Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2636: Mỗi Người Lựa Chọn

- Điều đó không có khả năng.

Thái Sử Vĩnh Huy gầm thét lên.

- Không có gì là không thể cả.

Thái Sử Duyên Niên khẽ thở dài.

- Hiện giờ Viêm Hoàng tông đã trở thành miếng bánh thơm ngon, nếu ta đoán không lầm thì Triệu Tổ nhất mạch đã tiếp xúc với Viêm Hoàng tông, mà Viêm Hoàng tông hẳn đã từ chối yêu cầu của Triệu Tổ nhất mạch.

- Yêu cầu gì?

Thái Sử Vĩnh Huy hỏi vội.

- Viêm Hoàng tông quy thuận Triệu Tổ nhất mạch.

Thái Sử Duyên Niên nói đến đây lại nhìn Thái Sử Vĩnh Huy nói.

- Ngươi biết vì sao ta ngăn cản ngươi đi không? Bởi vì ta đã sớm đoán được điều này.

- Cái gì?

Thái Sử Vĩnh Huy giật mình.

- Một vài cao tầng Đan Đạo Tổng Các lần lượt thả ra tin tức, bọn họ sẽ không liên quan đến tranh chấp giữa Viêm Hoàng tông và đám người Lôi Thần, ngươi phải biết Diệp Hạo là chấp pháp sứ Đan Đạo Tổng Các đấy.

Thái Sử Duyên Niên thong thả nói.

- Về tình về lý Đan Đạo Tổng Các cũng khó có thể nào bỏ mặc, nhưng bọn họ hết lần này đến lần khác lại hành động khác thường như vậy.

- Vì sao?

- Còn có thể vì sao? Viêm Hoàng tông hiện tại lớn lên quá nhanh, phía sau còn có hai Thần Hoàng đỉnh phong, lúc này nếu không thể nuốt vào, sau này càng khó có thể nuốt được.

Thái Sử Duyên Niên phức tạp nói.

- Nếu Diệp Hạo thỏa hiệp, Viêm Hoàng tông sẽ không sao đâu, nhưng nếu hắn không thỏa hiệp, Viêm Hoàng tông không thể nào may mắn còn sống sót được.

- Diệp Hạo sẽ không thỏa hiệp.

Thái Sử Vĩnh Huy khổ sở nói.

Hắn biết quá rõ tính cách của Diệp Hạo.

- Lấy nội tình của Viêm Hoàng tông căn bản không có khả năng chống lại đại quân của đám người Lôi Thần, lùi một bước lỡ Viêm Hoàng tông thật sự có thể đánh ngang tay với đám người Lôi Thần, rất có thể Đan Đạo Tổng Các sẽ ở sau lưng hại Viêm Hoàng tông.

- Không thể nào?

Thái Sử Vĩnh Huy kinh sợ.

- Ta tin rằng bộ phận tình báo của Viêm Hoàng tông đã biết được thái độ của Đan Đạo Tổng Các, thậm chí Đan Đạo Tổng Các đã điều động sứ giá đến Viêm Hoàng tông, nói cách khác Viêm Hoàng tông đã không còn hảo cảm đối với Đan Đạo Tổng Các nữa, dưới loại tình huống này Đan Đạo Tổng Các bỏ đá xuống giếng kiếm một chén canh, ngươi cảm thấy không thể nào sao?

Nghe vậy cả trái tim Thái Sử Vĩnh Huy không khỏi chìm xuống.

- Thân phận của ngươi bây giờ là thiếu tộc trưởng Thái Sử nhất tộc, nếu ngươi tiến về Viêm Hoàng tông, cũng tương đương với việc cột Thái Sử Nhất tộc vào trên cùng một thuyền với Viêm Hoàng tông.

Thái Sử Duyên Niên cười khổ nói.

- So với những quái vật khổng lồ ấy Thái Sử nhất tộc cũng giống như một con giun dế mà thôi, bọn họ chỉ cần đánh lên chúng ta, Thái Sử nhất tộc cũng sẽ không có nơi để an táng bản thân.

Dừng một chút Thái Sử Duyên Niên nói tiếp.

- Thái Sử nhất tộc không thể đánh cược nổi.

Thái Sử Vĩnh Huy yên lặng lại, thật lâu sau trong đôi mắt chỉ toàn là nước mắt.

- Diệp huynh, xin lỗi.

Dược Vương các!

Trong thư phòng Dược Tị Thế.

Khi Sắc Vi tiên tử nghe Dược Tị Thế nói xong, cả đôi mắt đều tràn đầy sự tức giận.

- Nếu không có Diệp Hạo ngươi đã không thể đi đến tình trạng ngày hôm nay.

Sắc Vi tiên tử thất vọng nhìn Dược Tị Thế nói.

- Chuyện đó ta hiểu, nhưng thực sự ta không thể lấy cơ nghiệp Dược Vương cốc ra nói đùa được.

Dược Tị Thế khổ sở nói.

- Dược Tị Thế, Sắc Vi ta đã nhìn lầm ngươi.

Sắc Vi tiên tử nói xong liền muốn mở cửa đi ra. Mắt thấy Sắc Vi tiên tử chuẩn bị rời khỏi, Dược Tị Thế cắn răng lập tức đuổi theo.

- Sắc Vi.

Dược Tị Thế gọi Sắc Vi tiên tử lại. Đáy mắt Sắc Vi tiên tử lóe ra tia mừng rỡ, nhưng trên mặt vẫn lạnh như băng.

- Chuyện gì?

- Ta đi chung với ngươi được không?

Dược Tị Thế cười khổ nói.

- Ngươi có vẻ không tình nguyện nhỉ.

Sắc Vi tiên tử hừ lạnh nói.

- Không có.

Dược Tị Thế nói gấp.

- Vậy đi thôi.

Trong lòng Sắc Vi vẫn còn có một chút vui vẻ. Bởi vì Sắc Vi nàng không hề nhìn lầm người. Khi bọn họ mới đi được vài bước bỗng có một bóng người đứng ra ngăn cản đường đi của bọn họ.

- Đại ca.

Khi nhìn thấy thân ảnh kia, sắc mặt Dược Tị Thế lập tức biến đổi.

- Ngươi muốn đi Viêm Hoàng tông?

Thân ảnh kia bình tĩnh nhìn hắn nói.

Dược Tị Thế yên lặng không nói.

- Trả lời ta.

Dược Xuất Trần lạnh lùng nói.

- Ngươi nói đi.

Sắc Vi tiên tử thấy Dược Tị Thế im lặng mới đụng hắn một cái nói.

Dược Tị Thế nhìn thoáng qua Sắc Vi tiên tử, tiếp lấy cắn răng nói.

- Đúng.

- Ngươi biết ngươi đi Viêm Hoàng tông mang ý nghĩa gì không?

Dược Xuất Trần lãnh đạm nói.

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Dược Xuất Trần, trên trán Dược Tị Thế không khỏi chảy ra mồ hôi.

- Đại ca.

- Trả lời ta?

Dược Xuất Trần gầm thét lên.

- Ta.

Dược Tị Thế rũ đầu xuống.

- Dược Tị Thế.

Sắc Vi tiên tử không vui nhìn Dược Tị Thế. Nhìn ánh mắt thất vọng của Sắc Vi tiên tử, Dược Tị Thế không khỏi cố lấy dũng khí nói.

- Ta muốn đi Viêm Hoàng tông.

- Ngươi có thể đi đến Viêm Hoàng tông, nhưng từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ không còn một chút quan hệ nào với Dược Vương cốc nữa.

Lúc này một giọng già nua vang lên giữa không trung. Vị này chính là lão tổ Chuẩn Hoàng của Dược Vương cốc, không, hiện tại vị này đã đặt chân đến Thần Hoàng cảnh.

- Lão tổ.

Sắc mặt Dược Tị Thế lập tức thay đổi nói.

- Nói cách khác ngươi sẽ bị trục xuất khỏi Dược Vương cốc.

Lão tổ Dược Vương nghiêm túc nhìn Dược Tị Thế nói. Trong ánh mắt Dược Tị Thế lộ ra vẻ giãy dụa, thật lâu sau mới buông lỏng bàn tay đang nắm Sắc Vi tiên tử ra.

- Sắc Vi, xin lỗi.

- Xem ra ở trong lòng ngươi danh lợi vẫn quan trọng hơn tình cảm.

Sắc Vi tiên tử nói xong hai hàng nước mắt cùng nhau rơi xuống.

- Ngươi cũng đã biết nếu không có Diệp Hạo, không biết ngươi đã chết bao nhiêu lần rồi.

- Vậy ngươi có biết nếu ta tiến tới Viêm Hoàng tông ta sẽ bị trục xuất Dược Vương cốc không?

Trong lòng Dược Tị Thế đã cố nén giận, bây giờ nghe Sắc Vi nói như vậy, không khỏi quát lên.

- Vậy ngươi có biết ta đã rời khỏi Thần Thảo các không?

Sắc Vi tiên tử nhìn Dược Tị Thế nói.

Tâm thần Dược Tị Thế chấn động.

- Cái gì?

- Ngay vừa rồi rồi Thần Thảo các đã tuyên bố trục xuất ta khỏi Thần Thảo các, nói cách khác sau này trở đi ta sẽ không còn một chút quan hệ gì với Thần Thảo các nữa.

Sắc Vi tiên tử nhìn Dược Tị Thế, nàng cảm thấy Dược Tị Thế rất xa lạ, nam nhân này chính là lang quân như ý mà mình chọn sao?

- Một ngày nào đó khi ngươi phải lựa chọn giữa ta cùng Dược Vương cốc, có phải ngươi cũng sẽ không chút do dự mà lựa chọn Dược Vương cốc không?

- Sẽ không, sẽ không có ngày đó.

Dược Tị Thế vội vàng nói.

- Được rồi, Tình Nhân giếng dự đoán thật chính xác, hai chúng ta quả nhiên hữu duyên vô phận.

Sắc Vi tiên tử nói xong liền tháo ngọc bội đeo trên cổ xuống đưa cho Dược Tị Thế.

- Từ hôm nay trở đi ta với ngươi cũng không còn bất kỳ quan hệ gì.

Ngọc bội này là vật đính ước mà Dược Tị Thế đưa cho Sắc Vi tiên tử. Hiện giờ Sắc Vi tiên tử đưa ngọc bội trả lại cho hắn, nó có ý gì không cần nói cũng biết.

Nói xong Sắc Vi tiên tử lập tức đi về phía xa. Thân hình Dược Tị Thế lóe lên liền ngăn cản Sắc Vi tiên tử.

- Ngươi nghe ta giải thích.

- Cút ngay.

Sắc Vi tiên tử gầm thét lên.

Dược Tị Thế theo bản năng tránh ra.

Sau vài lần lấp lóe, thân ảnh của Sắc Vi tiên tử cũng đã biết mất. Nhìn theo phương hướng Sắc Vi tiên tử rời đi, Dược Tị Thế đưa tay gãi gãi, hắn đột nhiên nhận ra hắn đã đánh mất người quan trọng nhất trong cuộc sống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận