi nói đến đây liền thấy thân ảnh Diệp Hạo biến mất, sau một khắc từ ngay sau lưng nàng cảm nhận được dấu vết của chuyển động trong không gian, chỉ là trong lúc đó trên đỉnh đầu cũng đồi thời ập đến dấu vến chuyển động.

- Không tốt.

Trầm Diệu Hương lập tức nhận ra mình bị trúng kế. Nàng quyết định thật nhanh thay đổi quỹ tích công kích đánh tới về phía đỉnh đầu.

Chỉ là ngay sau đó nàng lại khiếp sợ phát hiện thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện ở phía sau lưng. Trong thời khắc mấu chốt Trầm Diệu Hương đạp một cước về phía Diệp Hạo, nhưng lại bị một tay Diệp Hạo bắt được mắt cá chân của nàng, cùng lúc đó kiếm chỉ chỉ vào cổ họng của nàng.

- Trầm Diệu Hương, ngươi làm ta quá thất vọng.

- Đây là thần thông gì?

Trầm Diệu Hương khó nén được vẻ kinh ngạc trong ánh mắt.

- Song Ảnh Bác Sát Chi Thuật.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Thần thông này hình như ta đã từng nghe nói qua.

Trầm Diệu Hương nghĩ một lát nói.

- Đây là thần thông thành danh của nhị tổ Thiên Không thành.

Diệp Hạo nhìn Trầm Diệu Hương nói.

- Không ngờ ngươi lại chiếm được truyền thừa của hắn?

Trầm Diệu Hương cực kỳ kinh ngạc.

Trầm Diệu Hương đã từng nghe phụ thân nàng nói sát đạo của dòng tộc nhị tổ là tuyệt đỉnh.

- Nói đúng hơn là ta chỉ tu hành thần thông này của hắn thôi.

Diệp Hạo lãm đạm nói.

- Không phải ngươi thuộc Triệu Tổ nhất mạch sao?

Trầm Diệu Hương nhìn Diệp Hạo ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

- Vì sao ngươi có thể có được truyền thừa của nhị tổ Thiên Không Thành?

- Ai nói cho ngươi là ta thuộc Triệu Tổ nhất mạch vậy?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Toàn bộ Thần vực ai mà chả biết quan hệ giữa ngươi và Triệu Vị Ương rất tốt, mà Triệu Vị Ương lại là đệ tử thân truyền của Triệu Tổ.

Trầm Diệu Hương nghi ngờ nói.

Loại lời này cũng không phải tùy tiện mà có thể nói lung tung được.

- Quan hệ giữa ta và Triệu Vị Ương đúng thật là không tệ, nhưng không có nghĩa là Viêm Hoàng tông thuộc Triệu Tổ nhất mạch.

Trong con mắt Diệp lấp lóe lấy tia sáng thản nhiên.

- Vậy đến cùng ngươi thuộc về mạch nào?

Trầm Diệu Hương yên lặng một hồi nói.

- Chuyện này không thể nói cho ngươi biết.

Diệp Hạo cười một tiếng nói.

- Công tử, ta thật sự rất muốn biết nếu vừa rồi Trầm Diệu Hương công kích phía sau lưng sẽ như thế nào?

Lúc này Hoàng Thập Nhất hỏi ra nghi ngời trong lòng. Hoàng Thập Nhất vẫn luôn đang nghĩ vấn đề này. Nhưng mãi vân không nghĩ ra.

- Nếu Trầm Diệu Hương công kích về phía sau lưng, vậy công kích ở trên đỉnh đầu sẽ phủ xuống.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Thật ra hai công kích này đều là thật, dù ngươi lựa chọn cái này cũng vô dụng.

- Hai công kích này đều là thật?

Hoàng Thập Nhất giật mình.

Nếu như vậy chuyện ăn chiêu sẽ không thể nào tránh khỏi. Bởi vì ai cũng sẽ chọn ra một bên.

- Cái này dính đến phạm vi nhỏ di hình hoán vị.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Thật ra loại di hình hoán vị này cũng không tính là gì. Có cơ hội ta sẽ dạy cho ngươi thứ cao thâm hơn.

- Ngươi còn có thứ cao thâm hơn sao?

Trầm Diệu Hương khiếp sợ nói.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Trầm Diệu Hương.

- Ngươi đưa Hoàng Thập Nhất đến bên người ta từ khi nào?

Trầm Diệu Hương nhìn thấy Diệp Hạo không đáp cũng dời đi chủ đề.

- Đây chỉ là một sự trùng hợp.

Diệp Hạo nhìn Trầm Diệu Hương nói khẽ.

- Trùng hợp?

Trầm Diệu Hương có chút hoài nghi nói.

- Năm đó bởi vì một vài nguyên nhân, ta mới cho Hoàng Thập Nhất đi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Những năm này Thập Nhất vẫn luôn tôi luyện, nàng đi đến bên cạnh ngươi cũng là sự trùng hợp.

- Thật sự?

- Loại chuyện này ta cũng cần lừa ngươi sao?

Diệp Hạo im lặng nói.

Trầm Diệu Hương mãi mới miễn cưỡng tin tưởng. Cũng đúng lúc này nàng mới thở dài một hơi. Phải biết thị nữ bên người không phải ai cũng có tư cách để làm.

Tổ chức Khô Lâu đã từng tiến hành khảo hạch về nhiều phương diện đối với Hoàng Thập Nhất, nhưng dù như vậy Hoàng Thập Nhất vẫn thuận lợi thông qua khảo hạch. Đây chính là thủ đoạn thông thiên đấy. Trầm Diệu Hương cảm thấy người có thể vào không chỉ mỗi mình Hoàng Thập Nhất. Nàng đã quyết định khi trở về phải cố gắng loại bỏ một lượt. Dù Diệp Hạo chắc chắn với nàng rằng chuyện Hoàng Thập Nhất chỉ là trùng hợp.

- Hoàng Thập Nhất không thể cứ như vậy mà trở về với ngươi được.

Trầm Diệu Hương phức tạp nhìn Hoàng Thập Nhất nói.

Những năm này Trầm Diệu Hương đã bỏ quá nhiều tâm lực vào trên người Hoàng Thập Nhất. Kết quả lại đi dâng cho người ta.

- Ngươi muốn thế nào?

Diệp Hạo hỏi.

- Đối với tổ chức Khô Lâu chúng ta, phản đồ chỉ có thể chết, nhưng nể mặt ngươi ta chỉ xóa đi kí ức của nàng về tổ chức Khô Lâu mà thôi.

Trầm Diệu Hương nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Ta biết yêu cầu của ngươi không hề quá đáng, nhưng để ngươi xóa đi kí ức của Thập Nhất, ta làm không được.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Diệp Hạo, ngươi không cảm thấy ngươi rất quá đáng sao?

Trầm Diệu Hương tức giận.

- Cái này cho ngươi.

Lúc này Diệp Hạo đưa cho Trầm Diệu Hương một hộp gấm.

- Lưu thú chi tâm.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Lưu thú chi tâm?

Trầm Diệu Hương ngạc nhiên. Lưu thú chi tâm là cái gì, nàng làm sao có thể không biết được?

Loại vật này đã bị xào thành thiên giới!

Nhưng ai báo giá trị của nó quá nghịch thiên là gì. Lưu thú chi tâm có thể giúp tu sĩ tăng lên tiềm lực khi ở Thần Hoàng cảnh. Nói cách khác khi tương lai ngươi có thể đặt chân đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ tư, vậy khi ngươi sử dụng Lưu thú chi tâm sẽ có thể tăng lên tới Thần Hoàng cảnh tầng thứ năm.

Lưu thú chi tâm có ích đối với các tu sĩ Thần Hoàng đỉnh phong trở xuống. Vô điều kiện mà tăng lên một cảnh giới.

- Ngươi cảm thấy một khỏa Lưu thú chi tâm là có thể đuổi được ta sao?

Trầm Diệu Hương thu lại vẻ khiếp sợ ban đầu, lạnh lùng nói.

- Ai nói cho ngươi trong hộp gấm là một khỏa Lưu thú chi tâm vậy?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Thần niệm Trầm Diệu Hương quét qua, lúc này mới phát hiện có ba khỏa Lưu thú chi tâm.

- Ngươi có biết giá trị của Lưu thú chi tâm không vậy?

Sắc mặt Trầm Diệu Hương không khỏi thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận