Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2624: Rơi Vào Trong Sông

Đằng Chung phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất.

- Van cầu ngươi hãy bỏ qua cho Đằng Vân hoàng triều chúng ta.

Hắn vừa nói vừa dập đầu với Diệp Hạo.

Lúc này Đằng Chung đã không còn quan tâm tới thứ gọi là thể diện nữa. Bởi vì hắn biết nếu Diệp Hạo không tha thứ, Đằng Vân hoàng triều bọn họ có lẽ thực sự sẽ tài lụi. Chỉ sau vài lần trán hắn đã rịn ra máu tươi.

- Được rồi, không cần phải làm bộ làm tịch như vậy.

Diệp Hạo vung tay lên lạnh lùng nói.

- Chuyện lần này ta sẽ bỏ qua, lần sau nếu lại lớn lối như vậy, đừng trách ta không cho ngươi cơ hội.

- Tạ, đa tạ, đa tạ.

Đằng Chung nói gấp.

Diệp Hạo mang theo tiểu Ảnh thả người nhảy vào trong thuyền cổ.

Thanh niên kia cảnh giác nhìn Diệp Hạo nói.

- Vừa rồi ngươi vận dụng lực lượng Thần Hoàng cấp sao?

- Có liên quan gì tới ngươi?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không hả?

Người trung niên kia đè nén cơn tức giận nói.

- Đừng nghĩ rằng chỉ cần có Thần Hoàng cao giai là có thể hếch mặt trước ta.

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Có tin lão tử ta dùng vài phút để dạy ngươi cách làm người không?

- Ngươi.

Người trung niên kia còn đang định nói đã bị cô gái tóc vàng ngăn cản.

- Có vẻ ngươi không có bao nhiêu hảo cảm đối với Thien Sứ nhất tộc ta thì phải?

- Không phải cùng tộc của ta, chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm, đạo lý này, ngươi có hiểu hay không?

Diệp Hạo nhìn cô gái tóc vàng một cái.

- Quan hệ giữa Thiên Sứ nhất tộc ta với Nhân tộc các ngươi vẫn luôn không hề tệ.

Cô gái tóc vàng nói khẽ.

- Ta không biết ngươi với Thiên Sứ nhất tộc đã từng xảy ra chuyện gì, nếu Thiên Sứ nhất tộc chúng ta có làm gì không đúng với ngươi, ta ở chỗ này thay Thiên Sứ nhất tộc xin lỗi ngươi.

Cô gái tóc vàng hạ người xuống thấp. Việc này khiến trong lòng ngươi dù có một chút oán khí, ngươi cũng không thể phát tác ra được.

- Ngươi tên gì?

- Athena.

Con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Vì sao ngươi lại có cái tên này?

- Cái tên này thì có gì không tốt?

Athena êm ái hỏi.

- Nữ thần trí tuệ.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

Sâu trong mắt Athena lóe ra một tia khiếp sợ. Nhưng trên mặt nàng lại không hề có bất kỳ biểu hiện gì.

- Nữ thần chiến tranh.

Diệp Hạo nói tiếp.

Lần này Athena thật sự đã bị kinh sợ.

Thân phận của Athena dù ở Thiên Sứ tộc cũng là tuyệt mật, sao Diệp Hạo lại có thể xem thấu nàng?

- Athena, ta biết rõ tương lai ngươi sẽ trở thành một người vô cùng quan trọng.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Có lẽ nửa bước cấm kỵ cũng không phải là điểm cuối cùng của ngươi.

Khuôn mặt tinh xảo của Athena hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

- Ta không biết đây có phải là số mệnh hay không, nhưng ta phải nói cho ngươi biết một điều…Athena, nếu ngươi làm chuyện tổn thương tới Nhân tộc, ta sẽ nhổ tận gốc Thiên Sứ nhất tộc các ngươi.

- Ngươi cũng phải có bản lãnh này đã.

Người trung niên kia hừ lạnh nói.

Diệp Hạo nhìn kia trung niên một cái không có nói gì. Diệp Hạo biết rõ tiềm lực của mình. Tương lai trong cấp độ cấm kỵ cũng là người nổi bật. Mà bây giờ Thiên Sứ nhất tộc vẫn chưa có nhân vật cấp bậc này, có lẽ Athena chính là người duy nhất có khả năng đạt đến cảnh giới này. Nhưng Diệp Hạo còn phải sợ gì chứ?

Khi Diệp Hạo cùng tiểu Ảnh tiến vào, đám người Đằng Chung cũng mang theo mười chín tùy tùng của mình đi vào thuyền cổ. Đợi đến khi nhân số đã đủ, chuyến thuyền cổ mới bắt đầu đi về phía trước nhanh như chớp.

- Chiếc thuyền cổ này làm bằng vật liệu gì?

- Nhìn không thấu.

- Ngươi chính là Vương cấp khí sư đấy.

- Hình như chiếc thuyền cổ này dùng đúng duy nhất một loại vật liệu, chỉ tiếc rằng loại vật liệu này ta chưa bao giờ thấy qua. Khi tu sĩ trên chiếc thuyền cổ nói chuyện, Diệp Hạo lại trầm ngâm nhìn về phía trước.

- Sao vậy?

Tiểu Ảnh thấp giọng hỏi.

- Chỉ là ta có một loại cảm giác bất an.

Diệp Hạo nói xong, bỗng một xúc tu to lớn hung hăng đập xuống về phía thuyền cổ.

- Bích Hải Kim Tinh Thú.

Ngay khi nhìn thấy xúc tu đó Diệp Hạo lập tức nhận ra.

- Loại chấn động này..?

- Thần Hoàng cấp.

- Đời chúng ta đến đây là kết thúc.

Tu sĩ trên chiến thuyền cổ đều lộ ra một mặt hoảng sợ. Nếu Thần Vương cấp bọn họ còn có lực đánh một trận. Nhưng bây giờ lại dính đến Thần Hoàng cấp bậc.

Làm sao chống lại?

Căn bản cũng không phải là đối thủ.

Người trung niên Thiên Sứ tộc kia hừ lạnh một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một chuôi thánh thương, ngay khi thánh thương đâm về phía trước, ảnh thương đáng sợ lập tức tiêu diệt xúc tu, tiếp lấy thánh thương trong tay hắn rời khỏi tay vọt vào dòng sông truy sát Bích Hải Kim Tinh Thú. Chỉ là đợi đến khi chuôi thánh thương vừa mới đi vào vên trong dòng sông, người trung niên kia hoảng sợ phát hiện hắn đã mất đi liên hệ với thánh thương.

- Làm sao có thể?

- Con sông này quả nhiên có gì đó quái lạ.

Athena trầm ngâm nói.

- Cũng may chuôi thánh thương này là do ta rảnh rỗi luyện ra, nếu không vừa rồi tâm thần của ta cũng bị thương.

Người trung niên kia trầm giọng nói.

Người trung niên kia có tu vi Thần Hoàng cao cấp. Pháp bảo hắn tiện tay luyện ra há lại trò đùa?

Nhưng bây giờ nói đã biết mất?

Răng rắc!

Đúng lúc này thuyền cổ bỗng nhiên nổ tung, tất cả tu sĩ trên thuyền đều rơi xuống. Tiểu Ảnh hoảng sợ hô, lập tức Diệp Hạo đưa tay kéo tiểu Ảnh vào gần trong ngực, khi hắn định bay lên không trung lại phát hiện phía dưới có một cỗ lực hút, lực hút lớn đến nỗi Diệp Hạo cũng không thể nào thừa nhận được.

Phù phù một tiếng Diệp Hạo ôm tiểu Ảnh rơi vào bên trong dòng sông. Trong lúc vội vàng Diệp Hạo nhìn thấy bên người có một khối boong thuyền, hắn kéo khối boong thuyền kia qua rồi đẩy tiểu Ảnh lên. Ngay sau đó Diệp Hạo cũng đi lên theo.

Mới đi lên boom thuyền cũng lại chìm xuống,

Diệp Hạo đành phải xuống. Ông!

Đúng lúc này Diệp Hạo nghe được âm thanh ông ông, cùng lúc đó hắn nghe được hàng loạt âm thanh kêu thảm thiết.

- Thần ngư ăn thịt người.

- Chạy mau.

- Chân của ta.

- Đừng đoạt boong thuyền của ta.

Rất nhanh trên mặt sông đã tràn đầy máu tươi.

Diệp Hạo thấy một màn như vậy lập tức triệu hoán ra chiến giáp, tiếp lấy Diệp Hạo lại lấy ra một bộ chiến giáp đưa cho tiểu Ảnh. Ngay trong nháy mắt tiểu Ảnh tiếp nhận chiến giáp liền tự động mặc vào, bảo hộ nàng từ trên xuống dưới. Diệp Hạo thôi động khối boong thuyền này phóng đi về phía trước. Hắn phát hiện ngay khi rơi xuống nước tu vi cũng bị phong ấn lại, nói cách khác hiện giờ Diệp Hạo cũng chỉ là một người bình thường, cũng may cơ thể Diệp Hạo cực kỳ cường đại, bởi vậy tốc độ hắn đẩy về phía trước cũng vô cùng nhanh.

Cũng không lâu lắm Diệp Hạo đã bị thần ngư ăn thịt người đuổi kịp, những thần ngư ăn thịt người này vọt tới cắn xé hắn, cũng may chiến giáp của Diệp Hạo đã bảo vệ hắn hoàn toàn, trong thời gian ngắn thần ngư ăn thịt người không thể cắn thủ được.

- Ngươi không sao chứ?

Tiểu Ảnh lo lắng nói.

- Thần ngư ăn thịt người không thể đả thương được Thần Vương.

Diệp Hạo ra hiệu để tiểu Ảnh không cần lo lắng. Nói là nói như thế, thế nhưng nếu không có phòng vệ vẫn sẽ bị cắn thương.

A!

Bích Tuyền tiên tử kêu lên thảm thiết, cánh tay ngọc như củ sen bị cắn xuống một khối máu thịt.

- Công tử, cứu mạng.

Bích Tuyền tiên tử cầu cứu về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo chần chờ một chút cuối cùng vẫn ném một bộ chiến giáp qua cho Bích Tuyền tiên tử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận