Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2699: Các Ngươi Không Cần Tranh

Mắt thấy dù đã đánh lâu như vậy nhưng vẫn không thể phá được, tám cường giả cấm kỵ nổi giận. Bọn họ nổi giận có hai nguyên nhân. Nguyên nhân đầu tiên là do cấm chế này quá khó đánh vỡ, còn nguyên nhân thứ hai là vì có một vài người sống chết mặc bây.

Sau vài lần hô hấp, một lão giả có mái tóc thưa thới mang theo một chuôi chiến đao màu xanh nhạt xuất hiện.

- Cấm chế do Thời Gian chi chủ bày ra, chúng ta dốc hết toàn lực là có thể phá được sao?

Trong lời nói của lão giả tràn đầy mất mát.

- Thời Gian chi chủ chính là người đã siêu thoát, dù tập kết toàn bộ cao thủ cấm kỵ, cũng chưa chắc có thể phá được cấm chế mà hắn bày ra.

Lời nói của lão giả vừa rơi xuống, một lão đầu đầy tóc bạc cũng hiện thân.

- Chỉ cần chúng ta hủy hết phù văn trên cấm chế, đến lúc đó cấm chế cũng sẽ tự sụp đổ.

Một vị cường giả cấm kỵ của Cổ gia trầm giọng nói.

- Chuyện này quá sức với chúng ta.

Lão giả khe khẽ lắc đầu.

- Hiện giờ giữa thiên địa còn ẩn núp một vài cao thủ cấm kỵ, chỉ sợ khi những người chúng ta tiêu hao hết năng lượng trong cơ thể, những tên kia sẽ ra tay.

Lão già thong thả nói.

Nghe vậy trong lòng mọi người cũng chấn động.

Đúng vậy. Nếu bọn họ tiêu hao hết năng lượng trong cơ thể, đến lúc đó chẳng khác gì dê đợi làm thịt.

- Ngươi muốn như thế nào?

Cường giả cấm kỵ của Cổ gia tức giận quát lớn.

- Muốn xuất thủ có thể, tất cả mọi người xuất lực.

Lão già đó nhìn cường giả cấm kỵ của Cổ gia nói.

- Lão thân không giống Cổ gia các ngươi, có ba cao thủ cấm kỵ tọa trấn.

Ánh mắt cường giả cấm kỵ của Cổ gia lóe lên một hồi mới nhìn về phía Phượng gia nói.

- Long Dã, Kỳ Nhạc, Cơ giới thế giới đang trên bờ vực sinh tử, các ngươi còn muốn đấu đá sinh tử vì Phượng đài và Hoàng đài tới khi nào?

- Bên phía các ngươi đã có mười cao thủ cấm kỵ, ta không nghĩ chucngs ta tới đó sẽ có hiệu quả gì?

Long Dã lãnh đạm nói.

- Đúng vậy, chuyện này Cổ gia các ngươi đi làm đi.

Kỳ Nhạc phụ họa nói.

- Các ngươi.

Cường giả cấm kỵ của Cổ gia thở mạnh đến mức phổi cũng muốn nổ tung. Lúc này còn ngồi châm chọc nhau?

Chẳng lẽ hai người này đều là tên não tàn sao?

- Thật ra bọn họ biến rõ Cơ giới thế giới bị hủy diệt là chuyện đã định trước, lúc này có ra tay hay không căn bản cũng không có ý nghĩa.

Trên mặt lão già kia tràn đầy khổ sở.

- Im miệng.

Cường giả cấm kỵ của Cổ gia quát lớn nói.

- Các ngươi có biết phía ngoài Cơ giới thế giới xuất hiện một nhóm đại quân viễn chinh cường đại hay không?

Lão già kia lắc đầu nói.

- Ta mới vừa lẻn tới gần đoàn quân viễn chinh kia lập tức bị một cường giả đả thương.

Dừng một chút lão già đó nói tiếp.

- Các ngươi biết ta bị thứ gì đánh bị thương không? Ánh mắt, chỉ một ánh mắt.

Nghe vậy cả đám người đều chấn động.

Lão già đó dù gì cũng là cường giả cấm kỵ đấy. Nhân vật như thế nào mà chỉ cần một ánh mắt là có thể làm hắn bị thương?

- Không sai, một nhân vật đã siêu thoát mang theo một nhóm quân viễn chinh chuẩn bị phủ xuống.

Trong lòng của mọi người đều trở nên trầm trọng. Siêu thoát chuẩn bị phủ xuống?

Ai có thể ngăn cản?

Năm đó Thời Gian chi chủ không phải là một ví dụ sao?

Tàn sát cao thủ của Cơ Giới thế giới đến mức không còn.

- Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể mặc cho tiểu tử này lấy mặt đất huyết mạch của Cơ Giới thế giới ta?

Một cao thủ cấm kỵ của Huyền gia bi phẫn nói.

- Cơ Giới thế giới ta không có người siêu thoát, nói trắng ra chính là dê đợi làm thịt.

Lão già đó giống như bị đánh gãy cột sống, ủ rũ nói.

Đám người yên lặng.

Thấy một màn này Diệp Hạo cũng im lặng không nói. Cường giả cấm kỵ của Cơ Giới thế giới đang từ bỏ sao?

Đúng vậy!

Hơn phân nửa là từ bỏ!

Chỉ là lúc này phía trên Phượng gia lại bạo ra đại chiến kinh thế. Vì Phượng đài và Hoàng đài, Long Dã và ba cường giả cấm kỵ đồng thời phát động tiến công điên cuồng đánh tới Phượng Niệm.

Cẩu Tôn núp trong bóng tối nhìn một hồi phát hiện trong thời gian ngắn Phượng Niệm sẽ không thua, hơi chút trầm ngâm thân ảnh Cẩu Tôn lặng lẽ rời khỏi.

Long gia!

Ngay sau khi đến Long gia, Cẩu Tôn lập tức ra tay cướp bóc tài nguyên của Long gia. Dù gì Long gia cũng là thế lực đỉnh cấp của Cơ Giới thế giới. Tài nguyên mà bọn họ cất giữ đã lên tới con số không thể tưởng tượng được. Mà những thứ này đều làm lợi cho Cẩu Tôn.

Nhưng khi Cẩu Tôn đang cướp phủ khố Long gia hăng say, Long Dã lại nhanh chóng cảm ứng được.

- Ai?

Hai con mắt của Long Dã lóe lên ánh sáng giống như nhật nguyệt, đáng tiếc là phía trên Long gia xuất hiện một làn sương mù, cản bản không thể nhìn được.

- Long Dã, ngươi đang làm cái gì vậy?

Kỳ Nhạc bất mãn nói.

Long Dã chính là người đánh chính, nhưng đột nhiên Kỳ Nhạc lại trở thành người đánh chính, điều này khiến trong lòng Kỳ Nhạc cực kỳ tức giận.

- Phủ khố của Long gia ta bị cướp.

Long Dã cắn răng nói.

- Cái gì?

Ánh mắt Kỳ Nhạc hơi nghi ngờ nói.

- Long gia các ngươi không phải có vài cao thủ nửa bước cấm kỵ tọa trấn sao?

- Người xuất thủ là vực ngoại tà ma kia.

Long Dã nói đến đây lập tức nhìn về phía Phượng Niệm nói.

- Nói, ngươi có quan hệ gì với tà ma vực ngoại kia?

- Nếu ta quen biết với tà ma vực ngoại kia, ta đã nhổ tận gốc Long gia các ngươi từ lâu rồi.

Phượng Niệm hoàn toàn yên tâm.

Trước đó hắn cũng đã tính cao thủ sau lưng Diệp Hạo vào trong, bằng không sao hắn lại dám để Phượng đài dung hợp với Hoàng đài chứ.

Chỉ là loại chuyện này ai lại đi thừa nhận chứ?

- Lúc này có được Phượng đài và Hoàng đài mới là chính sự.

Thân ảnh cao lớn kia đạm mạc nói.

- Đúng vậy, cũng không thể thất bại trong gang tấc được.

Trung niên thân mang trừng bào tử kim gật đầu nói.

- Giết.

Thế công của Long Dã càng hung hiểm hơn.

Cướp bóc tài nguyên thì cướp bóc tài nguyên, đợi chút nữa sau khi lấy được Phượng đài, lúc đó lại cướp bóc lại Phượng gai.

Hắn chỉ lo Cẩu Tôn tàn sát hết cao thủ trong tộc của hắn.

Phượng Niệm dần trở tay không kịp. Khi Phượng Niệm bị một nguồn năng lượng pháo đánh vào trên ngực, thân ảnh cao lớn kia chuẩn bị bổ đao xuống bỗng trung niên mặc trường bào tử kim lại không theo vào, nhờ đó Phượng Niệm khó khăn tránh được một đòn của đối phương.

- Ngươi làm cái gì vậy?

Thân ảnh cao lớn kia quát lớn tới trung niên mặc trường bào.

- Phủ khố Kỳ gia ta gặp nạn.

Trung niên mặc trừng bào tử kim nghiến răng nghiến lợi nói.

Lúc này trong lòng thân ảnh cao lớn kia dâng lên một dự cảm không tốt. Hắn không cần suy nghĩ lập tức vọt về phía nhà mình.

Đúng vậy.

Chạy.

- Sí Lượng, ngươi đi đâu?

Long Dã giận dữ nói.

- Trở về.

Quẳng xuống một câu, thân ảnh cao lớn kia liền biến mất.

Long Dã cùng Kỳ Nhạc liếc nhau, đều từ trong mắt của đối phương thấy được phẫn nộ cùng đắng chát. Hai người bọn họ liên thủ rất khó để đánh lại Phượng Niệm. Hơn nữa Phượng đài còn đang dung hợp với Hoàng đài, đợi đến dung hợp hoàn thành, bọn họ còn có đường sống sao?

- Long huynh, ngươi thay ta ngăn lại Phượng Niệm, ta đi lấy Phượng đài và Hoàng đài.

Kỳ Nhạc trầm giọng nói.

- Đây là cơ hội duy nhất, bằng không đến lúc đó chúng ta…

Kỳ Nhạc vừa nói đến đây đã bị Long Dã cắt đứt.

- Hay là ta đi lấy Phượng đài và Hoàng đài?

Mà đúng lúc này một âm thanh trong trẻo lạnh lùng lại phá vỡ trời cao.

- Ta nghĩ các ngươi không cần tranh nữa đâu.

Long Dã cùng Kỳ Nhạc không khỏi nhìn về phía tổ địa Phượng gia, chỉ thấy một nữ tử người mặc đồ đỏ từng bước đi tới về phía bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận