Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2686: Ám Bảo Các Thiếu Các Chủ

Người hầu còn chưa đi được bao xa đã tháy một nam tử mặc áo xanh.

- Long công tử.

Ngay khi nhìn thấy nam tử áo xanh người hầu kia vội vàng hành lễ nói.

- Vội vã như vậy là có chuyện gì sao?

Nam tử áo xanh cười hỏi.

- Có một vị công tử bán một khối Hoàng Tùng thạch.

Người hầu vừa nói đến đây ánh mắt nam tử áo xanh lập tức phát sáng lên.

- Cấp bậc gì?

- Trung đẳng.

Người hầu trả lời.

- Dẫn đường.

Ánh mắt nam tử áo xanh lóe lên.

- Tuân mệnh.

Người hầu vội nói.

Ngay khi nam tử áo xanh đi tới phòng khách quý con mắt của Diệp Hạo cũng ngước lên nhìn, ánh mắt ẩn chứa uy áp khiến sắc mặt nam tử áo xanh cũng phải thay đổi.

- Ngươi là ai?

Nam tử áo xanh nhìn Diệp Hạo nói.

Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Hạo, nam tử áo xanh đã xác định Diệp Hạo cũng cùng một cấp bậc với hắn. Theo lý thuyết thế hệ tuổi trẻ đạt tới cấp bậc này không có mấy người, hơn nữa mấy người đó nam tử áo xanh gần như đã biết hết, thế nhưng vị trước mắt này thực sự quá xa lạ.

- Giả Vân.

Diệp Hạo nhìn nam tử áo xanh, thâm ý nói.

Nếu như hắn đoán không sai vị này chính là thiếu các chủ Ám Bảo các Long Hành. Cũng chính là người quen biết cũ trong miệng Phượng Vũ.

- Giả Vân?

Nghe được cái này tên ánh mắt Long Hành lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Đừng nói rằng ngươi thuộc Giả gia đấy?

- Trong Cơ giớ thế giới cái họ này rất nhiều sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Nghe vậy con mắt Long Hành co rụt lại.

- Giả gia các ngươi năm đó không phải...?

- Năm đó một sợi chân linh của lão tổ đã thành công trốn ra, hiện giờ đã gần như hoàn toàn khôi phục.

Diệp Hạo cao ngạo nói.

- Cũng là thời điểm tuyên cáo với cả Cơ giới thế giới... Giả gia ta cường thế trở về.

- Chúc mừng.

Long Hình nói trái lương tâm, nhưng trong lòng đang tính toán Giả gia một lần nữa hiện thế, đối với Long gia bọn hắn có phải là uy hiếp hay không?

Chỉ là Long Hình thật sự vẫn không dám động thủ với Giả Vân.

Vì sao?

Hiện giờ Long gia có đại nghiệp lớn, không thể chịu đựng nổi Giả gia trả thù.

- Không biết Giả huynh hôm nay tới đây...?

- Trong tay của ta có một khối Hoàng Tùng thạch không cần dùng đến, không biết Long huynh có hứng thú hay không?

Diệp Hạo nói xong liền lấy khối Hoàng Tùng thạch ra ngoài.

Khối Hoàng Tùng thạch này là do Diệp Hạo lấy được ở trong một cấm địa. Phải biết Thời Gian chi chủ quét rỗng tất cả những cấm địa kia ra. Đừng nói Vương cấp, Hoàng cấp cũng không ít. Mà đối với những tài nguyên đó Hoàng Tùng thạch cũng không quá trân quý. Nhưng loại tài nguyên Hoàng Tùng thạch này lại vô cùng hiếm có ở Cơ giới thế giới.

Long Hình kiểm tra một hồi mới nói.

- đây là một khối hoàn chỉnh trung đẳng Hoàng Tùng thạch, như vậy đi, ta mua với giá tám trăm triệu tử kim, được không?

- Tám trăm triệu? Được.

Diệp Hạo nghĩ một hồi mới gật đầu một cái. Giao dịch thành công Long Hình vừa cười vừa nói.

- Một chút nữa Ám Bảo các sẽ có một buổi đấu giá, không biết Giả huynh có hứng thú không?

- Không biết lúc đó sẽ có thứ gì?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra cảm giác hứng thú.

- Giả huynh biết Binh gia không?

Long Hình nghĩ nghĩ hỏi.

- Truyền nhân của Binh gia cũng xuất hiện?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

Binh gia cũng giống Giả gia đều bị hủy diệt trong tay của Thời Gian chi chủ. Thật ra mà nói hủy diệt cũng không phải. Thời Gian chi chủ chỉ giết sạch sành sanh cao thủ cao cấp của mười đại gia tộc như Binh Gia, Giả gia mà thôi. Còn về phần vì sao Binh gia, Giả gia bị hủy diện lại phải cảm ơn cừu địch của Binh Gia, Giải Gia.

- Trước đó vài ngày chúng ta bắt được truyền nhân của Binh Gia.

Long Hình nói đến đây Diệp Hạo cũng cảm giác được một đạo năng lượng kỳ dị tràn vào trong đầu của mình. Cũng ngay trong nháy mắt đó kim thân của Diệp Hạo bị đánh thức.

Xoát!

Hai đạo ánh mắt kinh khủng khu trừ sạch sẽ năng lượng kỳ dị kia, tiếp lấy ánh mắt phá mở thương khung tìm tới người xuất thủ. Là một lão giả người mặc chiến giáp. Tu vi của lão giả này cũng không hề yếu.

Thần Hoàng đỉnh phong!

Không hề có một chút lời dư thừa nào. Trong nháy mắt kinh liền xuất thủ. Một bàn tay là có thể khiến lão giả kia thành một đống nhão nhoẹt. Sắc mặt Long Hình không khỏi thay đổi. Lão giả kia chính là hộ đạo giả của hắn đấy. Lại bị một kích tất sát!

Mà lúc này sắc mặt Diệp Hạo cũng âm trầm xuống.

- Long Hình, ngươi muốn khởi xướng đại chiến giữa hai tộc sao?

- Đây là hiểu lầm.

Ánh mắt Long Hình vùng vẫy một hồi, ôm quyền xin lỗi Diệp Hạo. Hắn có thể đủ suy đoán vừa rồi xuất thủ chí ít cũng là cường giả nửa bước cấm kỵ. Hiện giờ Ám Bảo các cũng có một nửa bước cấm kỵ, nhưng nửa bước cấm kỵ đối chiến với nửa bước cấm kỵ sẽ có bao nhiêu phần thắng đây?

Mời cấm kỵ lão tổ?

Nói đùa cái gì?

Lão tổ đang ở trạng thái bất ổn, lúc này còn đang bế quan. Bởi vậy dù trong lòng hắn phẫn nộ thế nào, Long Hình cũng phải đè xuống.

- Hiểu lầm?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Ngươi đang đùa ta đấy à?

- Hộ đạo giả của ta tự tiện xuất thủ, ta ở đây xin lỗi ngươi.

Long Hình nhìn thoáng qua lão giả bị đập nhão nhoẹt nghiêm túc nói.

- Cũng may hộ đạo giả của huynh giết hắn, bằng không ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút vẫn lựa chọn bỏ qua. Dù sao mình đã đáp ứng Phượng Vũ không động vào Long gia.

Dù sao cũng không nên nuốt lời.

Nhìn thấy Diệp Hạo không nói gì Long Hình đành phải nói.

- Như vậy đi, đêm nay Giả huynh đấu giá thắng vật liệu gì Ám Bảo Các cũng sẽ giảm mười phần trăm giá trị thanh toán, thế nào?

- Giảm mười phần trăm?

Diệp Hạo hỏi ngược lại Long Hình.

- Long huynh, ngươi có phải đang coi thường ta?

- Thật sự là do Ám Bảo Các chúng ta cũng không có lời bao nhiêu.

Long Hình cười khổ nói.

- Đây là nơi nào? Hắc Thủy Thành đấy.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Vật đấu giá nào của các ngươi mà không đạt được lợi nhuận gấp ba trở lên chứ?

- Giả huynh không suy nghĩ đến Long gia ta phải gánh cả mấy ngọn gió nguy hiểm kia, có một vài vật bán được lấy từ thế lực cấm kỵ, trong tình huống này chúng ta cũng phải trả lại tiền.

Long Hình lắc đầu.

- Nếu giảm mười phần trăm vậy cũng không cần phải nói nữa đâu.

Ánh mắt Diệp Hạo híp vào nói.

- Giảm còn tám mươi phần trăm.

Long Hình nghĩ một hồi nói.

- Nếu thấp hơn nữa chúng ta cũng sẽ bị thâm hụt tiền.

- Giảm còn tám mươi phần trăm? Xem ra ta vẫn không thể lọt vào mắt xanh của Long huynh rồi.

Diệp Hạo nói xong liền đứng lên.

- Chiết khấu bảy mươi phần trăm.

Long Hình cười khổ nói.

- Giả huynh, ta thật sự đã tận lực rồi.

Lúc này lông mày của Diệp Hạo mới giãn ra, hắn quay sang Long Hình vươn bàn tay ra nói.

- Sau này Long huynh chính là bằng hữu của ta.

Long Hình bắt tay Diệp Hạo nói.

- Ta với Giả huynh dù mới quen nhưng đã thân, trên con đường đại đạo sau này, mong chúng ta có thể sát cánh bên nhau.

- Nhất định.

Diệp Hạo chính nghĩa lẫm nhiên nói.

- Bây giờ ta mang Giả huynh đi tới hàng phía trước.

Long Hình vừa cười vừa nói.

- Không có phòng bao sao?

- Thật ngại quá, Ám Bảo các không có phòng bao.

Long Hình áy náy nói.

- Vậy quên đi.

Thật ra không có phòng bao Diệp Hạo lại càng hứng thú.

Bởi vfi như vậy sẽ tránh khỏi rất nhiều phiền phức. Sau khi đi tới đại sảnh Diệp Hạo mới phát hiện vị trí nơi này cũng có đủ loại khác nhau. Trong đại sảnh có tổng cộng ba tầng. Tầng thứ nhất cũng có nhiều vị trí nhất, tiếp theo là tầng thứ hai, còn tầng thứ ba là ít nhất.

Đương nhiên Long Hình mang Diệp Hạo đi đến tầng cao nhất, tầng thứ ba.

- Long công tử.

- Thiếu các chủ.

Tu sĩ tầng thứ ba nhao nhao đứng lên chào hỏi với Long Hình. Long Hình mỉm cười ra hiệu.

- Diệp công tử, mời.

Long Hình dẫn Diệp Hạo tới vị trí hàng đầu. Tầm mắt nơi này đương nhiên là tốt nhất, điều này khiến rất nhiều tu sĩ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận