Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 266: Đại Biểu Y Học Các Nước

Dịch: Liêm

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào



----------------------------------

Diệp Hạo không biết cần bao lâu nhưng hắn biết rõ thời gian này sẽ không dài.

May mắn thay, Diệp Hạo hắn đã không còn là con mèo nhỏ hay sợ sệt yếu đuối nữa, chỉ cần qua thêm một đoạn thời gian, hắn sẽ trở thành một con hổ hung dữ mạnh mẽ có chỗ đứng vững chắc trong giới Tu Đạo.

Thông Thiên Cảnh!

ChungCực Toàn Năng Học Sinh Trailer

Sau khi đạt đến cảnh giới này, Diệp Hạo có thể sử dụng Ngũ Sắc Bảo Tháp trong tay.

Diệp Hạo còn có cường giả Địa Tiên như Tô Tiểu Ngư chống lưng.

Trừ phi có sinh tử đại thù, cho dù cao tầng Tam Tông Lục Môn cũng không nguyện ý trở mặt với Tô Tiểu Ngư.

Bản thân Diệp Hạo có quan hệ cực tốt với Mao Sơn Phái Hiểu Minh, Bế Nguyệt Tông Mai Doãn Tuyết, hai đại Tông Môn mơ hồ cũng trở thành chỗ dựa cho hắn.

- Giá như cho ta chút thời gian trưởng thành a.

Diệp Hạo không hi vọng một ngày kia sẽ đến quá sớm, bởi vì nó mang ý nghĩa sinh linh đồ thán.

- Cậu nói cái gì?

Lâm Nhu Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Không có gì.

Diệp Hạo lắc lắc đầu đáp.

Lâm Nhu Nhi không hỏi tới nữa, chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên điện thoại vang lên.

Cô kết nối trò chuyện đôi câu rồi vội vàng nói với Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, chị phải đi.

- Phát sinh chuyện gì à?

- Công ty gặp chút chuyện.

Lâm Nhu Nhi nói khẽ.

- Có rảnh chúng ta trò chuyện tiếp.

Diệp Hạo không đặt chuyện này trong lòng.

Bởi vì vừa rồi hắn nghe rất rõ ràng, Tiểu Mai nói Lâm Nhu Nhi biết trên công trường đã xảy ra chuyện.

Công trường có thể xảy ra chuyện gì?

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - )

. . .

Diệp Hạo trở lại phòng trong ký túc xá nghỉ ngơi đến 1 giờ 40, sau đó đứng dậy đi tới bãi đỗ xe trong trường.

Bình thường, học sinh không có tư cách đậu xe trong sân trường.

Nhưng bất cứ chuyện gì cũng có trường hợp ngoại lệ.

Diệp Hạo đi tới cửa ra vào đã thấy Trương Lan và Hứa Manh Manh đang đứng chờ ở đó.

Diệp Hạo dừng xe lại, Trương Lan tự nhiên an vị tại vị trí phó lái.

Từ điểm ấy có thể nhìn ra được tính cách cô nàng tương đối cường thế.

Cho tới bây giờ, Trương Lan không nghĩ qua việc dấu diếm sự yêu thích Diệp Hạo của mình.

Cô theo đuổi đường đường chính chính, thậm chí toàn bộ đại học Trung Y đều biết rõ.

Yêu thích của Hứa Manh Manh lại là một loại thầm mến, cho đến hiện tại cô vẫn chưa thổ lộ ra nhiều.

Đến trại An Dưỡng Cẩm Tú, Diệp Hạo thấy mấy ngàn người bệnh đang xếp hàng chờ đợi bên trong.

Những người bệnh này nhìn thấy Diệp Hạo đến, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Diệp Hạo.

- Diệp Thần Y.

- Diệp Thần Y giá lâm.

- Chúng cứu thế đến rồi.

Nhìn ánh mắt chờ đợi của những người này, trong lòng Diệp Hạo có chút xúc động.

Phải biết nửa tháng qua, hắn không có ở đây.

Nhưng những người bệnh này vẫn không nguyện ý rời đi.

Diệp Hạo thấy được ý chí cầu sinh mãnh liệt trong mắt bọn họ.

Chỉ vì sống sót.

- Mọi người kiên nhẫn chờ đợi.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Tôi sẽ cố gắng chữa cho tất cả mọi người.

Lời Diệp Hạo làm cho bọn họ cảm thấy bất định, thấp thoảng có chút lo âu.

Bởi vì số lượng nhiều lắm.

- Diệp Thần Y, lúc nào cậu mới khám cho tôi.

Một trung niên toàn thân phát ra mùi tanh hôi hỏi.

- Bác sĩ nói tôi chỉ còn có thể sống được thêm một tuần.

- Hôm nay.

- Hôm nay?

Trung niên nhìn một hơn một ngàn người đang xếp hàng trước mình nghi ngờ hỏi lại

- Diệp Thần Y không nói đùa đấy chứ?

- Hôm nay, tôi sẽ cho mấy người kiến thức sự thần kỳ của Trung Y Hoa Hạ lần nữa.

Diệp Hạo mỉm cười chỉ chỉ hàng dài người ngoằn nghèo trước mặt.

- Hôm nay, tôi sẽ chữa tốt cho mọi người ở đây.

Lời nói vừa ra, toàn trường xôn xao.

Diệp Hạo không tiếp tục nói nữa.

Hắn vào phòng bệnh, Trương Lan quan tâm hỏi

- Anh có nắm chắc không?

- Đúng vậy, có hơn 3500 người đấy.

Hứa Manh Manh nhẹ gật đầu phụ họa.

- Không sao.

Diệp Hạo nhìn về phía Trương Lan nói

- Trương Lan, cô tìm người phụ trách công trường nơi này, bảo bọn họ chuẩn bị mười nồi nước sôi lớn.

- Anh muốn làm gì?

- Đến lúc đó các cô sẽ biết.

Diệp Hạo làm bộ dạng bí hiểm nói.

Trương Lan chần chờ một chút rồi rời đi.

Bên ngoài trại An Dưỡng Cẩm Tú, ngoại trừ mấy ngàn người bệnh chờ đợi ra, còn có Fan hâm mộ Diệp Hạo cùng một số ký giả truyền thông.

Rất nhanh, tuyên bố hùng hồn của Diệp Hạo rất nhanh đã được truyền khắp toàn bộ internet.

- Cái gì?

- Diệp Hạo muốn chữa trị hơn 3500 người một ngày?

- Ngân Châm Điểm Huyệt Chi Thuật cao nhất của cậu ta được ghi lại không phải 100 người sao?

- Diệp Hạo muốn đánh vỡ kỹ lục bản thân à?

- Tôi cảm thấy không đáng tin cho lắm.

- Tôi chỉ muốn hỏi anh, lúc nào Diệp Hạo đã không đáng tin rồi?

- Đúng vậy, Diệp Hạo nói được thì sẽ làm được.

Khi các lộ truyền thông cùng Fan hâm mộ chạy tới, 72 đoàn đại biểu các Quốc Gia cũng nhận được tin tức này.

- Tiểu tử này điên rồi sao?

- Thượng Đế

- Đây là sự thật?

- Tôi cảm thấy hắn đang cố gắng gây sự chú ý.

- Những ngày qua, kết quả điều tra chúng ta đã chứng minh Diệp Hạo thật sự có năng lực thần kỳ.

- Mặc kệ như thế nào, chúng ta phải đi nhìn xem.

- Mang theo thiết bị, dụng cụ đi thôi.

Lúc này, 72 đoàn đại biểu Quốc tế quyết định tiến về trại An Dưỡng Cẩm Tú.

Không qua bao lâu, trên trăm chiếc xe buýt được xe cảnh sát mở đường đi đến trại An Dưỡng.

Bất quá 72 đoàn đại biểu này đã bị ngăn cản lại.

- Tại sao không cho chúng tôi vào?

- Chúng tôi muốn khiếu nại.

- Quốc Gia các người đối đãi du khách nước ngoài như thế này sao?

- Gọi điện thoại cho Đại Sứ Quán.

- Thực sự quá phận.

Khi nhóm người đang cãi vã kịch liệt với bảo vệ, thân ảnh Diệp Hạo đã xuất hiện trước mặt bọn họ.

- Diệp Hạo.

- Hắn là Diệp Hạo.

- Thật rất khó tưởng tượng cậu ta lại trẻ tuổi như thế.

- Tôi muốn sinh con với hắn.

- ….

Diệp Hạo quét toàn trường một cái rồi cất cao giọng nói.

- Các người có thể kiến thức sự thần kỳ Trung Y, nhưng muốn học tập thì không có khả năng.

- Tư tưởng cậu quá hẹp hòi.

Lúc này, một nữ bác sĩ Mỹ Quốc nói ra.

- Thế tại sao Mỹ Quốc các ngươi không đem Lockheed Martin F-22 Raptor bán cho chúng tôi?

Diệp Hạo nhìn nữ tử này hỏi lại.

- Cái này.

- Các người ở trong này có thể tham khảo, cũng có thể nghiên cứu, nhưng không được quấy rầy tôi xem bệnh.

Diệp Hạo nói xong rồi ra hiệu bảo vệ cho qua.

Diệp Hạo rời đi, mấy ngàn bác sĩ hai mặt nhìn nhau, bọn họ không hẹn mà cùng xếp hàng chờ đợi.

Bọn họ muốn tận mắt nhìn xem Diệp Hạo có sạo lờ hay không.

Những người bệnh này vì muốn Diệp Hạo phát dương quang đại nên ngược lại cũng phối hợp.

Sau khi kiểm tra bọn họ một phen, những người bệnh này xác thực đều mắc đủ loại nghi nan tạp chứng.

- Những bệnh này cơ hồ đều khó giải.

- Dù ở Quốc Gia chúng ta cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi.

- Tôi muốn biết Ngân Châm Điểm Huyệt Chi Thuật có thần kỳ như vậy không?

- Nếu thật sự thần kỳ, bất kể như thế nào cũng phải học được.

Lúc các y học giả đại biểu các quốc gia nói chuyện với nhau, Diệp Hạo mang Trương Lan cùng Hứa Manh Manh đi ra phòng bệnh.

Mà lúc này đã bốn giờ chiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận