Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2651: Lo Lắng Dính Vào

Lần này Kim Cương quyển ra tay toàn lực nhưng máu tươi trên người Ma Tổ cũng không chảy bao nhiêu, bởi vậy Kim Cương quyển lập tức liều mạng oanh kích tới nhục thân của Ma Tổ.

Máu thịt trộn lẫu vào nhau, mảnh xương văng khắp nơi.

Đợi đến khi Kim Cương quyển phá Ma Tổ đến mức không thể nhìn rõ được hình dáng mới dừng lại khôi phục tu vi.

- Tiếp tục xuất thủ cũng không còn ý nghĩa.

Lúc này chó con mở miệng nói.

- Ma Tổ mạnh đến mức đáng sợ.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Tóm lại hiện tại Ma Tổ đều đã ghi hận cả hai chúng ta.

Chó con nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Vậy khi ngươi khôi phụ lại trạng thái đỉnh phong có thể làm đối thủ của Ma Tổ không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Những năm này ta lĩnh hội một vài công pháp của ngươi, ta tự tin vào bản lĩnh tương lai của mình.

Chó con nghĩ nghĩ liền nói.

- Nhưng ta vẫn không thể nào làm đối thủ củ Ma Tổ.

- Ngươi dù tiến thêm một bước, vẫn không phải là đối thủ của hắn?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Đến cảnh giới như ta, đại đạo đã sớm thành hình.

Chó con khẽ thở dài.

- Muốn tiến thêm một bước, nào có đơn giản như vậy?

- Vậy tăng thêm Kim Cương quyển thì sao?

- Cũng không được.

Chó con nói đến đây ánh mắt liền rơi vào trên người Diệp Hạo.

- Bởi vậy đến lúc đó lại cần ngươi.

Chó con biết rất rõ tiềm lực của Diệp Hạo.

Tiềm lực của Diệp Hạo còn cao hơn cả hắn. Tương lai chưa hẳn không có khả năng tranh phong cùng Ma Tổ.

- Cũng không biết Ma Tổ có thể cho ta thời gian hay không?

Diệp Hạo lo âu nói.

- Lấy thương tổn bây giờ của Ma Tổ, trừ phi lấy được năng lượng nghịch thiên để bổ sung, bằng không căn bản sẽ không thể nào khôi phục.

Chó con vừa cười vừa nói.

- Hơn nữa hiện giờ hắn còn đang hôn mê, có trời mới biết lúc nào mới tỉnh? Không tỉnh dậy, làm sao có thể khôi phục nhanh chóng đây?

- Ta lo Tuyên Cổ hoàng triều tham gia vào.

- Về vấn đề này...

Chó con suy nghĩ một chút rồi nhìn sang Kim Cương quyển nói.

- Trục xuất tiểu thế giới này.

Kim Cương quyển gật đầu một cái rồi tách tiểu thế giới này ra khỏi Trường Minh tinh, tiếp lấy nó mang theo tiểu thế giới vọt tới tầng bảo hộ Thần vực.

Đánh vỡ tầng bảo hộ xong, Kim Cương quyển mới thu nhỏ tiểu thế giới thành một hòn đá rồi ném ra khỏi Thần Vực.

- Tiểu thế giới này có thể lang thang đến đại thế giới khác không?

Diệp Hạo nhìn chó con nói.

- Bình thường mà nói chuyện tiểu thế giới lang thang đến đại thế giới khác là không thể nào, bởi vì khoảng cách giữa hai bên lớn đến mức cho tới bây giờ còn chưa thể đo lường được.

Chó con lắc đầu nói.

- Nói như vậy không có tu vi nửa bước cấm kỵ đừng nghĩ đến việc xuyên qua hai giới.

Dừng một chút chó con nói tiếp.

- Tiểu thế giới này sẽ đi dọc theo quỹ tính mà Kim Cương đưa cho, mà với tốc độ tiến về phía trước này chuyện tiến về đại thế giới khác mãi mãi sẽ không đạt được.

Nghe chó con nói như vậy Diệp Hạo mới an tâm.

- Ta không biết rõ lúc nào Ma Tổ sẽ thức tỉnh, nhưng dù cho hắn thức tỉnh cũng khó lòng mà khôi phục.

Chó con nói tiếp.

- Nói tóm lại không có bất ngờ gì xảy ra, trong thời gian ngắn nó sẽ không trở về.

- Vậy ta vẫn có thể chậm rãi tăng cao tu vi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Nhớ lấy, không nên vì tăng cao tu vi mà nhảy cóc.

Chó con cảnh cáo nói.

- Bằng không ở trong cảnh giớ cấm kỵ ngươi sẽ không thể đi xa được.

Diệp Hạo gật đầu thật mạnh.

Sau đó Diệp Hạo mới trở về Viêm Hoàng tông.

Ngay khi về đến Viêm Hoàng tông Diệp Hạo liền gọi Tuyết Trích Tiên đến.

- Trích Tiên, ngươi hiểu Khúc Cầm được bao nhiêu?

- Đang yên đang lành tại sao lại hỏi cái này?

Tuyết Trích Tiên không hiểu hỏi.

- Hôm nay ta khi ta tới Tuyên Cổ hoàng triều đã gặp Khúc Cầm.

Diệp Hạo bắt đầu thuật lại chuyện gặp phải ở Tuyên Cổ hoàng triều một lần.

- Ngươi hoài nghi Khúc Cầm bẫy ngươi?

Tuyết Trích Tiên lập tức hiểu được.

- Không phải là không có khả năng này.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Phía sau Mạc Vân Sơn là Ma Tổ, Khúc Cầm chưa hẳn có thể uy hiếp được hắn? Trước đó ta tưởng chuyện đơn giản, hiện tại ta cảm thấy đó chính là một cái bẫy, một cái bẫy nhằm vào ta.

Tuyết Trích Tiên mấp máy môi một hồi mới mở miệng nói. –

Ta thử đi thăm dò.

- Không cần.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vì sao?

- Hiện giờ Viêm Hoàng tông có rất nhiều việc đang chưa hoàn thành, không phải lúc thích hợp lại chinh chiến.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ta sẽ biến mất một đoạn thời gian.

- Tuyên Cổ hoàng triều sẽ ra tay với chúng ta?

Thần sắc Tuyết Trích Tiên trở nên ngưng trọng.

- Hiện tại ta còn chưa muốn vạch mặt với Tuyên Cổ hoàng triều.

- Thế nhưng... ?

- Ta không biết Tuyên Cổ hoàng triều có quan hệ với Ma tộc hay không, nếu có quan hệ lại đâm phải cái sọt lớn.

Diệp Hạo nói ra lo âu trong lòng mình.

Những năm này Ma tộc vẫn luôn tìm kiếm tung tích Ma Tổ. Nhưng bây giờ lại bị Tuyên Cổ hoàng triều tìm được.

Chuyện này không thể không khiến Diệp Hạo hoài nghi. Bởi vậy Diệp Hạo cảm thấy giai đoạn hiện giờ vẫn nên tránh xung đột với Tuyên Cổ hoàng triều thì hơn.

Viêm Hoàng tông có đám người Đường Phiên Phiên sẽ không xuất hiện náo động, hơn nữa có mẫu hạm thời gian lĩnh vực lên đến ba trăm lần, Viêm Hoàng tông phát triểu sẽ không hề

Kém hơn bất kỳ thế lực nào.

Nói cách khác Viêm Hoàng tông có Diệp Hạo hay không, cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng. Loại tình huống này Diệp Hạo vì sao không mai danh ẩn tích đây?

- Phía sau Viêm Hoàng tông không phải có vị Ma Quật kia sao?

Tuyết Trích Tiên chần chờ một chút vẫn hỏi lên nghi ngờ trong lòng mình.

- Vị Ma Quật kia có lẽ sẽ không lại ra tay trợ giúp nữa.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Cái gì?

Tuyết Trích Tiên giật mình.

- Cờ chiến đã bị hắn lấy đi.

Diệp Hạo không nói thì thôi, một khi đã nói đều là tin tức chết người.

- Chẳng lẽ ngươi vẫn mai danh ẩn tích sao?

Tuyết Trích Tiên có chút không nguyện ý nói.

- Kiên trì một chút thời gian.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đợi đến khi Viêm Hoàng tông tự có cường giả cấm kỵ, như vậy dù có chống lại Ma tộc thì đã thế nào?

Sau đó Diệp Hạo lại dặn dò đam người Đường Phiên Phiên, Hạo Nguyệt, Diệp Thiên Thiên một vài huyện rồi mới đi vào bên trong thời gian lĩnh vực của mẫu hạm.

Hắn để mẫu hạm chuyên môn vì hắn mở ra một không gian.

Tiểu thế giới!

- Ngươi đang làm cái gì với máu tươi của Ma Tổ thế?

Diệp Hạo đi tới bên người chó con tò mò nói.

- Ta đang phân tích bí mật bên trong huyết dịch của Ma Tổ.

Chó con nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Có thu hoạch không?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Có một chút.

- Ta có thể nhìn một chút không?

- Ngươi chắc chứ?

- Chuyện này có liên quan gì đến việc chắc với không chắc?

Chó con cười giam cầm một sợi thần niệm điểm vào mi tâm của Diệp Hạo, sau một khắc một cỗ năng lượng bạo ngược tàn phá bừa bãi bên trong cơ thể hắn.

Hai con mắt của hắn lập tức trở nên đỏ bừng.

Rống!

Đúng lúc này kim thân của Diệp Hạo từ trong thức hải bỗng nhiên phát ra hàng ngàn vạn tia kim quang. Màu đỏ tươi trong mắt hắn mới dần dần tan đi.

Đợi đến khi khu trừ được hoàn toàn, toàn thân Diệp Hạo thấm đẫm mồ hôi như người mới được vớt từ trong nước đi ra.

Đi qua rất lâu Diệp Hạo mới nhìn về phía chó con nói.

- Vì sao ngươi lừa ta?

- Ngươi cảm thấy là ta bẫy ngươi sao?

Chó con nhìn Diệp Hạo thản nhiên nói.

Diệp Hạo lập tức giật mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận