Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2698: Trái Tim Băng Giá

- Phượng gia?

Trong lòng Hồng Phấn hơi động nói.

- Chẳng lẽ là Phượng đài của Phượng gia đang dung hợp với Hoàng đài của Hoàng gia?

- Thuộc tính của Phượng đài và Hoàng đài tương phản nhau, nếu hai cấm kỵ pháp bảo này dung hợp.

Diệp Hạo nói đến đây lập tức ngừng lại.

Hai pháp bảo sau khi dung hợp cũng không phải đơn giản chuyện một cộng một.

- Không biết các đại cường giả cấm kỵ có để Phượng đài và Hoàng đài thuận lợi dung hợp hay không?

Ngay sau đó Hồng Phấn cười híp mắt nhìn Diệp Hạo nói.

Hồng Phấn không biết Diệp Hạo có quan hệ gì với Phượng gia.

Nhưng từ thần sắc khẩn trương của Diệp Hạo nàng cũng có thể đoán được một hai phần. Trầm ngâm một hồi trong lòng Diệp Hạo triệu hoán Cẩu Tôn, sau một khắc Cẩu Tôn lập tức xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Mặt đất huyết mạch?

Cẩu Tôn đang định nói, đột nhiên nhận ra.

- Đúng vậy, đây chính là mặt đất huyết mạch.

Diệp Hạo gật đầu một cái nói.

- Cho ta một chút mặt đất huyết mạch đi.

Ánh mắt Cẩu Tôn nóng bỏng nói.

- Toàn bộ mặt đất huyết mạch này đều là của ta.

Diệp Hạo chỉ bốn phía cười nói.

- Thật?

Ánh mắt của Cẩu Tôn lập tức phát sáng lên. Mặt đất huyết mạch đối nhân vật cấp bậc như Cẩu Tôn đều hữu hiệu, đương nhiên hắn yêu cầu mặt đất huyết mạch cũng không phải là một chút. Chỉ là Diệp Hạo không quan tâm. Thực lực của Cẩu Tôn càng mạnh, an toàn của hắn càng tốt.

- Đúng rồi, ngươi gọi ta làm cái gì?

Cẩu Tôn nhìn Diệp Hạo nói.

- Các đại cường giả cấm kỵ đang vây công Phượng gia.

Diệp Hạo kể ngắn gọn mọi chuyện lại một lần.

- Ngươi phải biết toàn bộ cường giả cấm kỵ của Cơ giới thế giới đều chú ý tới trận chiến này, nếu ta xuất thủ rất có thể sẽ bị bọn họ tìm ra tung tích của ta.

Cẩu Tôn nghiêm túc nói.

- Nói cách khác sau trận chiến này chúng ta lập tức phải rời khỏi Cơ giới thế giới.

Thực lực của Cẩu Tôn rất mạnh. Nhưng còn chưa đạt đến cấp độ thiên hạ vô địch.

- Sau khi ngươi tiến về Phượng gia ta sẽ lập tức bắt tay vào thu thập mặt đất huyết mạch, ta nghĩ đến lúc đó có thể hấp dẫn rất nhiều cường giả cấm kỵ đến đây.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Nơi này...?

Cẩu Tôn cảm ứng một chúp lập tức cũng cảm nhận được chấn động quen thuộc.

- Không ngờ ở đây cũng có cấm chế mà chủ nhân để lại.

Ngay sau đó Cẩu Tôn nở nụ cười.

- Vậy ngươi cứ thoải mái mà thu lấy đi.

Hai người lại nói chuyện với nhau một hồi Cẩu Tôn mới rời khỏi. Vào lúc Cẩu Tôn rời khỏi, Diệp Hạo cũng điều khiển tiểu thế giới của mình điên cuồng hút mặt đất huyết mạch vào.

Diệp Hạo không biết rằng ngay lúc này toàn bộ Cơ giới thế giới xuất hiện hết thiên tai này đến thiên tai khác. Núi lửa phun trào, đường sông sụp đổ, cuồng phong thổi loạn, mưa to như thác.

- Xảy ra chuyện gì?

- Vì sao ta cảm thấy cảnh tượng này giống như diệt thế vậy?

- Toàn bộ Cơ giới thế giới đều bị quét sạch?

- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra được không?

Khi tu sĩ các phương đang chấp vấn, một vài cấm kỵ cũng có chút choáng váng. Thật sự là do những thiên tai này xuất hiện không hề có một tí dấu hiệu báo trước nào. Chỉ là rất nhanh bọn họ đã đoán ra được nguyên nhân xuất hiện của những thiên tai này.

- Bản nguyên của Cơ giới thế giới đang cạn dần.

- Mặt đất huyết mạch hiển hóa.

- Đáng chết, là ai đang hấp thu mặt đất huyết mạch của Cơ giới thế giới?

Khi những cường giả cấm kỵ này thôi diễn ra được đầu nguồn lập tức nhao nhao chạy tới.

- Đây không phải nơi khởi nguồn của Đằng gia sao?

- Lúc này còn quản Đằng gia làm gì nữa?

- Ra tay đi.

Ngay khi xuất hiện, tám cường giả cấm kỵ đồng thời đập xuống về phía nơi khởi nguồn của Đằng gia. Bịch một tiếng nơi khởi nguồn của Đằng gia lập tức bị đập thành nhão nhoẹt.

Chỉ là mắt thấy một chiêu của các đại cường giả đánh tới, vị trí khu vực của đám người Diệp Hạo bỗng có một lồng ánh sáng chín màu rực rỡ xuất hiện, mặc cho tám đại cường giả cấm kỵ sử dụng nhiều pháp lực cỡ nào cũng không thể đánh vỡ tầng ánh sáng đó.

- Tại sao thế gian này lại có cấm chế mạnh như vậy?

- Đây là cấm chế của Thần vực?

- Chẳng lẽ là do tà ma vực ngoại năm đó chuẩn bị sao?

- Tiểu tử kia đang hấp thu mặt đất huyết mạch.

- Mọi người cùng nhau xuất thủ, nhất định phải đánh vỡ cấm chế này, bằng không Cơ giới thế giới coi như xong.

Cấm chế xuất hiện, tám đại cường giả cấm kỵ đồng thời cũng nhìn thấy những chuyện xảy ra bên trong tầng ánh sáng đó.

- Vững như bàn thạch.

Diệp Hạo thấy tầng ánh sáng ngay cả một chút cử động cũng không có, trong lòng cũng trở nên bình tĩnh đôi chút.

Đúng lúc này Thanh Lô hóa thành một tia sáng xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Ta đã hấp thụ bảo khí đến cực hạn.

Thanh Lô nhẹ nhàng nói.

- Trừ phi ta độ kiếp trở thành Thần Hoàng cấp, bằng không cũng không thể nào tiếp tục hấp thụ nữa.

- Cho ngươi một nhiệm vụ.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Hút tử bảo khí trong cái ao kia vào tiểu thế giới.

- Được.

Thanh Lô gật đầu một cái rồi nhanh chóng trở về cái hồ nhỏ. Hồng Phấn nhìn thấy động tác của Thanh Lô nàng cũng qua sang ra mệnh lệnh y hệt cho Âm Dương hoàn.

- Hồng Phấn à, ngươi cũng có chút quá đáng rồi đó.

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Mặt đất huyết mạch không có ta phần, bảo khí cũng không có phần của ta?

Hồng Phấn trừng mắt Diệp Hạo nói.

- Ngươi có thể đừng quá đáng như vậy hay không?

- Mọi thứ nơi này đều là Thời Gian chi chủ tiền bối để lại cho ta.

Diệp Hạo đáp lại Hồng Phấn.

- Không nghe.

Hồng Phấn làm sao có thể từ bỏ bảo khí được?

Đợi đến khi Âm Dương hoàn tăng lên tới Thần Hoàng chi cảnh, bảo khí vẫn còn hữu dụng đó.

- Thanh Lô, cơ hội biểu diễn của ngươi đến rồi đó.

Diệp Hạo hô lớn với Thanh Lô.

Thanh Lô nhẹ nhàng chấn động, tốc độ hấp thu bảo khí lập tức tăng vọt. Âm Dương hoàn cũng không can tâm yếu thế, tốc độ hấp thụ cũng tăng lên.

Bọn chúng toàn lực hấp thụ nên bảo khí trong ao rất nhanh đã nhìn thấy đáy, đúng lúc này Than Lô lại mơ hồ liếc thấy một tia sáng, nó lóe lên một cái lập tức xuất hiện ở chỗ phát ra ánh sáng đó.

- Thạch do bảo khí ngưng kết mà thành?

Hồng Phấn hoảng sợ nói.

- Đây tuyệt đối là trọng bảo.

Diệp Hạo kích động nói.

- Thanh Lô, nhanh thu vào.

Thật ra thứ đó không cần Diệp Hạo nói, Thanh Lô đã thu tảng đá đó vào.

Xoát!

Xoát!

Âm Dương hoàn một trước một sau ngăn lại đường đi của Thanh Lô.

- Chia cho ta một nửa.

Hồng Phấn nhìn Diệp Hạo trịnh trọng nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo ha ha cười nói.

Thứ do bảo khí ngưng kết mà thành, giá trị khó có thể tưởng tượng được.

Đây hoàn toàn có thể chế tạo thành một cấm kỵ pháp bảo. Diệp Hạo làm sao có thể chắp tay nhường cho chứ?

Hồng Phấn nhìn Diệp Hạo một hồi, cuối cùng vẫn phất phất tay nói.

- Trở về.

Âm Dương hoàn không cam lòng nhìn Thanh Lô một cái, sau đó trở về bên người Hồng Phấn.

- Làm rất tốt.

Đợi đến Thanh Lô trở lại bên người, Diệp Hạo nhìn nó vừa cười vừa nói.

- Sớm muộn ta cũng sẽ hoàn toàn trấn áp Âm Dương hoàn.

Thanh Lô chỉ vào Âm Dương hoàn phía xa nói.

- Chúng ta cùng nỗ lực, ta cũng muốn đem muội tử kia, trấn áp.

Diệp Hạo có ý riêng nói.

Thanh Lô chấn động một cái rồi trở về bên trong thức hải của Diệp Hạo.

Một đòn!

Hai đòn!

Ba đòn!

Không thể không nói rằng cấm chế mà Thời Gian chi chủ bày ra rất đáng sợ, dưới những đòn điên cuồng công kích của tám cường giả cấm kỵ, tầng cấm chế kia tựa hồ cũng không có quá nhiều biến hóa.

- Chư vị, các ngươi còn đang xem kịch sao?

- Lúc này nếu các ngươi không xuất thủ, các ngươi còn muốn chờ tới khi nào?

- Đợi đến mặt đất huyết mạch khô cạn, Cơ giới thế giới cũng diệt vong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận